Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế

Chương 76 :

Ngày đăng: 20:25 21/04/20


editor: coki



"Cẩn thận, có người đang tới!" Đường Yên vung tay lên, mọi người thấy vậy lập tức tản ra, ẩn ấp ở những chỗ kín đáo. Tinh thần lực của cô dần dần tập trung vào bóng người đang tiến lại gần, lông mày bất giác nhíu lại, không đúng, là thú biến dị: “Không phải người, là tang thi chuột!"



Thân hình Đường Yên vọt đi ra ngoài nhưng không dám gây ra động tĩnh lớn, hai chân hướng cô đạp lên tường, tập trung tinh thần lực xông tới tang thi chuột, bắn liên tục hai phát: “Bang bang.... ". Sau khi đáp xuống đất thì thân mình Đường Yên hơi hơi nhổm dậy, nhanh chóng mặt đánh tang thi chuột lao tới trước mặt mình. Tang thi chuột co giật vài cái rồi bất động, phần lớn người nó đều thối rữa lộ ra xương trắng dày đặc bên trong.



"Tại sao lại có tang thi chuột?" Hạ Bác cảm thấy cực kì ngạc nhiên, anh đi đến tang chỗ thi chuột, nhặt một cành cây trên mặt đất lên, chọc vài cái vào người tang thi chuột sau đó lông mày cau lại, vẻ mặt chần chờ. Mọi chuyện càng ngày càng quái dị!



"Nhà xưởng công nghiệp quân sự lớn như vậy nếu chỉ dựa vào mấy người Hình Liệt Phong thì trong khoảng thời gian ngắn không có khả năng hoàn toàn chiếm cứ nơi này được, nếu không thì bọn họ cũng sẽ không bày ra cái bẫy ở cửa ra vào như thế này." Liễu Như Nhị lên tiếng phân tích.



"Đúng vậy, ở chỗ này chỉ phát hiện một tên dị năng giả nên chắc hẳn nơi này không phải là căn cứ điểm của bọn họ, bọn họ cử một người ở lại chẳng qua là muốn đề phòng người khác đánh lén mà thôi." Đường Yên thu nhỏ tra xét phạm vi của tinh thần lực lại vì không phát hiện dị năng giả nào khác ở đây nữa tuy nhiên tang thi, thú biến dị lại không ít, lúc đi trong rừng rậm cô vẫn luôn cảm thấy quá yên tĩnh, xem ra tất cả động vật trong rừng rậm đều tràn vào nhà xưởng công nghiệp quân sự rồi. Có thể là do ngửi thấy được mùi máu thịt nên khiến chúng nó kích động...



Đột nhiên, Đường Yên dừng lại, kinh ngạc dời tầm mắt về phía cửa bên trái. Chắc chắn nơi này là phòng điều khiển chính, chỗ này khá rộng, phần lớn là máy tính, thiết bị chiếm khoảng hai phần ba gian phòng, vách tường đối diện cửa là màn hình, phía trước sắp đặt mấy hàng ghế. Như vậy ngồi ở nơi này có thể theo dõi toàn bộ nhà xưởng công nghiệp quân sự ở trên màn hình. Những màn hình quan sát vốn được nên mở lên thì lúc này lại tối đen, chỉ có vài cái lóe lên ánh sáng, qua đó Đường Yên có thể thoáng thấy được trên đó có bóng người đi lại.



Phòng điều khiển chính có mật mã, đám người Hình Liệt Phong bỏ qua cho phòng điều khiển chính này chắc hẳn là do không có mật mã để mở, nếu chỉ cần vào phòng điều khiển chính là có thể biết được tình hình của toàn bộ nhà xưởng công nghiệp quân sự thì không có lí gì  bọn họ lại buông tha cho chuyện tốt như vậy được, cũng may lúc trước cô đã hỏi Hạ Chu Tuất bản kết cấu kiến trúc và bản đồ mặt cắt của nhà xưởng công nghiệp quân sự này bao gồm cả mật mã của các căn phòng và kho hàng, nếu không thì đúng là phiền phức rồi. Trước tận thế thì đây đều là chuyện cơ mật quan trọng, nếu như không phải thế bắt buộc thì tuyệt đối không thể tiết lộ. Chẳng qua bây giờ là tận thế nên không ai để ý đến mấy cái mật mã này cả, điều này làm cho Đường Yên nhẹ nhàng thở ra.



Nhà xưởng công nghiệp quân sự chiếm diện tích rất rộng nên phạm vi tìm kiếm cũng quá lớn. Nếu vị trí của mấy thứ quân nhu này thay đổi thì ngay cả Hạ Chu Tuất cũng rất khó biết được địa điểm cụ thể của nó. Trong một phạm vi lớn như vậy nếu chỉ dựa vào mười người bọn họ thì không thể nghi ngờ là mò kim đáy bể, hơn nữa lúc nào cũng có khả năng sẽ gặp phải hiểm cảnh làm cho chuyến đi này càng thêm nguy hiểm nhưng nếu có thể vào được phòng điều khiển chính thì có thể dễ dàng điều tra các căn phòng và toàn bộ đồ đạc trong đó nên sẽ giảm bớt rất nhiều gánh nặng.



"Từ Mục, anh có thể sữa chữa hệ thống cung cấp điện của nhà xưởng công nghiệp quân sự hay không?" Đường Yên sờ chốt mở trên vách tường sau đó quay đầu qua hỏi Từ Mục, mã khóa của phòng điều khiển chính là loại tiên tiến nhất cả nước, không thể dùng sức mạnh để phá khóa được bằng không tất cả tư liệu bên trong nhà xưởng công nghiệp quân sự sẽ tự động tiêu hủy. Đây cũng chính là lí do vì sao Hình Liệt Phong đã tới nơi này nhưng không cách nào mang đồ vật bên trong này đi.



Từ Mục đánh giá bản vẽ mặt phẳng phòng cung cấp điện của nhà xưởng công nghiệp quân sự, sau khi suy xét một hồi thì mới mở miệng nói: “Phải đi đến phòng cung cấp điện để kiểm tra máy phát điện rồi mới nói được." Nhà xưởng công nghiệp quân sự tự động cung cấp điện cho mình, đường dây điện độc lập nên khi chưa xem qua nhà xưởng công nghiệp quân máy phát điện Từ Mục không dám nói bừa. Sự việc này rất quan trọng, Từ Mục lại luôn làm việc rất cẩn thận nên mới không dám trả lời Đường Yên ngay lập tức.
Giọng nói của Việt Kỳ lạnh như băng xuyên qua máy truyền tin truyền đến: “Mau rút lui khỏi nhà xưởng công nghiệp quân sự Mậu Danh, bên quân khu trung tâm vẫn chưa tìm được nguyên nhân gây ra cảm nhiễm năng lượng ám hệ, cảm nhiễm bằng cách nào cũng không tìm được. Nếu mọi người tùy tiện đi vào thì quá nguy hiểm, tôi sẽ nhanh chóng chạy tới đó."



Sau khi nói xong thì Việt Kỳ lập tức cúp điện thoại, trong mắt Hạ Chu Tuất cũng hiện lên vẻ lo lắng, năng lượng ám hệ là cái gì? Cho tới bây giờ ông cũng chưa từng nghe tới nên sau khi Việt Kỳ cúp điện thoại thì ông nói có chút do dự: "Đường Yên, nếu không thì mọi người lui lại trước, chờ người bên quân khu trung tâm tới sau đó mới quyết định?"



Đường Yên im lăng, tinh thần lực bắn ra bốn phía thì phát hiện xung quanh tòa nhà phía Bắc nên có một đàn tang thi chuột đang ẩn núp. Lúc trước khi ở cửa số 3 thì tinh thần lực của cô cũng không có ra đàn tang thi chuột này. Loại tình huống này rất giống với tang thi sơ sinh ở trung tâm khí tượng ở huyện Ninh Viễn...



"Tôi đã biết." Đường Yên trả lời sau đó ngắt máy truyền tin: “Trước tiên hãy rút lui chờ tin tức của quân khu trung tâm bên kia."



"Vì sao?" Hoàng Mô hờ hững nói, bọn họ đã đi đến nơi này rồi, vì sao không thuận đường đi xem phòng điều khiển chính sau đó khởi động máy tính hệ thống quan sát ở phòng điều khiển chính thì rất nhanh là có thể tìm thấy mục tiêu nhiệm vụ của bọn họ lần này.



Đường Yên nhắm mắt lại nhưng rất nhanh đã mở ra rồi chỉ vào đi hành lang dẫn tới phòng điều khiển chính: “Anh có biết ở trên hành lang này có bao nhiêu tang thi chuột đang ẩn núp không? Hãy đến diễn đàn để đọc truyện và ủng hộ editor. Hơn nữa tôi phát hiện đàn tang thi chuột này biết được cách che giấu, lúc ở cửa số 3 tôi không hề phát hiện ra ở gần phòng điều khiển chính này lại có nhiều tang thi chuột như vậy."



"Cái gì? Chị Yên không hề phát hiện những tang thi chuột đó? Điều này làm sao có thể?" Miêu Trạch chấn động, khiếp sợ nhìn Đường Yên. Bọn họ đều biết Đường Yên có một năng lực đặc biệt là có thể tùy ý điều tra nguy hiểm đang rình rập bốn phía, đồng thời cũng nhờ cũng nhờ khả năng này đã giúp bọn họ giảm đi rất nhiều chuyện.



"Năng lượng ám hệ không đơn giản như vậy, trước tiên rút lui đã!" Vẻ mặt Đường Yên cực kì nghiêm túc, sau đó đoàn người nhanh chóng lui về bên ngoài cửa số 3: “Trước tiên rút lui tới rừng rậm, Từ Mục hãy lắp ráp hệ thống theo dõi để quan sát toàn bộ nhà xưởng công nghiệp quân sự."



"Được." Từ Mục lấy loại máy theo dõi cỡ nhỏ ở trong ba lô ra, đặt ở nơi không dễ rơi xuống.



Bọn họ rút lui một cách nhanh chóng giống như khi tiến vào. Trước khi đi, Đường Yên đã bảo Mạnh Lộ mang một con tang thi chuột về nghiên cứu. Trước khi cô quay lại nhìn phòng điều khiển chính một lần vì cô luôn có cảm giác nơi đó có một đôi mắt đang nhìn bọn họ chằm chằm. Loại cảm giác này làm cho người ta cực kỳ khó chịu, rất giống như đầu mình bị họng súng chĩa vào, cản giác đó thật sự rất khó chịu