Nhật Ký Thăng Cấp Của Nữ Phụ Ở Tận Thế

Chương 79 :

Ngày đăng: 20:25 21/04/20


editor: coki



"Chị Yên, tình huống có biến!" Tới gần hoàng hôn, ánh sáng ở chân trời dần dần mờ nhạt, chỉ còn lại vài tia nắng màu vàng ấm chiếu sáng toàn bộ mặt đất. Rừng rậm tĩnh lặng không một tiếng động, dường như ngay cả không khí cũng đều yên lặng thì đột nhiên vang lên giọng nói vô cùng lo lắng của Mạnh Lộ đánh thức Đường Yên đang nhắm mắt nghỉ ngơi.



Mọi người xun quanh cũng lập tức bừng tỉnh, mở mắt ra, nhìn về phía Mạnh Lộ. Mạnh Lộ đứng ở trong xe, vẻ mặt lo âu sợ hãi khó đè nén, không ngừng vẫy tay với Đường Yên. Đêm đen sắp tới, đây là thời khắc quần ma loạn vũ, là truyền thuyết từ xưa lưu truyền lại, Đường Yên lập tức đứng dậy ngắm nhìn cảnh hoàng hôn, trong lòng có chút nặng nề.



"Tình huống thế nào rồi?" Đường Yên tiến lên, bước vào trong xe. Việt Kỳ nhắm mắt theo đuôi Đường Yên cùng vào trong xe, những người khác thì nhìn nhau sau đó cũng đồng thời đi qua xem xét.



Cách xe không xa có một cái lều, lúc này Diệp Quân đang đeo bao tay tập trung xem xét xác tang thi chuột trước mặt, cái xác tang thi chuột thi này chính là con Đường Yên giết chết ở cửa số 3 sau đó thuận tay mang ra ngoài. Sau khi Diệp Quân phát hiện ra nó thì lập tức đi qua xem xét. An Lộ, Hoàng Mô yên lặng ngồi ở một bên, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Diệp Quân đang kiểm tra, xem xét, càng xem sắc mặt càng khó coi, mọi chuyện còn hỏng bét hơn so với dự đoán của bọn họ rất nhiều...



"Chị Yên, mọi người nhìn này." Mạnh Lộ đứng dậy, chỉ vào màn ảnh máy vi tính thứ hai bên phải, trên màn hình vừa bắt được một hình ảnh cực kì khủng khiếp. Máy vi tính này theo dõi căn tin ở tòa nhà phía bắc, trong căn tin là biển sâu chật kín không một khe hở nhưng lại khác với biển sâu mà Đường Yên nhìn thấy vừa rồi, lần này con nhỏ nhất trong biển sâu ước chừng khoảng bằng ngón trỏ. Biển sâu len lỏi theo khe hở đụng phải tang thi chuột đang ẩn núp trong căn tin, tám con tang thi chuột lập tức nhe răng nhếch miệng đỏ lòm như máu lộ ra răng nhọn dữ tợn, con cầm đầu là một con tang thi chuột cấp ba, nó nhanh chóng gào lên ra lệnh cho các con tang thi chuột khác ngăn chặn biển sâu khiến hai bên lâm vào thế giằng co.



Con tang thi chuột cấp ba đó đã thức tỉnh dị năng hệ phong, nó liên tục tạo ra cơn lốc đánh về phía biển sâu đồng thời không ngừng tạo lưỡi dao gió chém tới tấp về phía biển sâu, mặc dù biển sâu người ngã ngựa đổ tuy nhiên lực sát thương lại không lớn. Đột nhiên con tang thi chuột sơ sẩy, trong nháy mắt không biết năm sáu con sâu bò tới từ góc nào đã chui vào trong thân thể tang thi chuột. Biển sâu đang bị con tang thi chuột đầu đàn chặn lại bỗng nhiên ùn ùn kéo tới, chỉ trong nháy mắt đã bao phủ bảy con tang thi chuột còn lại.



Đột nhiên con tang thi chuột cấp ba giống như phát điên, nó dùng móng vuốt tự cấu xé bản thân mình, chỉ trong chốc lát nó đã ngã xuống đất giãy chết... Ngay sau đó mấy con sâu chui ra khỏi cơ thể tang thi chuột, những con sâu lớn cỡ bằng ngón trỏ bị vết máu nhuộm đỏ, vung vẫy chân trước làm cho người ta lạnh cả sống lưng.



"…..." Trong buồng xe lập tức xuất hiện tiếng hít khí.



"Xác ướp nguyền rủa....ôn dịch!" Không biết là ai thì thầm một câu như vậy, lúc này trên màn hình chỉ còn vài cái xương rải rác xung quanh, căn tin đã lại khôi phục lại yên lặng, biển sâu cũng đã biến mất theo các theo khe hở, nếu không phải chính mắt bọn họ nhìn thấy hình ảnh vừa rồi thì làm thế nào cũng không thể tin đây là thật được!



"Cảm thấy sao? Lúc mấy con sâu kia chui vào trong cơ thể con tang thi chuột đó thì tôi có thể cảm thấy được bọn nó đang ngọ nguậy trong mạch máu của mình..." An Du nuốt nước miếng nói, sau khi thấy rõ cảnh này thì tất cả mọi người đều tin vào lời của Đường Yên là biển sâu rất nguy hiểm! Bọn họ không có cách nào tưởng tượng được nếu lúc chiến đấu đột nhiên mấy con sâu này chui vào lòng bàn chân tiến vào cơ thể thì sẽ có cảm giác như thế nào, mới chỉ suy nghĩ một chút đã khiến mọi người không rét mà run rồi.



Đường Yên không mở miệng nói chuyện, ánh mắt nhìn chằm chằm xác con tang thi chuột bị đàn sâu giết chết, cô bảo phóng Từ Mục lớn hình ảnh lên sau đó so sánh với biển sâu ở tòa nhà phía Bắc. Sau khi so sánh thì cô phát hiện ngoại trừ kích thước khác nhau thì không còn điểm nào khác nhau nữa. Phát hiện này càng thêm chứng minh bên trong nhà xưởng có một con sâu mẹ hơn nữa thực lực của con sâu mẹ này không thấp, rất có khả năng đã tiến hóa thành là thú biến dị cao cấp, thực lực sâu mẹ càng mạnh thì khả năng đẻ trứng càng cao, thực lực sâu con cũng càng mạnh!



"Từ Mục, đã xác định được vị trí tổ sâu chưa?" Việt Kỳ vừa nói vừa đưa tay khoát lên vai Đường Yên, anh không rõ vì sao Đường Yên lại lo âu như vậy, tuy rằng biển sâu đáng sợ nhưng chỉ cần giải quyếtchúng nó trước khi chúng gây ra chuyện thì không có gì đáng sợ cả tuy nhiên những lời như thế anh không nói ra miệng được vì từ nhỏ đến lớn anh chưa an ủi người ta bao giờ.



Đường Yên cảm nhận được cánh tay của Việt Kỳ đang đặt trên vai mình, sức lực không nặng không nhẹ mang theo lo lắng nhưng kiên định truyền qua đầu vai khiến những kinh hoảng khi phát hiện biển sâu dần dần giảm bớt. Cô không khỏi ngẩng đầu nhìn Việt Kỳ, khuôn mặt của anh không biểu hiện cảm xúc gì cả nhưng chính vẻ lạnh lùng, cứng nhắc của anh lại vô tình làm cho người ta có loại cảm giác tuyệt đối an toàn và tin cậy.
Sau khi thấy dị năng hệ hỏa hữu hiệu thì tất cả mọi người đều nhẹ nhàng thở ra. Khi nhìn thấy biển sâu chi chít như vậy thì cho dù tố chất tâm lý có cứng rắn tới đâu da đầu cũng phải run lên. Hãy vào diễn đàn để đọc truyện nhanh nhất và ủng hộ editor. Biển sâu phát ra tiếng kêu bén nhọn, rất nhanh biển sâu đã tập hợp lại sau đó vọt tới chỗ đám người Việt Kỳ. Vẻ mặt Việt Kỳ căng thẳng, lại phóng ra dị năng hệ hỏa, sau khi dị năng hệ hỏa quét qua thì đám sâu đó lập tức chết đầy mặt đất tuy nhiên rất nhanh đã có những con từ phía sau vượt lên thay thế cho con đã chết. Chẳng những biển sâu không có giảm bớt mà trái lại còn trở nên lớn hơn nữa.



Sắc mặt đám người Đường Yên thay đổi, Đường Yên liếc nhìn những người bên cạnh nói: “Tất cả dị năng giả hệ hỏa đều ra tay!" Đường Yên vừa dứt lời thì lập tức ngưng tụ dị năng lôi điện trong lòng bàn tay, dị năng lôi điện màu xanh trong lòng bàn Đường dao động ở cường độ cao. Thấy Đường Yên định sử dụng sát chiêu, Mạnh Lộ vội vàng tạo tường đất ý đồ ngăn cản biển sâu tiếnch đến.



Ai ngờ lúc này lại xảy ra sự tình kinh người, tường đất mà Mạnh Lộ vừa dựng lên đã bị biển sâu cắn nuốt bằng tốc độ mắt thường có thể thấy được. Theo sự biến mất của tường đất, thực lực của biển sâu dần dần mạnh lên. Đường Yên vội vàng quát bảo Mạnh Lộ đang định ra tay dừng lại: “Dừng tay, nếu chị đoán không sai thì đám sâu này có thể hấp thu năng lượng của dị năng giả để trở nên mạnh hơn, các dị năng giả hệ khác đừng ra tay."



Đường Yên lập tức phóng ra bàn tay sét. Ba bàn tay sét ngay lập tức xuất hiện sau đó bổ thẳng xuốt biển sâu. Lúc này không có thời gian cho cô suy nghĩ có thể bị lộ bí mật hay không, uy hiếp của biển sâu quá lớn, nếu còn nương tay thì có vẻ giả dối quá rồi. Phối hợp uy lực lôi điện cực mạnh cuẩ Đường Yên, bên này ngọn lửa của Việt Kỳ cũng thay đổi, tuy là lửa nhưng lại có màu xanh lạnh lẽo bao phủ lên biển sâu. Lần này ngọn lửa có vẻ lạnh lẽo này không biến mất như trước mà lan dọc theo biển sâu... (Theo thứ tự thì ngọn lửa màu đỏ có nhiệt độ thấp nhất  xanh  trắng…)



"Ầm... rầm...."



Tiếng động cực lớn làm cho mọi người không nhịn được lui về phía sau bảy tám bước, giật mình nhìn biển sâu bị đốt thành tro bụi sau đó cảm thán dị năng lôi điện quá hung mãnh, biển sâu vừa rồi ít nhất cũng khoảng vạn con nhưng lại bị Đường Yên vung tay lên hóa thành tro bụi. Bên kia, ngọn lửa lạnh lẽo phủ lên đám sâu đang chen chúc ở phía sau rồi cứ thế lan rộng ra mãi.



"Đuổi theo!" Giọng nói lạnh lùng của Đường Yên đánh thức đám người đang ngẩn người mọi người, bọn họ lập tức theo sau ngọn lửa của Việt Kỳ. Chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi biển sâu nhung nhúc đã hoàn toàn biến mất, trên mặt đất chỉ còn lại những hố to và xác sâu, tòa nhà phía bắc lại chìm vào yên tĩnh một lần nữa.



"Biến mất rồi?" Miêu Trạch chỉ vào hàng lang, đây là đường cụt mà! Cả biển sâu và ngọn lửa lạnh lẽo đều biến mất không còn dấu vết. Đường Yên nhíu mày, liên tục đánh giá xung quanh nhưng không phát hiện mảy may phát được dấu vết biển sâu đã từng xuất hiện.



"Từ Mục, đây là chuyện gì?" Việt Kỳ bấm máy truyền tin, lạnh lùng hỏi.



"Góc chết, máy theo dõi không cách nào quan sát được." Từ Mục cho một đáp án cực kì bất đắc dĩ, anh chỉ có thể theo dõi đến góc đó nhưng không cách nào quan sát được biển sâu xuất hiện từ chỗ nào.



"Đi tới phòng điều khiển chính trước đã." Đường Yên im lặng một lúc lâu sau đó lên tiếng nói. Mọi người liếc nhìn một đống hỗn độn trên mặt đất sau đó nhanh chóng tiến thẳng đến lầu tám.



Tui cũng nhớ mấy bạn lắm mà tui không rảnh, mỗi bữa edit chút chút rồi góp lại chớ không ngồi cả mấy tiếng như hồi xưa được chớ không phải tui lười đâu nha, chuẩn bị tui đi thực tập cộng đồng là xong phim luôn mà truyện lại đang đi tới hồi cuối chớ.



Nói thiệt tui cũng quắn quéo với cấu trúc của cái căn cứ này, cứ chạy vòng chạy vèo làm tui phát mệt