Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố

Chương 106 : Giới hạn cuối cùng của bạch hi cảnh

Ngày đăng: 16:48 30/04/20


“Đứa trẻ này tuổi còn nhỏ như vậy, tại sao lại không hiểu chuyện như thế? Bạch Húc Thần giết người mà vẫn có thể tiếp tục nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, chẳng lẽ con trai tôi đã chết uổng rồi sao?”



“Đủ rồi.” Bạch Húc Thần kéo bà Hàn ra, cậu kiêng dè về sức khỏe và trạng thái tinh thần của người già cho nên mới không hành động quá khích, nên vẫn nhẫn nhịn nói: “Cháu không giết con trai của bà, nếu bà cứ vu oan cho cháu giết hắn ta thì hắn ta mới chết không nhắm mắt.”



Bà Hàn gần như khóc ngất trong lồng ngực Bạch Húc Thần, khóc đến xé gan xé phổi, trút hết nỗi đau mất con. Bạch Húc Thần thấy vậy cũng lúng túng sụt sịt, Trác Mai vội đỡ lấy bà Hàn, dìu bà cùng ngồi xuống ghế nhẹ giọng an ủi.



Tiểu Tịnh Trần cũng ôm cổ Bạch Hi Cảnh gào khóc, nhất thời trong cục cảnh sát ồn ào như chợ bán thức ăn.



Người cùng tới với bà Hàn là Hàn Diễm, cô ta vừa an ủi mẹ của mình vừa lén lút quan sát Bạch Hi Cảnh. Đáng tiếc là tất cả sự chú ý của Bạch Hi Cảnh đều đặt trên người Tiểu Tịnh Trần, hoàn toàn không nhìn thấy người phụ nữ không quan trọng này.



Khó khăn lắm bà Hàn mới ngừng khóc được, ánh mắt đờ đẫn vô hồn, Hàn Diễm liếc nhìn Trác Mai đang nhẹ giọng dịu dàng an ủi bà Hàn liền đứng lên dựa sát vào Bạch Hi Cảnh, dịu dàng nhẹ nhàng nói: “Đứa nhỏ này sao cứ khóc suốt không ngừng vậy, hay là để em ôm bé cho!”



Bạch Hi Cảnh lạnh lùng nhìn người phụ nữ này, mẹ của mình còn đang đau lòng muốn chết vì nỗi đau mất con mà cô ta vẫn có tâm trạng tới lấy lòng anh, nuôi con gái thành như vậy cũng thật sự là nuôi không. Bạch Hi Cảnh thề, anh kiên quyết sẽ không nuôi dưỡng con gái bảo bối nhà mình thành loại não tàn như vậy, nếu không anh chết quách đi cho xong.



Lúc Hàn Diễm dựa sát vào Bạch Hi Cảnh, Tiểu Tịnh Trần cũng dần ngừng khóc. Hàn Diễm thầm vui trong lòng, xem ra đứa nhỏ này rất ăn ý với cô ta, nếu như có thể vì vậy mà được Bạch Hi Cảnh coi trọng… ngẫm lại cũng khá tốt đẹp.



Nhưng, một câu nói của Tiểu Tịnh Trần trực tiếp đánh cô ta rơi thẳng từ thiên đường xuống địa ngục.



Tiểu Tịnh Trần chun mũi, chớp mắt nghi ngờ, bé không ngừng khóc nấc, giọng nói nghẹn ngào vẫn còn mang theo tiếng nức nở rõ ràng: “Cô ơi, tại sao trên người của cô lại có mùi của anh trai?”



Sắc mặt Hàn Diễm khẽ biến: “Cái gì… anh trai nào?”
Hàn Diễm vì mưu sát em trai ruột bị phán án tử hình, hoãn thời gian chấp hành hai năm, cơ bản là vẫn chưa chết đấy thôi!



Tuy rằng Hàn Đức đã chết nhưng những việc bẩn thỉu mà hắn đã từng làm rất nhanh đã bị người ta lật lại tung lên mạng —— hãm hiếp, cướp bóc, ăn trộm, tụ tập nhiều người đi gây sự, trả thù đánh người dẫn đến trọng thương... Mỗi một vụ đều ảnh hưởng đến sự hài hòa tốt đẹp, đoàn kết yên bình của xã hội, mà những việc này đều bị nhà họ Hàn dùng tiền đè ép thông tin xuống.



Nhà họ Hàn lấy đâu ra nhiều tiền như vậy để đi chùi đít cho Hàn Đức chứ?



Ba của Hàn Hùng là Hàn Mặc cũng bởi vì lí do đó mà bị ép buộc đình chỉ công tác, tiếp nhận điều tra. Lâu đài nhà họ Hàn trong một đêm nghiêng ngả, nhưng cũng không ai có dũng cảm nhân cơ hội bỏ đá xuống giếng, bởi vì sau khi Hàn Mặc bị cách li thẩm tra, Bạch Hi Cảnh đã tự mình can thiệp vụ này. Tuy đó chỉ là âm thầm nhưng những người cần biết thì đều đã nhận được tin tức, những người không nên biết thì một chữ cũng không nghe ngóng được, phụ tá dưới tay của Hàn Mặc bị đưa lên ghế bị cáo từng người một, mà bản thân Hàn Mặc cũng chỉ vì tội không làm tròn nhiệm vụ mà bị cách chức, còn lại cũng không dính phải bất cứ vụ kiện nào.



Nhà họ Hàn buộc phải mang ơn Bạch Hi Cảnh, Hàn Hùng lại càng triệt để trở thành một người trong đảng trung thành đến chết của Tiểu Tịnh Trần.



Cha ngốc cùng con gái ngoan chơi đùa ngón tay, vẻ mặt bình tĩnh ung dung, ánh mắt ôn hòa an ổn.



Sự thật lại một lần nữa được chứng minh, ở thành phố S này, tuyệt đối không thể trêu vào Bạch Hi Cảnh. Anh không nói không có nghĩa là anh không biết, đến một ngày nào đó, tội nghiệt đã được tích lũy đến một trình độ nhất định thì anh sẽ trực tiếp nhổ người đó đến mức không còn gốc rễ, tuyệt đối sẽ không để kẻ đó có cơ hội trở mình.



Trên thực tế, cọng rơm cuối cùng đè ép nhà họ Hàn đến sụp đổ chính là việc Hàn Diễm mượn danh Tịnh Trần để tiếp cận Bạch Hi Cảnh. Tất cả mọi việc nhà họ Hàn làm trước đây đều nằm trong phạm vi chịu đựng của Bạch Hi Cảnh, thậm chí bao gồm cả việc dùng tiền giúp Hàn Đức chùi đít. Trừ việc bỏ tiền ra thì nhà họ Hàn cũng không dùng quyền lực ép buộc nạn nhân, là nạn nhân và người nhà nguyện ý cầm lấy tiền rồi thu xếp ổn thoả mọi chuyện, vì vậy, đối với giao dịch song phương một bên nguyện đánh một bên nguyện chịu đựng như thế này, Bạch Hi Cảnh mắt nhắm mắt mở cho qua.



Nước quá trong sẽ không có cá, có đại thần đè ép, cho dù những người làm quan này muốn bóc lột mồ hôi nước mắt của nhân dân, muốn giao dịch tiền quyền phi pháp thì cũng sẽ có vài chỗ kiêng dè. Hơn nữa, những quan niệm thiện ác của bản thân Bạch Hi Cảnh so với người thường có phần lệch lạc, ở trong phạm vi cho phép của thành phố S mà có vài góc tối bẩn thỉu cũng không có gì là kì lạ.



Điều thực sự khiến Bạch Hi Cảnh tức giận chính là có người lợi dụng áo bông nhỏ thuần khiết của anh, dám động chạm đến chiếc vảy ngược của anh thì nhất định là tội ác tày trời không thể tha thứ.