Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố
Chương 130 : Cha ngốc ác ma pk đạo diễn thổ phỉ
Ngày đăng: 16:48 30/04/20
“Giang Hồ Sát” là một bộ phim truyền hình cùng tên với game online do Công ty Trách nhiệm hữu hạn Khoa học kỹ thuật Internet Khải Hoàn quay. Trên thực tế nội dung bộ phim này không liên quan gì đến trò chơi game online kia, nhưng công ty Khải Hoàn tài lực lớn mạnh, mời toàn các ngôi sao điện ảnh nổi tiếng trong nước tham gia.
Hứa Lâm Lang không có người chống lưng cũng không có bối cảnh gì nổi bật, nhưng không biết là vận c*t chó gì lại được đạo diễn Thiết Ưng coi trọng, trở thành một trong ba phó đạo diễn của “Giang Hồ Sát“. Nhưng vì Hứa Lâm Lang còn nhỏ tuổi lại là sinh viên, không có chút kinh nghiệm thực tế nào, cho nên cô thường bị sai làm những việc không thuộc công việc của một phó đạo diễn. Ấy vậy mà tâm trạng của cô gái trẻ vẫn rất tốt, làm được càng nhiều thì học được càng nhiều. Đợi đến khi những thứ cần học và không cần học đều đã học được, chị đây sẽ có cơ hội khiến các người khóc lóc cầu xin chị, hừ ~ hừ~!
Hứa Lâm Lang đưa Tiểu Tịnh Trần đến đứng trong đám diễn viên quần chúng: “Không được phép chạy lung tung, một lát nữa chị sẽ tới tìm em.” Không có cách nào cả, đạo diễn Thiết tính tình nóng nảy, nếu để ông ấy phát hiện có người không liên quan trà trộn vào phim trường thì nhất định sẽ nổi trận lôi đình. Tuy vậy những diễn viên nổi tiếng đến thăm cũng không ít, nhưng đạo diễn Thiết lại không nói gì, quan trọng vẫn là đãi ngộ khác biệt về thân phận và địa vị!
Tiểu Tịnh Trần nghe lời gật đầu, bàn tay nhỏ bé nắm lấy bàn tay to lớn của Bạch Hi Cảnh, tò mò quan sát đám người ăn mặc kỳ lạ xung quanh.
Hứa Lâm Lang chạy đến nói nhỏ gì đó với người đàn ông to lớn râu quai nón ngồi bên cạnh camera, người đàn ông gật đầu trông vẻ mặt dường như rất hài lòng. Hứa Lâm Lang thành công rút lui, giơ tay ra hiệu với Tiểu Tịnh Trần ở phía xa, sau đó lại vội đi làm việc.
Hứa Lâm Lang là một đứa trẻ ngoan biết giữ lời hứa, trong lúc bận rộn vẫn không quên lén lấy một ít trái cây tươi dùng để quay phim cho Tiểu Tịnh Trần ăn đỡ thèm. Tiểu Tịnh Trần ăn đến mức khắp miệng lấp lánh ánh nước, má lúm đồng tiền bên khóe miệng chưa từng biến mất. Bạch Hi Cảnh đứng chính giữa một đám đông diễn viên quần chúng, hoàn toàn là hạc đứng giữa bầy gà, đương nhiên bị không ít người chú ý tới. Thế nhưng khí thế của cha ngốc quá mạnh mẽ, ánh mắt bình tĩnh mà sắc bén, cho nên dù biết rõ người đàn ông này hoàn toàn không có quan hệ gì với bộ phim nhưng cũng không ai dám đến đuổi anh đi.
Tiểu Tịnh Trần hoàn toàn không hiểu hiện trường quay phim là gì, chỉ giương đôi mắt to tròn tò mò liếc xung quanh. Ánh mắt của bé bỗng nhiên sáng lên, vùng ra khỏi bàn tay to của cha ngốc, vung đôi chân củ cải ngắn ngủn lon ton chạy đến trước mặt một đứa trẻ đang ngồi trên ghế, vui mừng nói: “Tiểu Suy! Sao cậu lại ở đây vậy?”
Em gái ngốc nghếch ngây thơ hoàn toàn không nhận ra quần áo của bạn học Tiểu Suy có phần không phù hợp với quan niệm thẩm mỹ hiện đại. Tóc trên đầu cũng mọc dài vượt qua cả độ dài mà tóc của đám trẻ ở tuổi bọn chúng có thể mọc. Trong mắt bé chỉ có khuôn mặt bé trai đáng yêu trắng nõn của bạn học Tiểu Suy.
Khuôn mặt của “Tiểu Suy” An Kỳ hiện giờ hoàn toàn là mắt chữ O mồm chữ A, căn bản không ngờ được bé ngốc mới tạm biệt lúc sáng lại đột ngột xuất hiện trước mặt mình. Đúng là niềm hạnh phúc ngoài ý muốn giống như miếng bánh nướng từ trên trời rơi trúng đầu vậy, hơn nữa nhân của chiếc bánh nướng này còn toàn là đùi gà… “Tiểu Suy” An Kỳ thích ăn đùi gà nhất!
Hứa Lâm Lang đứng trước mặt Bạch Hi Cảnh nói: “Đạo diễn Thiết muốn hỏi anh có hứng thú cho Tịnh Trần phát triển ở giới giải trí không… Nếu như anh không muốn cũng không cần miễn cưỡng, tôi có thể giúp anh từ chối ông ấy.”
Ở thời đại thông tin bùng nổ như hiện nay, các loại phim ảnh ca hát xuất hiện nhiều vô kể. Nào có ai không muốn làm ngôi sao, nhưng khán giả chỉ nhìn sự vinh quang xinh đẹp bề ngoài của một ngôi sao, có mấy ai hiểu được sau lưng họ phải bỏ ra biết bao nhiêu mồ hôi nước mắt. Hứa Lâm Lang cảm thấy hiện tại Tiểu Tịnh Trần vẫn còn quá nhỏ tuổi, phụ huynh không nên đem kỳ vọng của mình cưỡng ép áp đặt lên người bé. Cho dù bản thân bé muốn làm diễn viên thì cũng phải đợi khi bé lớn lên, có thể tự quyết định cuộc đời mình mới được... Đương nhiên điều kiện tiên quyết chính là bé phải thật sự hiểu ý nghĩa của từ “diễn viên” này là gì mới được.
Bạch Hi Cảnh cũng không trực tiếp từ chối. Anh chỉ hơi nhíu mày, sau đó đứng dậy đi thẳng về phía đạo diễn Thiết Ưng. Sau đó là trận chiến giữa hai người đàn ông trưởng thành, không phải nơi Hứa Lâm Lang hay An Kỳ, Tiểu Tịnh Trần có thể xen vào.
Đợi đến khi Bạch Hi Cảnh quay lại, anh vô cùng trịnh trọng trưng cầu ý kiến của Tiểu Tịnh Trần: “Chú kia muốn mời con giúp đỡ, con có giúp không?”
Tiểu Tịnh Trần nhìn theo hướng cha ngốc chỉ liền nhìn thấy khuôn mặt bánh nướng to hung ác như thổ phỉ của đạo diễn Thiết Ưng lộ ra nụ cười ôn hòa, lương thiện một cách vặn vẹo không nói lên lời. Hứa Lâm Lang cũng không khỏi âm thầm che mặt. An Kỳ gặm xương đùi gà dứt khoát giả chết.
Tiểu Tịnh Trần suy nghĩ một lát rồi gật đầu: “Sư phụ có nói giúp người khác chính là giúp mình.”
Cha ngốc ngay lập tức cười như xuân về hoa nở, cặp sừng ác ma mọc trên trán, cái đuôi dài mảnh hình tam giác màu đen đằng sau mông lại ngoe nguẩy!
Sau đó Tiểu Tịnh Trần bị đưa đi trang điểm thay quần áo!