Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố

Chương 166 : Em gái hung tàn

Ngày đăng: 16:48 30/04/20


Có một số diễn viên lão làng thích dùng cảm giác ống kính đẳng cấp của mình để “chèn ép” người mới, thế nhưng Hứa Lâm Lang không thể ngờ tới Tưởng Thế Lan sẽ nhằm vào một đứa trẻ như vậy. Cô biết rất nhiều người thấy bất bình với việc Tiểu Tịnh Trần đến muộn, nhưng cô đã sớm nói trước với mọi người việc Vô Tà vẫn còn là học sinh nên chỉ khi nghỉ hè mới có thời gian rảnh để quay phim. Lúc đó bọn họ cũng đã tỏ ý cảm thông, sao bây giờ lại…



Tiểu Tịnh Trần chưa từng trải qua đào tạo chuyên nghiệp, đương nhiên sẽ không hiểu “di chuyển vị trí” là gì. Khi quay “Giang Hồ Sát”, các diễn viên đều nhân nhượng đứa trẻ này, thế nhưng hiện tại Tưởng Thế Lan rõ ràng không bằng lòng phối hợp. Hứa Lâm Lang xoắn xuýt đến mức muốn đập đầu vào tường. Chẳng lẽ muốn cô ngay lập tức đi tìm người tới diễn thay cho em gái ác độc này sao? Lật bàn!



Khi Tiểu Tịnh Trần bị hô “Cắt” lần đầu tiên, Bạch Hi Cảnh đã không thể ngồi yên được nữa. Anh khoanh tay đứng bên cạnh Hứa Lâm Lang, dùng ánh mắt thâm thúy nhìn Tưởng Thế Lan và Tiểu Tịnh Trần. Tưởng Thế Lan chậm rãi lắc lư đi đến ngồi lên ghế dựa của mình, ngay lập tức có trợ lý mang nước lạnh và hoa quả tới, còn có riêng một người khác chuyên môn nâng quạt mini làm mát cho cô ta. Thời tiết cuối tháng sáu vốn đã nóng, đặc biệt là khi quay phim cổ trang lại phải mặc rất nhiều lớp quần áo, Tưởng Thế Lan đã nóng đến mức cả người đầy mồ hôi.



Tiểu Tịnh Trần đứng nguyên tại chỗ, giống như một đứa trẻ lạc lối ở ngã tư, trong đôi mắt to xuất hiện vẻ mờ mịt không thể che giấu.



Bạch Hi Cảnh nheo mắt lại, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt lên cái cằm sáng bóng, ngỡ ngàng…??



Không biết nghĩ đến chuyện thú vị gì, Bạch Hi Cảnh bỗng nhiên nở nụ cười khó hiểu, nói: “Khi đóng phim, hình như diễn viên có thể thay đổi lời thoại tùy theo hoàn cảnh cụ thể nhỉ? Chỉ cần có thể diễn theo nội dung kịch bản và đạt được hiệu quả mà đạo diễn mong muốn!”



Hứa Lâm Lang ngẩn ra một lát, sau đó gật đầu: “Đúng vậy! Lời thoại không phải là không thể thay đổi. Đạo diễn bây giờ không có ai còn cứng ngắc như vậy nữa.”



“Vậy được rồi.” Bạch Hi Cảnh âm thầm nhếch khóe môi, sau đó vẫy tay với Tiểu Tịnh Trần. Tiểu Tịnh Trần ngay lập tức lạch bà lạch bạch chạy tới, theo thói quen ôm lấy cánh tay của Cha Ngốc. Bạch Hi Cảnh dịu dàng nói: “Chị Lâm Lang đã đồng ý cho con tự do phát huy, lát nữa con cứ diễn tùy ý. Nhớ kỹ, con là một con xà yêu nhỏ!”



Tiểu Tịnh Trần ngẩn người, ngơ ngác nhìn Bạch Hi Cảnh. Mười giây sau cô bé chậm rãi gật đầu: “Con hiểu rồi.”



Hứa Lâm Lang ngạc nhiên nhìn Bạch Hi Cảnh rồi lại nhìn Tiểu Tịnh Trần, đây là tình huống gì vậy?
Hồng Thường bi ai phát tiết oán hận và sự bất lực của bản thân. Tiểu Xà Yêu ngẩng đầu mờ mịt nhìn cô ta, ánh mắt mơ màng chân thật không hề giả tạo… Nó thật sự tin câu nói “tại sao người chết không phải là tỷ” kia của Hồng Thường.



Xem lời nguyền rủa như phát tiết kia thành nguyện vọng chân thật.. đích thực giống chuyện mà Tiểu Xà Yêu sẽ làm!



Phản ứng như vậy dường như còn chân thực hơn so với nguyên tác. Xét cho cùng thì cho dù có không rành sự đời đến thế nào đi nữa, xà yêu chung quy vẫn là rắn, hung ác chính là bản tính trời sinh của cô bé. So với việc ngây ngô đặt câu hỏi “tại sao lại đau khổ” thì trực tiếp giúp Hồng Thường đi chết rõ ràng càng thể hiện được yêu tính vốn có của cô bé.



Não bộ của Hứa Lâm Lang nhất thời kẹt cứng, cô khó có thể tin nổi một bé ngốc suy nghĩ giản đơn như Tiểu Tịnh Trần lại có thể nghĩ ra diễn xuất có chiều sâu đến vậy. Ngay cả Tưởng Thế Lan cũng bị cô bé xỏ mũi dắt đi… Ban đầu chính bản thân Tưởng Thế Lan cũng thật sự cho rằng Tiểu Tịnh Trần muốn hại cô ta nên mới sợ hãi, hoảng hốt như vậy. Thế nhưng khi Tiểu Tịnh Trần nói ra lời thoại do mình tự sửa đổi, Tưởng Thế Lan mới nhận ra mình đã thoát ra khỏi vai diễn nên cô ta đã lập tức điều chỉnh lại, bày ra phản ứng có khả năng xuất hiện nhất của “Hồng Thường”. Tuy kịp thời trở lại trong cảnh phim, nhưng Tưởng Thế Lan cuối cùng vẫn thua một nước.



Hứa Lâm Lang liền đưa mắt nhìn Bạch Hi Cảnh, Bạch Hi Cảnh khẽ nhếch khóe môi.



Tưởng Thế Lan không thích Tiểu Tịnh Trần, còn không hề cố kỵ thể hiện ác ý với cô bé. Tiểu Tịnh Trần không hiểu về diễn xuất, nhưng lại có trực giác dã tính vô cùng mạnh mẽ. Hơn nữa cô bé từ nhỏ lớn lên ở trong chùa, bài học vỡ lòng chính là kiến thức liên quan tới yêu ma thần Phật. Đối với “yêu”, cô bé có sự lý giải đặc biệt của riêng mình, lại thêm việc cô bé thật sự đã từng nuôi rắn trong thời gian không hề ngắn. Vậy nên chỉ cần Bạch Hi Cảnh giải thích rõ ràng đặc trưng của nhân vật “Sắc Linh” này với cô bé, sau đó nói với cô bé khi quay phim thì cô bé chính là “Sắc Linh”, như vậy khi đứng trước ống kính, cô bé sẽ biến thành xà yêu Sắc Linh theo lý giải của chính mình.



Tiểu Tịnh Trần mười hai tuổi không còn ngây ngô, ngốc nghếch như lúc sáu tuổi. Tuy cô bé vẫn phản ứng chậm chạp như thường lệ, nhưng sau khi học được những kiến thức phong phú, sự ngây thơ khác người và trí thông minh đặc sắc mà cô bé thể hiện ra thì có những khi đến cả Bạch Hi Cảnh cũng muốn quỳ rạp. Biết bao nhiêu người bị bé vô tình đào hố chôn sống nhưng ngay cả một chữ “không” cũng chẳng thể nói ra, chỉ có thể tự nhận mình đen đủi tiếp tục tìm hố.



Hứa Lâm Lang xem đi xem lại đoạn phim, càng xem càng thấy hay hơn cả nguyên tác, cá tính ngốc nghếch pha lẫn hung ác này rõ ràng càng phù hợp với đặc thù của một con xà yêu hơn. Xung đột giữa tính cách trời sinh của rắn và người càng dễ nhận thấy khiến người xem không kìm lại được mà bị hấp dẫn.



Hứa Lâm Lang dứt khoát ok cho qua. Những cảnh quay tiếp theo, em gái Tịnh Trần cũng có thể không làm theo kịch bản, chỉ cần diễn xuất dựa theo cách hiểu của mình là được. Đương nhiên đây chỉ là thử nghiệm, nếu khả thi thì em gái có thể tự do phát huy ở những cảnh quay sau, còn nếu không khả thi, vậy đành phải quay về tiến hành tuần tự như kịch bản. Có điều Hứa Lâm Lang vẫn rất coi trọng Tiểu Tịnh Trần. Trí tưởng tượng của trẻ nhỏ luôn vượt ra ngoài dự đoán của mọi người, đặc biệt là đóa hoa khác người Tiểu Tịnh Trần này. Ai cũng không biết cô bé sẽ diễn ra những cảnh quay đáng kinh ngạc như thế nào, điều đó ngược lại khiến người ta càng thêm nóng lòng chờ đợi.