Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố
Chương 248 : Tên bại gia
Ngày đăng: 16:49 30/04/20
Khi Tiểu Tịnh Trần tháo còng tay ra, Lạc Kha Minh liền biết nhiệm vụ lần này của cậu triệt để thất bại rồi.
Hình thức tư duy của Tiểu Tịnh Trần không giống với người bình thường. Bạn nói với cô bé nhiệm vụ quan trọng như thế nào, bảo cô bé tiếp tục chịu khổ trong khoang xe tối om làm con tin gì đó, cô bé tuyệt đối sẽ không nghe, cũng không hiểu được. Đối với những thứ mình không hiểu, trước giờ em gái đều coi nó thành mây bay. Cho nên, với những thứ mà phải lãng phí thời gian giải thích một đống cho cô bé, cuối cùng lại dứt khoát bị coi là mây bay thì không bằng dứt khoát để cho cô bé happy một chút.
Từ sau khi mấy bao cát được rèn luyện nghiêm ngặt là bọn họ rời khỏi thành phố S, ít nhất đã ba năm nay em gái không được đánh nhau thỏa sức rồi. Hôm nay lại hiếm có bốn bao cát cao cấp tự đưa đến cửa, không lợi dụng tốt cơ hội này thì thật là có lỗi với nhân lực, tài lực, vật lực, hỏa lực và tinh lực mà bọn họ đã tiêu hao lần này.
Quen nhau mười năm, Lạc Kha Minh tự nhận mình cũng khá hiểu Tiểu Tịnh Trần. Cậu quá tường tận bản tính thích bạo lực, thích đào hố bẫy người của cô bé. Cho nên, sau khi cửa xe bị mở ra, Lạc Kha Minh không vội trốn đi mà ngồi xếp bằng trong khoang xe, khuỷu tay chống trên đầu gối, bàn tay nâng mặt, cả khuôn mặt hiện ra sự ung dung, bình tĩnh, cộng thêm chút rảnh rỗi, nhàm chán đến đau trứng.
Nghe thấy tiếng va chạm truyền đến từ buồng lái phía trước, tiếng kêu rên và tiếng hét thảm thiết, sâu trong nội tâm của đồng chí Lạc không hiểu sao lại dâng lên một loại cảm xúc tiểu nhân hả hê nghiêm trọng. Năm đó khi còn ở thành phố S, buổi luyện tập mỗi sáng, đám đàn ông bọn họ bị em gái chỉnh đốn đã đủ thảm rồi, hiện tại đã rời khỏi thành phố S ba năm, ba năm không giao đấu với em gái, không hiểu sao lại cảm thấy có chút ngứa ngáy.
Trong chốc lát, Lạc Kha Minh dở khóc dở cười với cảm giác đố kỵ, ghen tị với đám người Mạnh Thư đang bị đánh vô cùng thảm hại ở phía trước.
Chiếc xe đâm vào bụi cây ven đường. Sau khi dừng lại, Lạc Kha Minh mới chậm chạp nhảy từ trên khoang xe xuống, cà lơ cà phất, lắc lư đi tới trước xe. Một tay gác lên cửa buồng lái, thò đầu nhìn bốn gã đàn ông mặt đầy máu bên trong xe, âm thầm cảm thán!
Lại nói, em gái à, em thật sự là càng ngày càng bạo lực đó!
Lại quay đầu nhìn chiếc Rolls-Royce, đầu xe móp méo, dứt khoát bảo hỏng, khói đen bốc lên nghi ngút, tiếp tục cảm thán!
Lại nói, Boss Bạch à, chú đúng là càng ngày càng bại gia!
Tiểu Tịnh Trần suy nghĩ một chút rồi trả lời: “Đến quán bar Yêu Tinh.”
Bạch Hi Cảnh: “...” Trong quán bar Yêu Tinh tuyệt đối chỉ có một người có thể khiến Tiểu Tịnh Trần chủ động mở miệng đòi đến...
Tiểu Tịnh Trần đột nhiên quay đầu nhìn Bạch Hi Cảnh, trên đỉnh đầu cái được gọi là ăng ten thăm dò “phản ứng cảm xúc Cha Ngốc” đang chuyển động, cuối cùng dừng lại ngay trước mặt Cha Ngốc. Tiểu Tịnh Trần dứt khoát lanh lợi một lần, rất nghiêm túc giải thích: “Lúc nãy Chị Thất đã gọi điện cho con, nói rằng có món đồ hay muốn cho con xem” sau đó, mới muộn màng hỏi lại Cha Ngốc một câu: “... Ba ơi, con có thể đi không?”
Nghe câu hỏi hiểu chuyện này của con gái bảo bối, Bạch Hi Cảnh lập tức cười rực rỡ, từng đóa hồng trắng xinh đẹp trên phông nền đều nở rộ, vươn tay xoa tóc mai mềm mại trên đỉnh đầu Tiểu Tịnh Trần, khuôn mẫu người cha tốt tuyệt chủng Bạch Hi Cảnh được mở ra hoàn toàn: “Đương nhiên là có thể, ba đi cùng con.”
“Vâng ạ.” Tiểu Tịnh Trần híp mắt lại cọ cọ vào lòng bàn tay ấm áp của Bạch Hi Cảnh, giống như một con mèo con hạnh phúc, đáng yêu đến mức trong lòng Cha Ngốc phun trào một trận bong bóng ngọt ngào!
Tiểu Sơn đang lái xe, khóe miệng hơi co giật, mặc dù đã quen với việc Đại Boss mỗi lần gặp phải đại tiểu thư thì chỉ số thông minh đều trực tiếp tụt xuống giá trị âm, nhưng anh ta quả quyết mỗi lần nhìn thấy đều phải cạn lời một lần, không thể nào ngăn cản được! Đấm đất!
Chị Thất gọi Tiểu Tịnh Trần đến xem thứ gì hay, trong lòng Bạch Hi Cảnh đại khái cũng đã hiểu rõ, chắc hẳn là sự việc bị ám sát hôm trước đã được tra rõ ràng rồi. Nếu mục tiêu của bọn chúng đã là Tiểu Tịnh Trần thì “kết án” cuối cùng tất nhiên phải có mặt người trong cuộc là Tiểu Tịnh Trần.
Chỉ là chuyện hệ trọng như vậy, Chị Thất không hề báo cho Bạch Hi Cảnh mà lại trực tiếp gọi Tiểu Tịnh Trần tới, điều này khiến cho Cha Ngốc vô cùng khó chịu. Anh tận tâm tận lực bảo vệ con gái, làm sao có thể dễ dàng để người khác bẻ cong cô bé như vậy được chứ. Chỉ cần nghĩ cũng biết, người có thể phái sát thủ chuyên nghiệp đi ám sát một cô bé mười lăm tuổi ngây thơ, trong sáng tuyệt đối cũng không phải loại tốt đẹp gì! Mà Chị Thất lại định dẫn con gái bảo bối hiền lành, ngây thơ nhà anh một mình (trọng điểm) đi gặp tên khốn kiếp đó...
Thế là, Bạch Hi Cảnh mang theo oán khí nồng đậm, cháy khét giá lâm quán bar Yêu Tinh, chắc chắn có người gặp xui xẻo rồi!