Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố
Chương 325 : Hóng hớt chuyện của boss, người người đều thích
Ngày đăng: 16:50 30/04/20
Con người ai cũng có lòng trắc ẩn, hơn nữa trên thực tế người mang bữa sáng tới công ty không chỉ có mỗi một mình cô gái đang đứng trước quầy lễ tân kia. Mọi người đều có sự ăn ý ngầm, việc vi phạm nội quy bị bắt được mới gọi là vi phạm nội quy, nếu như không bị bắt thì có thể đục nước béo cò. Đám quản lý nếu như không quá khắc nghiệt thì đều đồng ý cho nhân viên thoải mái một chút, lúc có việc cũng có thể nhận được chút ủng hộ của đám nhân viên. Đối với loại chuyện nhỏ nhặt này, Bạch Hi Cảnh trước giờ đều không quan tâm. Đại Sơn Tiểu Sơn cũng sẽ không quá để ý tới, dù sao thì, sản nghiệp chân chính của bọn họ cũng không phải là ở tòa Trác Định nhỏ bé này.
Cho nên, nhìn thấy cô gái khóc như đứt gan đứt ruột, mà bộ dạng không chút biểu cảm của Đại Sơn cũng nhìn không ra có chút tức giận nào, quản lý lễ tân mới nói một lời khuyên để thăm dò: “Anh Đại Sơn, Tiểu Lạc là một nhân viên lễ tân xuất sắc, đã làm việc ở công ty rất nhiều năm rồi. Hôm nay là cô ấy không đúng, nhưng cô ấy cũng biết lỗi rồi, không bằng anh hãy mở một mặt lưới tha cho cô ấy lần này đi!”
“Đúng vậy, đúng vậy, anh Đại Sơn, tôi nhất định sẽ thay đổi, sau này tôi không dám làm thế nữa.” Tiểu Lạc vội vàng bày tỏ lòng trung thành.
“Anh Đại Sơn, anh hãy tha cho cô ấy một lần đi, cô ấy đã cống hiến cho công ty nhiều năm như vậy, không có công lao cũng có khổ lao mà.”
“Đúng vậy đúng vậy, anh Đại Sơn, anh là tâm phúc trước mặt ông chủ, đừng chấp nhặt với đám nhân viên nhỏ bé chúng tôi làm gì.”
Đại khái là lời cầu tình của quản lý lễ tân không bị bác bỏ, cho nên những người khác bèn to gan cầu tình giúp. Những người có thể vào công ty Trác Định nào có ai là kẻ ngốc, chỉ cần lần này Tiểu Lạc có thể bình an qua cửa, thì sau này bọn họ phạm loại lỗi nhỏ này cũng có dễ nói. Thế là, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Đại Sơn, đợi quyết định của anh.
Đại Sơn nhìn cô gái đang cúi đầu, ra sức khóc lóc cầu xin, lại quét những nhân viên khác đứng xung quanh. Ánh mắt của anh rất lạnh, anh sao lại không biết trong lòng đám người này đang nghĩ gì được chứ, hôm nay là ngày đầu tiên Tiểu Tịnh Trần đi làm, nếu như đến xử ý một cô gái phạm lỗi cũng bị ngăn cản thì điều này tuyệt đối sẽ ảnh hưởng đến uy tín của cô bé ở công ty sau này, đừng nói là Bạch Hi Cảnh sẽ không đồng ý, đến cả bản thân Đại Sơn anh cũng sẽ không cho phép chuyện như thế này phát sinh.
Cho nên, cô gái đen như cá mực hôm nay chắc chắn là bị xào lên rồi!
Nơi nào có người thì ắt sẽ có tranh đấu, càng không nói đến một công ty lớn như Trác Định, các nhân viên lục đục, đấu đá lẫn nhau là rất bình thường. Bạch Hi Cảnh trước giờ không cấm nhân viên đấu đá, tranh giành ngầm với nhau, chỉ cần không làm những chuyện thiếu đạo đức, đụng đến nguyên tắc thì anh đều sẽ coi như không nhìn thấy. Có tranh đấu mới có tiến bộ, anh mở công ty cũng không phải là mở nhà từ thiện, người xuất sắc thì sống kẻ kém cỏi chết là lẽ thường.
Mấy nhân viên nữ ngồi với nhau vừa xử lý công việc trên tay vừa xì xào bàn tán, hóng hớt. Giọng nói của bọn họ rất nhỏ, về cơ bản những người đứng quá ba mét không thể nào nghe rõ, quá năm mét thì càng không tài nào nghe thấy được. Nhưng mà, bọn họ không biết rằng thính lực của Tiểu Tịnh Trần nhạy bén đến nghịch thiên, đừng nói là năm mét, mười mét, cho dù có là năm mươi mét cô bé cũng có thể nghe thấy rõ ràng. Có điều, cô bé cũng không để tâm, dù sao thì cũng không có việc gì làm, nghe chút chuyện phiếm cũng tốt mà.
Mấy nhân viên nữ đang ríu rít nói chuyện hăng say thì thấy một cô gái búi tóc, đeo kính, cả khuôn mặt hưng phấn đang xông tới đây, thì nhoài lên bàn nói nhỏ: “Này, các cô đã nghe nói chưa, Diệt Tuyệt sư thái kia hôm nay ngày đầu tiên đến làm đã sa thải Tiểu Lạc ở quầy lễ tân rồi.”
“Fuck, không phải chứ, Tiểu Lạc không phải là em họ của phó phòng lễ tân hay sao, ngày đầu tiên đi làm đã dám ra đòn phủ đầu lớn như vậy, thật là quá kiêu ngạo!”
“Đúng thế, đúng thế, lúc công ty mới thành lập, phó phòng Lạc đã làm ở đây rồi, nỗ lực nhiều năm như vậy chẳng dễ dàng gì mới có chút địa vị như ngày hôm nay, thế mà cô em họ lại bị người khác đem ra để lập uy, với tính khí kiêu ngạo, thâm độc của chị ta thì chắc chắn sẽ không chịu để yên. Có kịch hay để xem rồi!”
“Xí, không chịu để yên lại há chỉ có mình chị ta thôi chắc, cô nghĩ mà xem, bao nhiêu người nhìn chằm chằm vào...” Ánh mắt liếc một cái tỏ ý là ghế thư ký: “Vị trí đó, giờ đột nhiên lại có một lính nhảy dù tới chiếm, lại còn là một cô gái trẻ trung, xinh đẹp như vậy, cô cảm thấy mấy người phụ nữ kia có thể ngồi yên sao?”
Những cô gái lắm chuyện khác cũng không nhịn được mà bụm miệng cười trộm: “Dù sao thì chúng ta cũng không hy vọng được làm Lọ Lem, chi bằng ngồi yên xem hai con cọp đánh nhau là được rồi.”
“Đúng vậy, đúng vậy, mấy cô gái kia ngày nào cũng đánh nhau đến trời long đất lở, người xui xẻo luôn là đám tiểu lâu la chúng ta. Lần này có thêm một Diệt Tuyệt sư thái tới, xem bọn họ ai có thể đánh thắng ai... bla bla...”
Mấy người đang tám đến say sưa thì đột nhiên một đồng nghiệp nam ngồi bên cạnh nhỏ giọng nói thầm: “Suỵt, nữ ma đầu đến tìm sư thái rồi, các tiểu lâu la bình tĩnh.”
Mấy nhân viên nữ lập tức nhanh chóng ai về chỗ người nấy, thân thủ phải nói là lưu loát tự nhiên như nước chảy mây bay, hiển nhiên là đã được luyện đến trình độ thành tinh luôn rồi.