Nhật Ký Tiểu Hòa Thượng Ở Thành Phố

Chương 449 : Đừng quên thú cưng là mãnh thú

Ngày đăng: 16:52 30/04/20


Một giờ, hai giờ đồng hồ sáng chính là thời khắc đêm tối không bóng người, trong khu chung cư yên tĩnh vô cùng, chỉ có ánh đèn đường vẫn đang lặng lẽ tỏa sáng. Tiểu Tịnh Trần khó khăn lắm mới lê người từ thang máy, đấu tranh đi xuống dưới. Bước ra khỏi cửa tòa nhà, đứng dưới ánh đèn đường sáng tỏ, cô bé quay đầu lại, ánh mắt sâu thăm thẳm chăm chú nhìn vào Quả Cà đang cuốn lấy eo của mình, nghiêm túc nói với nó: “Bọn em không thể cản nổi chị đâu.”



“Khè khè khè...”



“Gào gào gào...”



“Hú ú ú...”



Quả Cà không chút cam tâm tình nguyện mà buông chủ nhân của nó ra, tất cả những con dã thú khác cũng không thể không trả lại tự do cho chủ nhân. Tiểu Tịnh Trần hài lòng đem quần áo nhăn nhúm của mình vuốt phẳng lại. Mắt cô bé khẽ cong lên, bàn tay nhỏ vung lên, nói: “Được rồi, chúng ta đi thôi, đi tìm cha nào.”



Vậy là, một cô nhóc mang theo bốn con thú cưng có khí thế bá vương hùng hùng hổ hổ xông ra khỏi khu chung cư yên tĩnh.



Tiểu Tịnh Trần là một người mù đường toàn tập, đây cũng không phải bí mật gì, nhưng may mắn là vườn hoa của khu chung cư nhỏ này mới được mở rộng. Trước cổng lớn chỉ có một con đường, chỉ cần đi theo con đường này là cô bé có thể tiến vào nội thành. Tiểu Tịnh Trần tâm vô tạp niệm, ngược lại không cảm thấy đường dài đằng đẵng.



Khu vực nội thành náo nhiệt hơn rất nhiều so với khu nhà ở, nhóm trai xinh gái đẹp xanh xanh đỏ đỏ nửa đêm canh ba vẫn chưa đi ngủ, có một đống người ra ngoài tìm kiếm cảm giác kích thích.



Tiểu Tịnh Trần không hề có ý định trốn tránh ánh mắt của người khác. Cô bé lấy tư thế tiêu chuẩn đi đều bước, bước chậm rãi, sải chân trên đường phố. Đang đi vui vẻ, đột nhiên vòng eo bị thắt lại, Quả Cà trực tiếp cuốn lấy cô bé lách mình co lại vào trong một con ngõ nhỏ bên cạnh. Màn Thầu, Thái Bao và Khoai Tây cũng chạy ngay phía sau.



Tiểu Tịnh Trần khẽ lay động hai tai của mình, nghe thấy những tiếng bước chân hỗn loạn cùng với tiếng nam nữ cười cười nói nói qua lại phía đầu ngõ. Đó là một nhóm người trẻ có độ tuổi tuyệt đối không vượt quá hai mươi nhưng lại đem tóc mình nhuộm lòe loẹt đủ loại màu sắc.



Đợi đám người đi xa, cái đầu to của Quả Cà mới thò ra ngoài từ phía sâu trong ngõ. Đôi đồng tử dựng đứng màu vàng kim xoay vòng vòng, đánh giá hoàn cảnh xung quanh. Ở ngay phía trên cái đầu của nó, một cái đầu sói cũng vươn ra, cùng hàng với hai chúng nó là một cái đầu hổ lớn, và phía trên đầu của con hổ lớn là cái đầu của một con sư tử lớn. Trên đỉnh đầu đầy lông mềm mại mượt mà của sư tử là một cô gái với vẻ đẹp tuyệt trần đang ló đầu ra.




Mặc dù bản thân không bị thương, thế nhưng những viên đạn đó vốn dĩ là nhắm về hướng chủ nhân của chúng. Bốn con thú hung mãnh ngay lập tức nổi giận. Chúng nó gầm gào lên một tiếng, xoay người lại, không chút do dự mà lao thẳng đến phía bốn chiếc xe nhỏ bé đó.



Sư tử Khoai Tây đột nhiên nhảy lên, lấy tư thế đè đầu cưỡi cổ mạnh mẽ đập lên nóc xe. Cả chiếc xe nhỏ đều chấn động đến mức suýt chút nữa thì lật nghiêng. Khoai Tây phẫn nộ gầm lên một tiếng, móng vuốt bén nhọn của nó trực tiếp xuyên qua nóc xe, bàn chân rắn chắc của nó quét một cái, cả cái nóc xe đều bị xé nát, để lộ ra bốn tên mặc đồ màu đen bên trong. Cuối cùng đầu xe nghiêng một cái, lao thẳng lên phần đường dành cho người đi bộ, lao vào bức tường, nát tan.



Mãnh hổ Thái Bao mặc dù không có thân thể to như Khoai Tây, thế nhưng nanh hổ của nó lại càng sắc nhọn hơn răng sư tử. Bốn móng vuốt của nó móc lấy nóc của chiếc xe, trực tiếp lấy răng lợi đem nóc xe cắn thành mảnh vụn, chiếc xe mất khống chế lao thẳng vào cột điện. Thái Bao hú lên một tiếng kỳ lạ, bận rộn không ngừng mà nhảy xuống đất, vắt chân lên cổ chạy lấy người. Phần cột điện bị gãy rồi rơi xuống, trực tiếp đem cái xe con đập thành đống sắt vụn. Vua sói Màn Thầu có thể trạng còn nhỏ hơn so với Thái Bao và Khoai Tây, hơn nữa móng vuốt sói của nó không thích hợp để lật bay nóc xe. Vậy là, nó dứt khoát đâm xuyên qua, xông thẳng vào bên trong xem, nó còn rất đắc ý mà ngẩng cổ sói lên, đối mặt với ánh trăng hú dài. Sau đó trước khi chiếc xe bị tông hỏng, nó nhanh chóng tránh thoát.



Quả Cà là tiêu sái nhất. Nó trực tiếp nằm thẳng mình rắn trên mặt đất, đợi đến khi chiếc xe cuối cùng phanh lại không kịp thì cũng là lúc nó xông đến. Thân rắn của nó cuộn một cái là có thể bao lấy chiếc xe nhỏ. Sau đó nó từ từ ép chặt lại, chiếc xe phát ra những tiếng loảng xoảng của kim loại khi bị biến dạng. Cuối cùng, cả chiếc xe cùng với đám người ở bên trong đều bị cuốn, xoắn thành bánh quẩy rồi.



Trước sau tổng cộng hết không đến ba phút đồng hồ, bốn chiếc xe toàn bộ đã trở thành phế liệu, mười sáu cái mạng người đã biến mất.



Tiểu Tịnh Trần đứng ở bên đường, mặt không mang chút cảm xúc mà nhìn đám thú cưng của mình làm xằng làm bậy. Đáng tiếc, chỉ ngoại trừ dòng máu đang chảy ra thành dòng từ kẽ hở của chiếc xe đã bị đập nát kia, đến một cái thi thể cô bé cũng không nhìn thấy.



Tiếng động của những chiếc xe khi bị va chạm và nổ tung rất lớn, dẫn tới sự quan sát và chú ý của không ít người qua đường. Chỉ là con đường này hơi lệch tâm một chút, đám người muốn chạy đến nơi này tham gia náo nhiệt cũng cần có chút thời gian. Tiểu Tịnh Trần hoàn toàn không có nhu cầu tự giác rời khỏi hiện trường nơi xảy ra án mạng. Nhóm thú cưng càng không biết được cái quái gì được gọi là xóa dấu vết đáng nghi. Mắt thấy tội phạm giết người sắp bị bắt sống ngay tại hiện trường, phía đầu đường lại vang lên những tiếng quay đầu xe và phanh gấp đầy hỗn loạn.



Bốn con thú cưng hung dữ đột nhiên ngẩng đầu, móng vuốt sắc bén cắm trên mặt đất, nhe răng há miệng, khát máu mà nhìn tám chiếc xe nhỏ đang lao đến công kích với tốc độ cực nhanh kia.



Tiểu Tịnh Trần mím chặt môi của mình lại, đôi mắt đen thẫm dần dần đậm hơn, cuối cùng màu mắt cô bé lại như màn đêm đen, tối đến vô cùng.



Đầu tiên là bị tay súng bắn tỉa ngắm bắn, sau đó lại bị đám người mặc áo đen trong bốn chiếc xe nhỏ đuổi giết. Hiện giờ ấy thế mà lại có hai mươi tư cái nòng súng đang chĩa thẳng vào mình mà xông đến. Dù cho có là Phật thì cũng sẽ tức giận, càng không nói đến tu dưỡng của cô em gái bạo lực này cách Phật thật sự vẫn còn có một đoạn khoảng cách không nhỏ chút nào.