Nhật Ký Trở Thành Boss Thời Mạt Thế

Chương 65 :

Ngày đăng: 11:18 30/04/20


“Cô giáo, cô... thật lợi hại.”



Cô giáo lắc đầu: “Vừa rồi tất cả đều thấy rồi, có ai muốn tới thử không? Tôi sẽ không ép mọi người.”



Đám người dị năng nhìn nhau, có một người đàn ông đi lên nói: “Để tôi thử xem.”



Hắn2đứng ở trước máy kiểm tra, học theo động tác cô giáo dạy, từ ngón tay có một dòng nước chảy ra. Đây hẳn là người dị năng hệ thủy.



Có người thét lên: “Anh bạn, anh nên đứng cách xa một chút, nước có thể7dẫn điện, cẩn thận kẻo điện giật bay anh đấy.”



Người đàn ông sửng sốt, quay đầu lại nói: “Không thể nào.” Hắn nhìn về phía cô giáo đứng bên cạnh.



Cô giáo trừng mắt với người kia: “Đừng nghe hắn nói lung tung, bộ máy này1không thấm nước.”



Người đàn ông thở phào nhẹ nhõm, vung tay ra, nước bắn lên trên bộ máy lên làm văng lên bọt nước.



Nước vĩnh viễn đem lại cho người ta cảm giác mềm mại, do vậy dị năng cũng có sức công kích tương7đối nhỏ.



Bộ máy nhanh chóng vang lên giọng nữ lạnh lùng.



Giá trị chiến đấu: 10%.



Tổn thương: 75 điểm.



Thuộc tính dị năng: Hệ thủy, dị năng trước mắt là cấp một sơ cấp.



Người đàn ông cúi đầu với vẻ mất mát, bất luận là giá trị0chiến đấu hay tổn thương, hắn đều yếu. Hắn là một người đàn ông với tinh lực tràn đầy, nhưng dị năng chỉ có như vậy.



Nỗi hưng phấn khi thức tỉnh dị năng lúc đầu cũng dần dần giảm xuống.



Cô giáo vỗ nhẹ vào vai hắn: “Đừng nản chí, người mới thức tỉnh dị năng đều như vậy. Dị năng của anh vốn không thuộc về hệ tấn công, nên tổn thương mới thấp. Nhưng một khi dị năng hệ thủy mạnh lên thì anh tuyệt đối không tưởng tượng nổi đâu.”



Người đàn ông sửng sốt một giây, ánh mắt lập tức sáng lên: “Cô giáo, tôi sẽ cố gắng nâng cấp.”



Cô giáo mỉm cười: “Cố gắng lên!”



Người đàn ông đi xuống. Người khác thấy vậy cũng không cảm thấy có gì. Từng người đi lên thể hiện đủ loại dị năng làm cho Lý Tiểu Tửu hoa cả mắt. Nhưng vì tất cả đều là người dị năng sơ cấp nên cũng không có gì kỳ lạ.



Mãi đến khi có một người xuất hiện, thật sự thu hút sự chú ý của cậu.



Đó là một người thanh niên gầy gò khoảng mười bảy mười tám tuổi, dị năng hệ kim biến dị.



Lý Tiểu Tửu chưa từng thấy dị năng như vậy, chỉ cảm thấy lúc người thiếu niên sử dụng dị năng thì cả người phát ra ánh sáng màu vàng, thiếu chút nữa làm mù mắt cậu.




Nại Chi Tiên nhìn bóng lưng cao lớn của người đàn ông, vẻ mặt không mất tốt. Cô theo đám đông xông xuống dưới, không ngờ vừa vặn lướt qua bên cạnh Phong Mạt Tinh Thần, chỉ nhìn thấy có một bóng lưng.



Bảo cô làm sao không bực bội được chứ?



Ngay cả những người dị năng phía sau cô cũng có bộ dạng mất hồn mất vía.



Người đàn ông chậm rãi quay đầu lại...



Nại Chi Tiên trợn tròn mắt, kinh ngạc kêu lên thành tiếng: “Anh... anh… anh là Giang Biên Nhất Nhàn!”



Không thể trách cô làm một giáo viên mà không thể giữ được bình tĩnh trước những người này. Bởi vì hai người này trời sinh đã tỏa sáng, giống như đột nhiên có một ngày, Tôn Ngộ Không đạp Cân Đẩu Vân đột nhiên xuất hiện ở trước mặt của anh, xin hỏi anh còn có thể giữ bình tĩnh được không?



Trong thoáng chốc, mọi người không kịp phản ứng. Mãi đến khi bọn họ ngẩng đầu lên...



Lý Tiểu Tửu đứng ở phía sau đám người. Bởi vì cậu quá thấp bé nên không có cảm giác tồn tại, còn chưa bước vào phòng học đã thấy đám người phía trước đột nhiên dừng lại.



Lý Tiểu Tửu buồn bực nhìn bóng dáng cao lớn của mọi người, kiễng chân nhìn vào trong, chợt nghe phía trước có tiếng hét kinh ngạc vang lên, cậu sợ đến mức thiếu chút nữa thì ngã.



Cậu thấy không biết phải nói gì nữa. Vì sao những người này cứ gặp phải chút chuyện nhỏ liền muốn hét chói tai vậy?



Giang Biên Nhất Nhàn nhìn mọi người, mở miệng còn chưa kịp nói được một câu nào thì đám người kia đã giống như mãnh thú vây quanh.



Anh ta vẫn luôn không thích đám đông, mặc dù không thể hiện ra mặt nhưng trong lòng mơ hồ đã không kiên nhẫn được nữa.



Còn tưởng tên Phong Mạt kia thu hút hết đám người rồi, anh ta mới chạy tới đây, không ngờ bọn họ đột nhiên quay về.



“Trời ạ, đúng là đàn anh Giang rồi. Đẹp trai ghê...” Sau khi giọng nói này vang lên, cả phòng học giống như muốn nổ tung. Chỉ cần là nữ đều chen nhau xông tới.



Có người không nhịn được muốn xông tới xin ký tên.



Những người khác thấy vậy cũng vội vàng xông qua, dường như rất sợ anh ta không chú ý đến mình vậy.



Cuối cùng Lý Tiểu Tửu cũng chen được vào phòng học, cậu nhìn đám phụ nữ điên cuồng kia mà rùng mình.



Nếu không phải Giang Biên Nhất Nhàn cao lớn, chắc hẳn cậu sẽ không nhìn thấy được gương mặt của anh ta mất.



Anh ta phải cao ít nhất bằng Từ Kinh, gương mặt rất đẹp, ôn hòa, hình như là người rất dễ hòa hợp.



Nếu như Từ Kinh là người đàn ông lạnh lùng nhất mà cậu từng gặp, vậy người đàn ông này vừa vặn ngược lại. Trên mặt anh ta có vẻ ấm áp làm người ta say lòng.



Cũng khó trách những người này điên cuồng như vậy.