Nhật Ký Trở Thành Boss Thời Mạt Thế

Chương 79 :

Ngày đăng: 11:18 30/04/20


Có thể gây ra tiếng động như vậy, chứng tỏ thứ này tuyệt đối không nhỏ.



Bọn họ cảm thấy đất rung núi chuyển một lúc, sau đó lá cây rơi xuống. Vụ Khinh và Lý Tiểu Tửu đều thấy khủng hoảng!



Rõ ràng thứ kia đang chạy về phía bọn họ!



Trên gương mặt Vụ Khinh nặng nề, lùi về phía sau mấy bước và quay đầu hét lên: “Chạy mau!”



Mọi người2cũng nhận thấy có gì đó không ổn, vừa nghe anh kêu lên như thế thì theo bản năng xoay người chạy.



“Gào!”



Tiếng gào vang vọng trời cao, dường như tiếng nổ vang lên ngay bên tai, đám người Lý Tiểu Tửu đang chạy như điên thiếu chút nữa đã bị dọa cho mềm chân.



Xung quanh không ngừng vang lên tiếng cành cây rơi xuống đất, cậu không nhịn được quay7đầu nhìn, bóng dáng khổng lồ kia lao thẳng tới với sức mạnh không thể chống đỡ!



Là hổ biến dị!



Nó lớn gần bằng chiếc xe buýt lớn đã chở bọn họ tới đây! Hai tay và hai chân cũng to lớn khác thường, theo bước chân của nó chạy tới, trên mặt đất đều xuất hiện từng hố sâu.



Nó thật sự còn lớn hơn Đại Bạch mà cậu gặp lúc1đầu!



Thân thể nó mạnh mẽ giống như sắt thép, trọng lượng nặng nề hoàn toàn không thể ảnh hưởng đến tốc độ của nó, nhìn thấy xung quanh có từng hàng cây cối bị đạp đổ và bị giẫm lên, trong lòng cậu càng thấy khủng hoảng hơn.



“Gào!”



Hình như con hổ lớn đang tức giận. Lý Tiểu Tửu có thể cảm giác được tâm trạng nóng nảy của nó lúc7này.



Ở trong mắt của con hổ biến dị, cơ thể của bọn họ nhỏ bé giống như con kiến, trong thời gian ngắn sẽ không bị nó phát hiện ra, nhưng nếu tiếp tục chạy nữa, rất có thể sẽ bị nó để mắt tới.




Bọn họ chỉ có bốn người. Bởi vì Bắc Mạch sử dụng dị năng quá mức, không có khả năng kiên trì được bao lâu, anh chỉ thường đánh gần, nhưng với công kích của con hổ lớn này, năng lực phòng ngự của anh còn chưa thành hình, căn bản không đủ nhìn.



Nhưng hôm nay, bọn họ còn có lựa chọn khác sao?



Lý Tiểu Tửu kéo Vụ Khinh đang hoảng loạn đi. Cậu và Đại Bạch ở chung lâu, thỉnh thoảng cũng có thể đoán ra tâm trạng của bọn chúng. Với những vết máu lớn trên lưng con hổ lớn, có thể thấy nó rõ ràng đã bị thương, cho nên tâm trạng mới nóng nảy như vậy. Bây giờ, chắc nó còn chưa phục hồi lại tinh thần, có lẽ ngửi thấy mùi máu tươi nó mới nhìn về phía chỗ bọn họ và phát ra tiếng gầm, hoặc bởi vì không có cách nào xác định được mục tiêu, nên mãi không chịu tới gần.



Địch không động, ta bất động, trận đánh không khói thuốc súng bao phủ xung quanh.



Không khí nặng nề làm hơi thở của mọi người bắt đầu trở nên hỗn loạn, rõ ràng không chỉ có bọn họ bị ảnh hưởng, đầu của con hổ lớn thỉnh thoảng lay động hẳn là đã bị chướng khí xâm nhập.



Nó chịu thua nhưng không xoay người rời đi, chân sau đạp mạnh một cái và trực tiếp lao tới với khí thế giống như sét đánh.



Trí tuệ của động vật biến dị đã được tăng lên, Đại Bạch chính là một ví dụ sống.



Hơn nữa, con hổ vốn có ý thức của bản thân động vật, sau khi trải qua biến dị, hiểu biết của nó càng vượt quá sự tưởng tượng của con người.



Mọi người vội vàng đứng dậy và lùi lại.



Con hổ lớn thấy thật sự có người, nó phẫn nộ gào lên một tiếng, ánh mắt di chuyển qua bọn họ, đột nhiên nó dừng lại trên người Vụ Phi Anh đang bị Vụ Khinh kéo đi.



Vụ Khinh thấy vậy, trong lòng lo lắng, vội vàng vận dụng ánh sáng màu vàng trên người, muốn kéo Vụ Phi Anh rời khỏi tầm mắt của con hổ lớn.



Lý Tiểu Tửu nhíu mày, không trách được con hổ lớn không đi, hóa ra nó ngửi thấy được mùi máu trên người Vụ Phi Anh.



Hai anh em Vụ Khinh bị nó để mắt tới, vẻ mặt rất khó coi. Rõ ràng con hổ lớn không tính buông tha cho bọn họ, chẳng lẽ phải thật sự liều mạng đánh một trận mới có thể bảo vệ được tính mạng của bọn họ sao?



Mắt của con hổ lớn kia trợn trừng, trong lỗ mũi phun ra khí và gầm lên một tiếng, sau đó trực tiếp giơ móng vuốt, lần lượt đập tới.