Nhật Ký Trọng Sinh Của Tra Nữ
Chương 40 : Buổi tiệc
Ngày đăng: 09:36 18/04/20
Tiệc đêm từ thiện này do thương hiệu nổi tiếng thế giới tổ chức, yêu cầu đương nhiên không thấp, đại sảnh tổ chức buổi tiệc, từ nội thất trang trí lớn đến những ngọn đèn nhỏ, không có cái nào là không thời thượng nhất cả.
Vì vậy nên tiệc đêm từ thiện được thương hiệu mỗi năm tổ chức một lần cũng thu hút không ít các ngôi sao trong giới giải trí đến, nhưng không phải ai cũng nhiệt tình tham gia hoạt động công ích, mà là vì danh tiếng của thương hiệu cùng với việc đuổi kịp xu hướng của mọi người, đến dạo một vòng buổi tiệc, cũng xem như đã đi liên quan đến thời trang rồi sao.
Nhưng tiệc đêm thời thượng hơn nữa thì cũng không thể tránh được việc trải thảm đỏ, khách mời có thiệp mời, mặc kệ là người trong ngành thời trang, thương gia nổi tiếng thế giới hay là ngôi sao nổi tiếng đều có thể từ thảm đỏ bước vào đại sảnh buổi tiệc.
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đối với những ngôi sao thích được chú ý, đây đương nhiên là cơ hội tốt nhất để thể hiện sức hút của mình, nhưng đối với những người ngoài mà nói, đây chính là giây phút lúng túng nhất.
Cố tiên sinh mỗi năm đều nhận được thiệp mời của thương hiệu, vì không thích hình thức tổ chức của họ, nên mỗi năm chỉ cử Triệu Thiêm tham dự, Triệu Thiêm thường ngồi vào vị trí đề tên Cố Hành Viễn, sau khi ngồi qua vài lần, có vài người thậm chí cho rằng anh là Cố Hành Viễn, còn ồn ào ra không ít chuyện cười, tuy như vậy nhưng Cố tiên sinh vẫn làm theo ý mình, nên quyên góp thì quyên góp nhưng không dự tiệc thì vẫn không đến dự.
Nhưng hôm nay không giống như xưa, bà xã của anh đến dự tiệc với thân phận là người đại diện, anh ở nhà vốn dĩ ngồi không yên.
Buổi chiều Triệu Thiêm mới nhận được điện thoại của boss Cố nói rằng anh sẽ tự đến dự tiệc tối nay, không cần anh nữa. Triệu Thiêm bất ngờ, còn mặt dày hỏi boss, lễ phục tôi đã chuẩn bị xong rồi, phí lễ phục có được chi trả hay không?
Tâm trạng boss Cố rất tốt, sảng khoái đồng ý.
Không chỉ Triệu Thiêm cảm thấy bất ngờ mà phóng viên truyền thông đứng gác trước thảm đỏ cũng vô cùng ngỡ ngàng.
Bọn họ lại nhìn thấy Cố Hành Viễn trong truyền thuyết bước trên thảm đỏ?! Cảnh tượng này không đúng lắm, chẳng lẽ hôm nay ống kính của họ khởi động sai cách ư, xuất hiện ảo giác?
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Anh mặc lễ phục đen vừa người, lộ ra bờ vai rộng hoàn mỹ, eo thon và chân dài, kết hợp với gương mặt điển trai, thật sự so với những thiên vương nổi tiếng, chỉ có hơn chứ không kém.
Chỉ trông thấy anh ung dung, không nhanh không chậm bước đi trên thảm đỏ, ngoại hình cùng khí chất ấy, thật sự hệt như vương giả quân lâm thiên hạ.
Mọi người lẳng lặng dùng ánh mắt sùng bái nhìn theo, có người hồi thần lại, liền vội vàng gọi Cố tiên sinh nhìn bên này, Cố tiên sinh nhìn bên này.
...
Mà Cố tiên sinh lại hệt như xem đây là chốn không người, dù cho ánh đèn xung quanh đang nháy liên tục nhưng không hề ảnh hưởng đến bước đi của anh, ở cửa vào có bảng kí tên, Cố tiên sinh cũng không nhìn đến, bước nhanh vào trong sảnh tiệc, nhân viên phục vụ vô cùng có mặt nhìn, vội bước lên trước nghênh đón, dẫn anh vào vị trí đã sắp xếp sẵn.
Cố tiên sinh đưa mắt đánh giá một vòng sảnh tiệc, sảnh tiệc được chia làm ba phần, sát bên tay phải là khu vực nghỉ ngơi, ở giữa là một sàn nhảy lớn, còn bên trái là bàn ghế bày tiệc buffet, trên bàn đã bày sẵn đủ loại điểm tâm và thức ăn tinh tế.
Sân khấu được đặt ngay trước sàn nhảy, mà vị trí của khán giả đều đặt ở giữa sàn nhảy, có lẽ sau khi tiệc đêm nay kết thúc, ghế của sàn nhảy đều được dọn đi, để sàn nhảy có thể phát huy công dụng, trở thành vị trí tốt nhất để mọi người cùng nhau giao tiếp.
Thân là người đại diện, Du Yến được sắp xếp ngồi ngay vị trí quan trọng nhất.
Lúc này cô đang ở trong phòng nghỉ được ban tổ chức sắp xếp sẵn chờ lúc nhập tiệc.
Lễ phục đỏ rực như lửa là tác phẩm thiết kế của thương hiệu dựa theo số đo của cô mà làm, phía trước vẫn duy trì kiểu dáng đơn giản bảo thủ, sau lưng lại khoét sâu, lộ ra da thịt sau lưng trắng nõn hoàn mỹ, kiểu dáng này là do nhà thiết kế sau khi nhìn thấy đường cong xinh đẹp sau lưng cô, liền nảy ra ý tưởng này.
Chiếc váy dài màu đỏ rực phối với lớp trang điểm diễm lệ, khiến Du Yến đẹp không tả xiết, đặc biệt là màu môi đỏ trùng với màu váy, càng khiến người ta xúc động muốn đến gần người đẹp, vừa rực rỡ lại quyến rũ, vưu vật thế này vừa xuất hiện sẽ thu hút không biết sự say đắm của bao nhiêu đàn ông.
Mà vưu vật quyến rũ này bây giờ đang trong phòng nghỉ không có chút hình tượng nào, vén hết váy lên, lộ ra quần mặc trong váy, ngồi trên ghế nhìn màn hình.
Trên màn hình là cảnh Cảnh Hân vừa ra ngoài quay lén toàn bộ quá trình từ lúc Cố tiên sinh bước xuống xe đến khi anh bước thẳng vào trong hội trường.
“Anh ấy đi công tác rồi.”
“Không thể trở thành hộ hoa sứ giả, chắc anh ấy cũng giận lắm.” Tuy chỉ gặp nhau vài lần nhưng Cố tiên sinh khá hiểu Tư Sùng Chí, tính tình rất nóng nảy nhưng lại là một thê nô.”
Cố Vi cười cười bảo: “Cậu với vợ cùng đến dự tiệc, cũng không thể trở thành hộ hoa sứ giả.”
Cố tiên sinh bị giẫm vào nỗi đau rất bất đắc dĩ, bây giờ anh chỉ muốn tìm một nơi thật yên tĩnh mà thôi.
Cảnh Cố tiên sinh và Cố Vi trò chuyện bị Du Yến nhìn thấy, tuy không cảm thấy gì, nhưng cô vẫn tò mò đi đến, nhìn dáng vẻ của Cố tiên sinh, hình như anh với Cố Vi quen nhau.
“Ồ, nữ chính của buổi tiệc tối nay xuất hiện rồi.” Cố Vi nhìn thấy Du Yến bước qua, khóe môi cong lên, cười khẽ, giọng cười của cô ấy trầm thấp, khiến người khác cảm thấy cô khá lạnh lùng.
“Cố nữ vương, thật trùng hợp, trợ lý của em vừa rồi còn dặn em nhất định phải giúp cô bé xin tên của chị đấy.” Du Yến cười chào hỏi Cố Vi.
Cố Vi đưa tay ra bắt tay cô, nói: “Không có bút.”
Du Yến chớp mắt, lòng nghĩ đây là bị từ chối sao, chẳng qua Cố tiên sinh bên cạnh cô không nỡ để cô khó xử, liền gọi phục vụ, mang giấy bút đến cho anh.
Du Yến nhỏ giọng nói cảm ơn với anh, Cố Vi cười như không cười nhìn bọn họ, nói với Cố tiên sinh: “Cậu hệt như đạo hạnh của Tư Sùng Chí đấy.”
Cố tiên sinh lễ phép đáp: “Cảnh giới kia của chủ tịch Tư, không ai có thể đạt đến được.”
“Hai người rất quen nhỉ?” Du Yến lẳng lặng hỏi Cố tiên sinh.
“Xem như quen biết, chồng của Cố Vi là Tư Sùng Chí, anh trai của Tư Sùng Nghĩa.” Cố tiên sinh giới thiệu với cô.
Du Yến vốn cùng kinh ngạc, trước đây Cố tiên sinh từng nhắc Tư Sùng Chí với cô nhưng anh ta là chồng của Cố Vi, cô lại không hề nghĩ đến.
Lúc cô mất, hình như Cố Vi vẫn độc thân, sao kiếp này lại thành bà xã của Tư Sùng Chí nhỉ? Tình tiết này đi đến quá sai trái rồi.
Phục vụ rất nhanh liền đem giấy bút đến, Cố Vi sảng khoái kí tên đưa cho Du Yến, lại thấy vẻ mặt ngưỡng mộ của nhân viên bê khay bên cạnh, nên cô lại kí thêm một tờ để cậu cất đi, vẻ mặt của phục vụ lập tức cảm động đến vành mắt đỏ lên.
Kí tên xong, Cố Vi mới nói với bọn họ: “Nếu đã quen biết, lần sau lại tìm thời gian tụ tập đi.”
Du Yến vội gật đầu: “Đương nhiên, đương nhiên rồi.” Được tiếp xúc với thiên hậu trong khoảng cách gần như thế, cô vẫn có chút khẩn trương.
Sau đó lại phát hiện ra tờ giấy có chữ kí trên tay không biết nên để đâu, thế nên cô bĩu môi nhìn Cố tiên sinh.
Cố tiên sinh thở dài, nhận lấy tờ giấy, gấp lại, đặt vào trong túi quần.
“Cố tiên sinh là tốt nhất.”
“Tiệc tối bắt đầu rồi, em không đi chuẩn bị sao?” Nhìn mọi người bắt đầu tiến lại gần sàn nhảy, Cố tiên sinh nhắc nhở cô.
“Ừm, em qua đó trước.”
Trước khi cô đi còn dặn dò Cố tiên sinh: “Lát nữa nhất định phải nhảy với em, không được phép nhảy với người khác!”