Nhật Ký Trọng Sinh Của Tra Nữ
Chương 46 : Rạn nứt
Ngày đăng: 09:36 18/04/20
Cố tiên sinh bảo Du Yến vào phim trường trước, lại quay đầu nhìn hai đám người đang mơ hồ, cười mỉm đáp, “Tuy không biết cô Hà là Ai nhưng tôi thật sự đến đây để thăm Du Yến, tôi là fan của cô ấy, diễn xuất của Du Yến rất đỉnh, phim mới cũng rất đỉnh, hi vọng mọi người đến lúc đó có thể đến rạp phim để ủng hộ.”
Có thể nói, đây là lần đầu tiên Cố tiên sinh đối diện với truyền thông giải trí, cũng là lần đầu tiên chấp nhận phỏng vấn của phóng viên giải trí, sau khi hai phóng viên ý thức được điểm này, suýt nữa kích động đến điên.
Tuy Cố tiên sinh đã đem chủ đề nói về bộ phim mới của Du Yến, nhưng hai người kia kích động cuồng cả người rồi, không còn bao nhiêu lý trí nữa, rất nhanh lại hỏi: “Hà Hi nói hai người quen biết trong đoàn phim trước, chính là《Bạn của năm đó》, anh có ấn tượng không?”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
“《Bạn của năm đó》lúc ấy tôi cũng có đến thăm, nhưng tôi thật sự không biết người mà hai anh nói.”
Hai phóng viên đến lúc này mới ý thức được, trong đó nhất định có ẩn tình, một là Hà Hi đang nói dối, hai là Cố tiên sinh không muốn thừa nhận, chẳng lẽ giữa Hà Hi với Du Yến, có bí mật gì đó không thể để cho người khác biết được ư?
Chẳng qua Cố tiên sinh là một nhân vật lớn như thế, chấp nhận phỏng vấn, đã xem như là hôm nay họ gặp được vận may lớn rồi, lại tiếp tục hỏi đến ngọn nguồn, chắc chắn hậu quả sẽ không ổn đâu.
“Xin hỏi Cố tiên sinh với Du Yến có phải là bạn thân của nhau không?”
“Chúng tôi thật sự quen biết nhau, tôi là fan của cô ấy, gần đây đang theo dõi chương trình《Ánh sao rực rỡ》của cô ấy.” Cố tiên sinh nói xong lời này liền đưa mắt nhìn Dư quản gia một cái, Dư quản gia hiểu ý lập tức tiến lên chặn hai người kia lại, Cố tiên sinh liền xoay người tiến vào trong phim trường.
Phóng viên cảm thấy mới hỏi được hai ba câu thật sự là quá ít, thế là muốn vượt qua người Dư quản gia đuổi theo, nhưng đừng trông Dư quản gia gầy gò, ông ấy thật sự dư sức để chặn hai người nọ.
Hai phóng viên ỷ mình đông người hơn nên muốn tiến lên, quản gia nheo mắt, từ trên cao nhìn xuống họ, hỏi: “Tôi là quán quân của kick boxing ở Anh, hai người có muốn thử một chút không?”
Truyện được dịch và edit bởi Sắc - Cấm Thành. Đăng tải duy nhất tại lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là bản copy. Thường bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi nhận được một khoản tài trợ khá lớn từ Cố tiên sinh, vì để cảm ơn sự nhiệt tình giúp đỡ của Cố tiên sinh, đạo diễn nói với biên kịch, sửa lại toàn bộ cảnh của Hà Hi, vốn là một nhân vật phụ khá quan trọng, lại biến thành một vai có cũng được không có cũng không sao, hơn nữa cảnh diễn ít đi hơn phân nửa, làm như thế xem như là gián tiếp lấy lòng Du Yến.
Chuyện này khiến Hà Hi không cách nào chấp nhận nỗi, dẫn người đại diện đến trước mặt đạo diễn ầm ĩ một phen, nhưng đạo diễn đã có lòng muốn sửa, dù ầm ĩ thế nào cũng vô ích cả.
Cả chuyện này, Du Yến chỉ lạnh lùng đứng ngoài xem kịch, cô biết rõ đạo diễn làm như thế là vì lấy lòng cô và Cố tiên sinh, cho nên cũng không nói gì, dù sao cũng không phải yêu cầu của cô, chuyện này từ đầu chí cuối đều không liên quan đến cô.
Du Yến tuyệt đối sẽ không giúp Hà Hi cầu tình, nếu Hà Hi là một người an phận, nghiêm túc đóng phim, cũng không xảy ra nhiều chuyện như thế, nhưng cô ta lại muốn chơi trên đầu cô, chuyện này khiến cô rất buồn bực.
Thế nên người gây khó dễ với cô, Du Yến cũng sẽ không cho đối phương có sắc mặt tốt, càng không đi giúp Hà Hi cầu tình, cô cũng không phải là thánh mẫu bạch liên hoa gì đó, bị người ta chơi còn có thể rộng lòng khoan dung đi giúp người ta.
Hà Hi trước mặt đạo diễn ầm ĩ nửa ngày, phát hiện không có chút công dụng, thế là đổi phương thức, đến tìm Du Yến.
“Chị Yến, em biết chị lợi hại nhất, em như chúng ta từng đóng qua ở hai đoàn phim, giúp em được không? Em biết sai rồi, thật sự biết sai rồi, em không dễ gì mới có được cơ hội này, chị giúp em có được không.” Hà Hi khóc đến nước mắt nước mũi tèm nhem, lớp trang điểm đều trôi đi, khiến gương mặt thảm hại vô cùng.
“Tự mình gieo nhân thì phải tự chấp nhận hậu quả, tôi sẽ không giúp cô, cô đi chỗ khác nghĩ cách đi.” Vừa nghĩ đến chuyện Hà Hi muốn mượn danh tiếng của Cố tiên sinh để nổi tiếng, Du Yến lần hận đến nghiến răng ken két, không đích thân truy cứu đã xem như cô nhân từ, nhưng muốn cô đi giúp cầu tình, nghĩ cũng đừng nghĩ.
Có giáo huấn này, cô mong Hà Hi lần sau lúc giở chiêu trò, có thể tự lượng sức mình, nghĩ bản thân có năng lực đó hay không, mà không phải trở thành một tâm cơ girl nông cạn mù quáng. Trong lòng Du Yến tuy nghĩ như thế nhưng lại lười mở miệng nói với Hà Hi, còn nói những lời này, cô không phải là thánh mẫu bạch liên hoa.
Hà Hi khóc lóc sướt mướt trước mặt Du Yến, cũng không thấy cô mềm lòng, bất giác cảm thấy buồn bực, lòng thầm nghĩ người thường ngày cười hi hi ha ha không nghĩ đến sau khi trở mặt sẽ vô tình thế này, thật sự là hệt như hai con người khác vậy.
Hà Hi không còn cách nào, cuối cùng không cam tâm rời đi.