Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung

Chương 11 : Lần đầu gặp

Ngày đăng: 17:15 30/04/20


Editor: Ngọc Thường Tại



Beta: Trân Tu Dung



Ngủ một giấc đến ngày hôm sau, lúc tỉnh dậy trời đã tờ mờ sáng.



Diệp Linh Sương thừa dịp Đại Yến Đế xoay người mới xoa nhẹ eo nhỏ của mình, sau đó cầm lấy y bào từ tay An Đức Tử, làm bộ muốn giúp Đại Yến Đế mặc.



"Ái phi cứ nghỉ ngơi thêm chút nữa, việc này để cho thái giám đến làm đi." Nhìn đôi mắt Diệp Linh Sương lộ ra một quầng thâm, Đại Yến Đế hơi nhíu mày, vội ngăn hành động của nàng lại. An Đức Tử ở bên cạnh bưng khay gỗ, khom người lấy ra y phục được gấp chỉnh tề, cẩn thận hầu hạ Đại Yến Đế thay quần áo.



Đợi mặc y quan [1] xong xuôi, Đại Yến Đế đi tới trước mặt Diệp Linh Sương, đưa tay xoa nhẹ mí mắt hơi sưng của nàng: "Là trẫm không đúng mực, làm cho ái phi mệt mỏi." Trong lời nói cũng lộ ra vài phần thương tiếc.



[1] Y quan: Áo mũ triều đình, chỉ người cao sang quyền quý.



Diệp Linh Sương cầm tay Hoàng đế, giả bộ vui vẻ trả lời: "Chuyện này không liên quan đến Hoàng Thượng, chỉ là thiếp sợ Hoàng Thượng lỡ giờ lâm triều, cho nên không dám ngủ quá sâu."



Nghe được lời này, đôi mắt Đại Yến Đế chợt hiện lên tia sáng, cầm lấy bàn tay mảnh khảnh như ngọc của nàng, ôn nhu nói: "Sau này ái phi không cần quan tâm trẫm, cứ ngủ thoải mái là được."



"Vậy cũng không nên, ma ma dạy nghi lễ nói buổi sáng gọi Hoàng Thượng rời giường là chức trách của mỗi phi tần, sao thiếp chỉ vì nhất thời tham ngủ mà làm lỡ giờ lâm triều của Hoàng Thượng được." Diệp Linh Sương ngẩng đầu nhìn hắn, ngữ khí kiên định, chuyển ánh mắt nhìn sắc trời ngoài của sổ, kéo tay Đại Yến Đế chậm rãi đi ra ngoài: "Hoàng Thượng, trên đường trở về nhớ cẩn thận, dù sao nơi này cách chỗ đó hơi xa..."



Nhìn thấy cái miệng nhỏ nhắn hồng nhuận khép khép mở mở, nói rất nhiều thứ, nhưng Đại Yến Đế không hề cảm thấy phiền chán chút nào, để tùy ý nàng lớn mật kéo tay mình, vừa đi vừa nhắc nhở hắn. Môi hắn mím thành một đường thẳng, cuối cùng nói một câu: "Ái phi quá lo lắng, đêm qua lúc trẫm tới đây ngồi long liễn..."



"...À" Diệp Linh Sương cúi đầu đáp lại, sau khi tiễn hoàng đế đi ra cửa điện, quả nhiên nhìn thấy long liễn sáng loáng, tiểu thái giám gác đêm cũng đổi thành một đám người tinh thần phấn chấn.



Đại Yến Đế đang muốn bước vào, lại thấy Diệp Phân nghi lôi kéo tay áo mình, liền quay đầu nhìn nàng: "Ái phi muốn nói gì sao?"



Diệp Linh Sương giống như có hơi khó mở miệng, do dự một lát mới nói: "Thiếp nghe các cung nữ trong cung điện khác nói, sau khi được Hoàng Thượng sủng hạnh phải đi thỉnh an Đang Nguyệt cung và Lưu Vân cung, lần trước thiếp... Không có đi, vậy lần này thiếp có nên đi thỉnh an Hiền Phi nương nương và Kì Quý Phi, nhân tiện nhận lỗi hay không?" Tuy hỏi vậy, nhưng trên mặt Diệp Linh Sương lại hiện lên một chút không vui.


"Tỷ tỷ, không biết hai người này bị bệnh thật hay là giả bệnh." Trong lời nói của Quan Tiệp dư có chút ghen tị, gia tộc Uyển Quý tần gần đây đường làm quan rộng mở, thường áp nàng một bậc, trọng lòng khó tránh khỏi có chút hận ý.



"Quan Tiệp Dư, lời này về sau không nên nói thì hơn." Kỳ Quý phi liếc nàng một cái nói.



Ý thức được mình nói lỡ lời, sắc mặt Quan Tiệp Dư hơi đỏ lên: "Muội lỡ lời, tạ tỷ tỷ nhắc nhở."



Kỳ Quý phi cười lạnh trong lòng, thân thể An Uyển nghi bị bệnh nặng hay bệnh nhẹ sao nàng không biết, nhưng Uyển Quý tần... À, cũng chỉ là một Quý tần tam phẩm nho nhỏ, nếu nàng ta muốn nhìn kết quả của trứng gà đập vào tảng đá, nàng không ngại cho nàng ta biết quả trứng gà đập vào tảng đá cứng rắn sẽ có kết cục như thế nào!



"Thôi, các ngươi đều về đi, thừa dịp Lưu Vân cung bên đó vẫn chưa tan nhớ phải đi thỉnh an Hiền Phi." Kỳ Quý Phi lộ vẻ mặt mệt mỏi phất tay áo.



Mọi người nói mấy lời khách sáo liền vội vàng theo đường quanh co khúc khuỷu mà rời đi, chờ mọi người trong điện đi hết, Diệp Linh Sương mới đi tuốt đàng sau cùng, sự trào phúng trong mắt thế nào cũng không tan đi. Một năm không gặp, Kỳ Quý Phi ngươi ngược lại ngày càng ngang ngược. Ánh mắt quét về phía Đang Nguyệt cung cách đó không xa, khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh.



Uyển Quý Tần, bản cung vô cùng nhớ ngươi...



-----------------------------------------



Chúc các nàng



tết Trung Thu vui vẻ ❤️



Dù trời mưa ngập lối nhưng không sao, chỉ cần có wifi và wattpad là đủ



😂😂😂