Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung

Chương 33 : Chuyện ma quái trong cung

Ngày đăng: 17:16 30/04/20


Edit: Tiên Chiêu Dung



Beta: Trân Thục Nghi



"Mặc Nguyệt, mấy ngày nay An Đức Tử và Ngô Đoàn có vẻ nhàn rỗi vô sự, ngươi xem nơi nào trong cung hoặc trong khuôn viên nhiều việc cần người giúp thì tiện thể để bọn họ qua đó hỗ trợ". Diệp Linh Sương nhấp một hớp trà rồi nói.



"Nô tỳ đã rõ, lát nữa sẽ chuyển lời cho bọn họ". Mặc Nguyệt gật đầu, tay nhận cốc trà mà chủ tử mới vừa uống xong.



"Trà xanh Phổ Nhị này thật sự rất tốt, nhưng ta vẫn thích trà Bích U mà ta mang từ Minh Vũ quốc tới đây hơn". Diệp Linh Sương nhìn lướt qua lá trà Phổ Nhị xanh thẫm dưới đáy cốc kia, không khỏi thở dài nói.



"Chỉ tiếc nương nương mang theo không nhiều lắm". Mặc Nguyệt nói tiếp, nghĩ lại cảm thấy trong quốc khố Đại Yến đế hẳn là có rất nhiều, bởi vì Minh Vũ quốc sau khi chiến bại, quân vương Minh Vũ quốc dâng lên vô số kì trân dị bảo, mà trà Bích U này trân quý hiếm có như thế, nhất định cũng được dâng tặng.



Nghĩ tới đây, lông mày Mặc Nguyệt khẽ nhíu lại. Nàng thiếu chút nữa đã quên thân phận của nương nương lúc tiến cung, mỹ nữ của một nước thua trận đưa tới nước đối địch để cầu hòa, dù cho có xinh đẹp thế nào, tài năng ra sao thì cũng có địa vị gì được đây. Tính đến hôm nay đã hơn ba tháng trôi qua, hai mươi mỹ nữ này tuy mỗi người đều dung mạo khuynh thành, nhưng rốt cuộc còn không phải là phó mặc cho Hoàng Thượng tùy tiện nói một câu liền an bài địa vị sao.



Ngước mắt nhìn lại, hai mươi mỹ nữ của Minh Vũ quốc đều là cấp bậc thất phẩm Phân nghi, bát phẩm Thải nữ, không có địa vị nào đáng để nhắc tới. Khá hơn một chút chính là An Mỹ nhân hiện đang ở trắc điện của Cam Tuyền cung và Liễu Tài tử vẫn như cũ ở tại Hồng Lạc điện. Đương nhiên, Hinh tần là ngoại lệ, nhưng mà Đại Yến Đế chỉ phong cao nhất đến tòng tứ phẩm Tần. Chiếu theo điều này, chỉ sợ về sau nương nương thăng cấp sẽ rất khó. Mặc Nguyệt càng u buồn hơn chút nữa.



"Bội Hoàn". Diệp Linh Sương đột nhiên lên tiếng.



Bội Hoàn đứng ở một bên vội vàng trả lời: "Có nô tỳ. Nương nương có chuyện gì cần sai nô tỳ?".Diệp Linh Sương cười nhẹ: "Bình thường nha đầu ngươi thích nhất là không chịu ngồi yên, bây giờ ngươi đến Đan Linh cung của Tôn Dung hoa giúp ta hỏi một chút, chu sa trong điện nàng ấy còn đủ dùng không? Dù sao lần trước lúc ta vẽ bức tranh Hồng Liên [1] đã dùng không ít chu sa".



[1] Hồng Liên: Sen hồng



"Nô tỳ hiểu rõ, sẽ đi ngay". Giọng nói Bội Hoàn thật nhẹ nhàng, cười đồng ý, quay người lại đã nhanh chóng biến mất ở trong điện.


"Công công, trên mặt đất có vết máu! Có vết máu! Trong nước cũng có!". Cung nữ kia kinh hãi kêu lên, tay run run chỉ về phía vũng nước đọng sàn nhà có hòa lẫn mấy vết đỏ nhàn nhạt không rõ ràng. Chậu dùng để chứa nước cũng nổi hai vệt máu đỏ.



Vài tên thái giám đồng loạt cả kinh. Lúc này Triệu công công sợ đến ngất đi.



Ngày thứ hai trong cung lan truyền tin tức, buổi tối hôm qua Trung cung xuất hiện chuyện ma quỷ, có người tận mắt thấy vết máu, mặc dù rất mờ nhạt, nhưng thật sự chính xác. Tuy rằng những ngày gần đây chuyện tình liên quan tới Hoa Hoàng hậu bị cấm nói, nhưng dù sao miệng đời khó lấp, chỉ trong khoảng thời gian ngắn, hậu cung người người đều thấp thỏm lo âu.



---



Lưu Vân cung.



Đầu Hiền phi đầy mồ hôi, bộ dáng như mới vừa bừng tỉnh từ trong mộng, hô lớn về phía cửa: "Người đâu, người đâu!".



Cung nữ Cẩm Vũ gác đêm nghe tiếng kêu vội vàng đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy bộ dạng Hiền phi hoảng loạn, vội vàng cúi đầu xuống: "Nương nương có gì phân phó?".



"Thắp đèn cho bản cung, ngay lập tức!". Hiếm khi Hiền phi đánh mất vẻ uy nghi, tức giận nói.



Cẩm Vũ vội vàng thắp sáng đèn lưu ly bằng sứ men xanh trong điện. Trong phút chốc cả nội điện sáng sủa hẳn lên.



Đợi trong điện sáng hẳn, Hiền phi mới bình ổn một chút: "Cẩm Vũ, khi nào là ngày giỗ của Hoa Hoàng hậu?". Hiền phi bình tĩnh hỏi.



Cẩm Vũ bị hỏi câu hỏi này làm kinh ngạc nheo mắt lại, trả lời: "Bẩm nương nương, là từ hôm nay trở đi".



Mắt Hiền phi tối lại, trong lòng oán hận nói: Hoa Lê Nguyệt, ngươi chết đã hơn một năm, còn không đi đầu thai, sao cứ quấn lấy bản cung như vậy? Hại ngươi cũng không phải bản cung!