Nhật Ký Xoay Người Ở Hậu Cung
Chương 8 : Hoàng Thượng phong thưởng
Ngày đăng: 17:15 30/04/20
Edit: Lục Hiền Nghi
Beta: Nguyên Chiêu Nghi
"Thúy Hà điện Diệp canh y hiền lương thục đức, nay thăng lên chính thất phẩm Phân Nghi, ban thưởng trâm hồng ngọc bằng vàng trắng một cái, trâm Bích Tỳ khắc hoa một cái, khuyên tai hoa sen vàng ròng khảm hồng ngọc một đôi..." Vừa đọc thánh chỉ vừa có tiểu thái giám đem ban thưởng đặt trên bàn.
Nhìn toàn phòng, Diệp Linh Sương cười nhẹ, mắt buông xuống che lại trào phúng bên trong.
Nghe Lý Phúc Thăng đọc xong thánh chỉ, Diệp Linh Sương mới tiến lên trên mặt mang chút lo lắng hỏi: "Lý công công, sáng nay Hoàng Thượng lâm triều có đến muộn không?"
Đối với phản ứng của Diệp Phân Nghi, Lý Phúc Thăng thập phần vừa lòng, cười trả lời: "Diệp Phân Nghi không cần lo lắng, Hoàng Thượng tinh thần khỏe mười phần, ngay cả hạ bút phê duyệt tấu chương cũng như rồng bay phượng múa." Gặp Diệp Phân Nghi mặt cười ửng đỏ, Lý Phúc Thăng miệng lại cười.
"Nếu Diệp Phân Nghi không còn gì phân phó, nô tài liền cáo lui trước."
Diệp Linh Sương đang ngượng ngùng lập tức hoàn hồn trở về, vội vàng gọi Lý Phúc Thăng, quay đầu nhìn Mặc Nguyệt phía sau. Mặc Nguyệt hiểu ý, đem hà bao sáng sớm đã chuẩn bị đưa tới.
"Ta nghe ma ma nói, đây là quy củ trong cung." Diệp Linh Sương sợ Lý Phúc Thăng không nhận, vội vàng nhét vào trong tay hắn, mặt lộ vẻ ngượng ngùng nói: " Tuy rằng không nhiều lắm, nhưng là tâm ý của ta, mong công công vui lòng nhận cho."
Lý Phúc Thăng trong lòng buồn cười, nhưng vẫn cung kính nhận hà bao "Nô tài đa tạ Diệp Phân Nghi ban cho." Dứt lời, liền mang theo tiểu thái giám rời đi.
"Lý công công đi thong thả." Diệp Linh Sương ở sau lưng bỏ thêm một câu.
Diệp Linh Sương nhìn lướt qua ban thưởng đầy bàn, biểu tình thản nhiên: "Mặc Nguyệt, lưu lại khuyên tai vàng còn lại đều cất vào đi."
"Hửm?" Đại Yến Đế thần sắc hơi chút buông lỏng, nói một tiếng, "Tiểu nữ nhân này, đúng là không sợ chết." Trong mắt mang theo vài phần ý cười, có lẽ nữ nhân này chính là rất đơn thuần.
"Nô tài tiến đến báo không chỉ báo chuyện này, mà còn có chuyện khác nữa." Lý Phúc Thăng thấy Hoàng Thượng thần thái có chút buông lỏng, nói chuyện cũng trở nên thoải mái vài phần
"Nói." Đại Yến Đế hơi ngửa ra sau, tựa lưng vào ghế.
"Nô tài đến Thúy Hà điện đưa phong thưởng không lâu, Đức phi liền cho người đưa qua một trâm hoa hồ điệp vàng ròng khảm hồng ngọc."
Nghe lời này, Đại Yến Đế trong mắt như bắn ra một băng mũi nhọn, hừ lạnh một tiếng, nói: "Đức phi quả nhiên là đã quên thân phận trước kia, trẫm cho nàng ta vinh dự không phải để cho nàng ta lãng phí như thế. Xem ra vị trí thống lĩnh cánh tiên phong nên đổi người rồi..."
Lý Phúc Thăng cả kinh, cúi đầu không nói gì.
Hoàng Thượng cũng trầm mặc, ngón tay khẽ gõ lên đầu gối. Lý Phúc Thăng biết rõ đây là Hoàng Thượng đang suy nghĩ.
"Lý Phúc Thăng, trẫm thấy Thúy Hà điện chỉ có một tiểu cung nữ, ngươi lát nữa chọn lựa một ít thái giám cung nữ đưa đi, cho Diệp Phân Nghi tuyển vài người sử dụng."
Lý Phúc Thăng trong lòng lại là cả kinh, trên mặt cũng không hiển lộ, cung kính trả lời: "Nô tài liền đi làm."
"Ừ, đi đi... Nếu là Diệp Phân Nghi định đoạt không được, ngươi liền giúp đỡ chọn vài cái trung thực."
Lý Phúc Thăng thoáng ngẩng đầu, muốn xem vẻ mặt Hoàng Thượng khi nói lời này, nhưng Hoàng Thượng giờ phút này chỉ cúi đầu phê duyệt tấu chương.