[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng

Chương 1379 : Gặp lại trước gió bão (1)

Ngày đăng: 05:32 02/09/19

Lửa hai mươi hai màu xuất hiện, Bạch Tiểu Thuần đang phấn chấn, đồng thời cũng chậm rãi rơi vào trong trí nhớ, tâm tình dần dần có chút giảm sút. Hình ảnh của từng chuyện ngày xưa nổi lên ở trong đầu của hắn. Tiểu Thuần nghĩ đến cảnh tượng Bạch Hạo vì cứu mình khi còn ở thế giới Thông Thiên,. Thiêu đốt bản thân, thành tựu lửa cực hạn của thế giới, chỉ vì tới cứu mình... Bạch Tiểu Thuần thừa nhận, mình từ trước đến nay đều có thiên phú ở trên phương diện luyện lửa, nhưng không bằng đệ tử của mình. Thậm chí có thể nói, nếu như không có Bạch Hạo, Bạch Tiểu Thuần có thể cũng sẽ có thành tựu ngày hôm nay, chỉ là tiêu hao cái giá lớn cùng thời gian vượt rất xa so với hiện tại. Là thiên phú của Bạch Hạo, khiến cho Bạch Tiểu Thuần ở trên phương diện luyện lửa như cá gặp nước. Còn vì Bạch Hạo bỏ ra, khiến Bạch Tiểu Thuần từ trong cục diện hẳn phải chết trước đó, nghịch chuyển càn khôn. Đối với người đệ tử này, trong lòng Bạch Tiểu Thuần có hổ thẹn, còn có đau đớn. Mỗi lần nhớ tới, hắn cũng không nhịn được ở trong đầu hiện lên cảnh tượng hai người đã từng ở Man Hoang sống nương tựa lẫn nhau. Hồi lâu, Bạch Tiểu Thuần thì thào nói nhỏ. - Hạo nhi, nhanh thôi. Vi sư rất nhanh có thể làm cho ngươi từ trong hỏa diễm sống lại! Âm thanh của Bạch Tiểu Thuần rất nhỏ, người ngoài không nghe thấy. Chỉ có chính hắn mới có thể nghe được. Lúc này hắn cúi đầu, xoa ấn ký trên mu bàn tay. Một lát sau, lúc Bạch Tiểu Thuần ngẩng đầu lên, hắn rời khỏi thế giới quạt tàn, chôn tất cả hồi ức ở trong lòng. Bởi vì hiện tại hắn đã không còn là Bạch Tiểu Thuần năm đó không buồn không lo. Trên người của hắn có áp lực nặng nề. Trong hoàng cung, đại hoàng tử sỉ nhục đối với tu sĩ thế giới Thông Thiên cùng với Khôi Hoàng, Bạch Tiểu Thuần không thể giả vờ không nhìn thấy được. Truyền thừa của Khôi Hoàng cùng với ánh mắt của hắn, Bạch Tiểu Thuần không thể thờ ơ. - Thực lực, tu vi! Bạch Tiểu Thuần hít một hơi thật sâu. Sau khi trở lại mật thất của đại sứ quán trong Tà Hoàng Thành, hắn lập tức ngồi xuống, sắp xếp lại những gì mình thu hoạch được trong những lần xông qua cửa ải lần này, sau đó lập tức bắt đầu bế quan tu luyện. Cửa ải tiếp theo, mặc dù tiểu khí linh nói sẽ xuất thủ một lần, nhưng Bạch Tiểu Thuần cùng lúc không thể hoàn toàn tin tưởng. Về phương diện khác hắn cũng hiểu rõ. Càng là cửa ải phía sau lại càng khó khăn. Nhất là hiện tại hắn đã đến cửa ải thứ chín mươi. Chỉ thiếu có mười cửa ải nữa là có thể thật sự thành công. Hắn không thể thất bại! Biện pháp duy nhất, chính là sau khi mỗi lần xông qua cửa ải kết thúc, nuốt vào đan dược được thưởng, khiến cho tu vi duy trì liên tục tăng lên. Như vậy, mới có khả năng giành được thành công cuối cùng! Mà một khi thành công, thu hoạch to lớn, là có thể dự kiến. Đây cũng là động lực lớn nhất trong lòng Bạch Tiểu Thuần. Thời gian nửa tháng trôi qua rất nhanh. Trong nửa tháng này, Bạch Tiểu Thuần trước sau bế quan, toàn tâm toàn ý chìm đắm ở trong tu hành. Sau khi không ngừng nuốt vào đan dược được thưởng từ các cửa ải của quạt tàn, tu vi của hắn càng ngày càng tăng. Mặc dù còn không phải là Thiên Tôn trung kỳ đỉnh phong, nhưng lại chênh lệch không phải quá xa. Cho đến ngày này, bên trong đại sứ quán có hai người đi tới. Hai người này đều là nữ tử. Một người trong đó dáng người thon dài, tướng mạo tuyệt mỹ. Toàn thân tu vi Thiên Tôn. Khiến cho nàng vừa đến, ở trong nháy mắt đã bị Bạch Tiểu Thuần phát hiện. - Công Tôn Uyển Nhi? Trong mật thất, hai mắt Bạch Tiểu Thuần bỗng nhiên mở ra. Sau khi thần thức đảo qua, khi hắn thấy rõ một nữ tử khác ở bên cạnh Công Tôn Uyển Nhi, thân thể Bạch Tiểu Thuần run lên bần bật. - Tiểu muội! Hơi thở của Bạch Tiểu Thuần trở nên gấp gáp. Thân thể trong chớp mắt biến mất. Thời điểm hắn xuất hiện, thình lình đã ở trước người Công Tôn Uyển Nhi cùng Hầu Tiểu Muội.Kinh ngạc nhìn nữ tử tu vi Thiên Nhân trước mắt này, trong lòng Bạch Tiểu Thuần càng thêm rung động. Hầu Tiểu Muội theo Công Tôn Uyển Nhi đến đây, chính là từ sau khi Bạch Tiểu Thuần đến Tiên Vực Vĩnh Hằng, lại trước sau bế quan! Nhiều năm không gặp, dáng vẻ của Hầu Tiểu Muội so với trước kia, đã có một ít biến hóa. Có lẽ là vì nguyên nhân công pháp của mình, nàng thoạt nhìn càng động lòng người hơn. Nhất là toàn thân từ trên xuống dưới mặc dù tản ra khí tức băng hàn tương tự với Công Tôn Uyển Nhi, nhưng nàng khi nhìn thấy được Bạch Tiểu Thuần, trong mắt lại lộ ra sự kích động nhiệt tình cùng niềm vui bất ngờ. Còn ở sâu trong hai con mắt nàng còn có một tia nhu tình. Nhu tình này giống như vĩnh viễn. Chẳng những không có ít hơn so với ở thế giới Thông Thiên, trái lại vì ly biệt, trở nên càng sâu đậm hơn, giống như một ngọn lửa. Ngọn lửa này dung hợp cùng băng hàn trên người nàng với nhau, cảm giác băng cùng lửa này, nhất thời liền khiến cho mị lực của Hầu Tiểu Muội, tăng lên vô hạn. - Tiểu Thuần ca ca! Vành mắt Hầu Tiểu Muội đỏ lên. Bạch Tiểu Thuần trước mắt nàng, cùng trước đây không giống nhau. Hình như có thêm một chút tang thương. Có thể người khác không nhìn ra, nhưng lấy tư cách quen biết giữa hai người ở cùng phòng bếp Linh Khê Tông mà nói, Bạch Tiểu Thuần biến hóa, Hầu Tiểu Muội liếc mắt là có thể nhìn ra. Nàng biết nguyên nhân. Sau khi xuất quan, ở trên đường đến đây, sư tôn nàng đã nói tất cả cho nàng biết. Sau khi Hầu Tiểu Muội nghe được từng chuyện xảy ra, nàng khó có thể tiếp nhận được. Nhưng nàng lại không thể không tiếp nhận. Nhìn nàng dường như kiên cường, nhưng trên thực tế trong lòng đã yếu đuối không chịu nổi. Cho đến khi nàng lại nghe được sư tôn nói Bạch Tiểu Thuần đã ở Tà Hoàng Thành, tâm tình Hầu Tiểu Muội lập tức dao động khó có thể bình phục. Không đợi nàng thỉnh cầu, Công Tôn Uyển Nhi liền dẫn theo nàng, đến nơi này. Lúc này nhìn thấy Bạch Tiểu Thuần, trong thế giới của Hầu Tiểu Muội, đã không có những người khác nữa. Nàng chậm rãi tiến lên, nhẹ nhàng ôm lấy thân thể Bạch Tiểu Thuần. Bạch Tiểu Thuần cũng cúi đầu. Hai người ôm nhau, không có nói lời nào khác nữa. Nhiều năm tách biệt, hình như chỉ vì chờ đợi giây phút hai người gặp lại sau đó ôm nhau. Công Tôn Uyển Nhi ở một bên nhìn cảnh tượng như vậy, trong mắt có chút phức tạp. Nàng nhẹ nhàng lui ra phía sau, không muốn làm phiền hai người trước mắt kia, lúc này đang tràn ngập cảm giác ấm áp. Công Tôn Uyển Nhi lui ra phía sau, Bạch Tiểu Thuần có phát giác. Lúc hắn ngẩng đầu nhìn về phía Công Tôn Uyển Nhi, trong mắt lộ ra sự cảm kích. Hắn cảm kích Công Tôn Uyển Nhi bảo vệ đối với Hầu Tiểu Muội, cũng cảm kích tâm ý của Công Tôn Uyển Nhi vào lúc này, dẫn Hầu Tiểu Muội đến.