[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng
Chương 1378 : Lửa hai mươi hai màu (2)
Ngày đăng: 05:32 02/09/19
Mà lúc này tiểu khí linh cũng lộ ra sự tiều tụy, mắt đỏ lên, giống như bạo phát ra tất cả, đi duy trì tất cả những điều đang tiến hành này. Bạch Tiểu Thuần ở bên cạnh trợn mắt hốc mồm nhìn tất cả những điều này. Hơi thở của hắn trở nên vô cùng gấp gáp. Trước đây, thời điểm quạt tàn này gặp phải hồn Thái Cổ chỗ cung điện, không có khí linh điều khiển, vẫn lộ rõ sự cường hãn khiến cho hắn kinh tâm động phách.
Nhưng bây giờ, có khí linh khống chế, tất cả mọi thứ ở trên mặt quạt này, bất kỳ một cái nào cũng phát ra khí tức khiến cho Bạch Tiểu Thuần kinh hãi. Nhất là chỉ một cái vung tay của bóng người ngồi trên thuyền kia, khiến cho cánh tay của Chúa Tể cũng không có cách nào kháng cự, bị hút tiến vào, càng khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuần cuồng nhiệt vô cùng.
- Pháp bảo này của ta... Quả nhiên không thể chê được!
Bạch Tiểu Thuần kích động. Cho đến sau khi nhìn thấy cánh tay kia bị hoàn toàn hút vào mặt quạt, hắn liếc mắt liền thấy, ở bên trong mặt quạt, đỉnh núi trên bầu trời lúc này thình lình xuất hiện thêm một bàn tay to, giống như từ trên trời hạ xuống, muốn chụp vào chiếc thuyền kinh thiên bên trong dòng sông!
- Nếu như ta có một ngày có thể điều khiển như vậy... Tà Hoàng gì đó, một ngón tay ta ấn qua, lại trực tiếp bóp nát hắn!
Trong lòng Bạch Tiểu Thuần chấn động. Trong đầu hắn đều đang huyễn tưởng hình ảnh mình có một ngày, có thể ở trước mặt Thái Cổ ra tay trấn áp.
Cùng lúc đó, sau khi hút cánh tay của Chúa Tể này vào mặt quạt, toàn bộ quạt tàn phát ra ánh sáng càng mãnh liệt hơn. Hình như đúng theo lời tiểu khí linh đã nói, một cái cánh tay Chúa Tể này, khiến cho uy năng của quạt tàn, lớn hơn một ít.
Mà tiểu khí linh ở nơi đó, hình như cũng hao phí cái giá cực lớn. Lúc này hắn thở hồng hộc, hóa thành một đạo cầu vồng tính bay vào bên trong mặt quạt ngủ say. Về phần quyền hạn bị nó mượn đi, lúc này cũng một lần nữa thuộc về Bạch Tiểu Thuần.
Nhưng Bạch Tiểu Thuần có chút không cam lòng. Hắn mắt thấy tiểu khí linh muốn đi, vội vàng hô to một tiếng.
- Không thể mượn không được. Chia cho ta chút lợi ích. Cánh tay khổng lồ kia ta không cần, nhưng hồn bên trong phải cho ta!
Bạch Tiểu Thuần sốt ruột. Cảm giác mắt mở trừng trừng nhìn tiểu khí linh có thu hoạch lớn, bản thân mình lại hai bàn tay trắng, khiến cho Bạch Tiểu Thuần vội vàng tiến lên vài bước.
Lúc này tiểu khí linh đang muốn bay vào bên trong mặt quạt ngủ say, giống như thở dài, trong miệng lẩm bẩm vài câu nói người ngoài không nghe được. Không biết thế nào, nó rốt cuộc lần đầu nghe theo yêu cầu của Bạch Tiểu Thuần, thần niệm đảo qua, nhất thời cái bàn tay trên mặt quạt này chấn động mạnh, Rất nhiều hồn ngủ say, từ bên trong cánh tay bay ra, lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuần.
Bạch Tiểu Thuần nhất thời mừng như điên, vội vàng thu hồn. Những hồn ngưng tụ ở trên cánh tay Chúa Tể, yếu nhất cũng là Nguyên Anh. Bên trong hồn của Thiên Nhân Hồn, Bán Thần càng nhiều đếm không xuể. Thậm chí hồn Thái Cổ... Bạch Tiểu Thuần cũng phát hiện ra ba vị!
Cái này khiến cho trong lòng hắn kinh hoàng. Sau khi thật vất vả lấy tất cả hồn sau, tiểu khí linh từ lâu đã tiến vào bên trong mặt quạt ngủ say.
Lúc này Bạch Tiểu Thuần ở trong sự kích động, hít một hơi thật sâu, lập tức ngồi xuống khoanh chân. Hắn không chờ được quá lâu. Nhất là hiện tại khí linh ngủ say, quạt tàn ở trong tinh không này bay vững vàng. Bạch Tiểu Thuần đơn giản ở chỗ này, lại luyện lửa!
Mà hiện tại, số hồn của hắn lại tăng nhanh. Cho dù chế luyện lửa đã ngoài mười lăm màu, sẽ tồn tại tiêu hao, hắn cũng có thể tạm thời không phải e ngại.
- Ta phải luyện ra... Lửa hai mươi hai màu!
Mắt Bạch Tiểu Thuần đỏ đậm. Đây là mộng tưởng của hắn khi còn ở thế giới Thông Thiên, nhưng trước sau không có cách nào thành công. Sau khi đến Tiên Vực Vĩnh Hằng, mặc dù hắn có nắm chắc nhất định, nhưng lại không có nguyên liệu.
Lúc này tất cả đã có đầy đủ. Bạch Tiểu Thuần lập tức lại vung vẩy hai tay. Rất nhiều hồn bay ra. Hắn bắt đầu chế luyện!
Ở thời điểm Bạch Tiểu Thuần luyện lửa, đồng thời ở trong Tiên Vực Vĩnh Hằng, chỗ đại lục trên Tà Hoàng Thành, mấy năm nay ở dưới sự âm thầm tương trợ của Trương Đại Bàn, dần dần đã tập trung được rất nhiều đệ tử của Linh Khê Tông lại chung một chỗ. Đám người Lý Thanh Hậu cùng Linh Khê lão tổ ở ngày này, cuối cùng đã chờ được... Hai vị không biết là số phận an bài, lại hoặc là là trong u minh nào đó dẫn dắt, do đó lục tục có... Hai người đến!
Hai người kia, một người là Tống Quân Uyển, một người khác lại là... Hồng Trần Nữ!
Các nàng đến, mục tiêu chính là Tà Hoàng Thành. Các nàng nghe nói về chuyện Bạch Tiểu Thuần trở thành đại sứ, không muốn lúc hài tử sinh ra, cũng không thấy phụ thân mình, cho nên mới đến nơi này.
Tống Quân Uyển một đường ở dưới sự bảo vệ của Thiết Đản, cùng đám người Linh Khê lão tổ tập trung lại. Về phần Hồng Trần Nữ, nàng không cần có người bảo vệ, tự mình đến.
Mà bụng của các nàng... đều lộ ra giống nhau. Khi bọn họ xuất hiện ở trong mắt đám người Lý Thanh Hậu cùng Linh Khê lão tổ, tất cả mọi người đều mở to mắt. Tống Quân Uyển còn đỡ hơn một chút. Nhưng Hồng Trần Nữ lại trực tiếp mở miệng, nói ra phụ thân của hài tử là ai. Tất cả mọi người sửng sốt.
Trong mắt Tống Quân Uyển có sát khí lóe lên. Nàng hừ một tiếng, cũng nói ra phụ thân của hài tử...
Nghe thấy tên giống nhau, Linh Khê lão tổ ho khan vài tiếng, vội vàng rời đi. Nhưng Lý Thanh Hậu không có cách nào đi. Hắn chỉ có thể cười khổ đứng ở nơi đó, xoa dịu người này một chút, lại trấn an người kia một chút.
- Thằng ranh con, thế nào lại đồng thời khiến cả hai...
Cho đến sau khi sắp xếp cho hai nàng xong, Lý Thanh Hậu mới trở lại chỗ ở. Mặc dù lời nói có chút oán giận, nhưng nụ cười trên mặt, rõ ràng là có chút thoải mái.
Không biết có phải là nguyên nhân song hỷ lâm môn hay không, sau khi Tống Quân Uyển cùng Hồng Trần Nữ, và đám người Linh Khê lão tổ tập trung lại, ở trên quạt tàn trong tinh không, Bạch Tiểu Thuần chợt ngẩng đầu lên, lộ ra hai mắt tràn ngập tơ máu. Mặc dù mệt mỏi, nhưng lại có vẻ kích động không áp chế được dâng lên.
- Ta thành công rồi!
Bạch Tiểu Thuần ngửa mặt lên trời cười to. Hắn vung tay phải lên. Một đoàn lửa hai mươi hai màu từ trước tới nay chưa từng có xuất hiện ở trong tay hắn, bỗng nhiên chiếu sáng cả quạt tàn!
Từ phía xa nhìn lại, thời khắc hỏa diễm thành hình, ánh sáng của nó vượt qua bản thân quạt tàn, giống như đốt lên một.... ánh nến ở bên trong tinh không tối tăm này!