Nhất Phẩm Giang Sơn

Chương 5209 : Điều kiện

Ngày đăng: 01:23 20/04/20


Người đọc sách, giấy và bút mực luôn là thứ được chuẩn bị sẵn. Triệu Trinh bèn bước tới thư án, Trần Khác đã cầm một cây bút ngâm trong mực ấm hai tay dâng cho quan gia.



Những người có trong phòng đều tới bên cạnh xem Quan gia đề chữ.



Cầm cây bút, Quan gia không vội trám mực, hơi chau mày nói:

-Đặt tên như thế nào?

Rồi nhìn mấy đứa cháu nói:

-Các ngươi có ý gì hay không?



Triệu Tông Thực suy nghĩ rồi nói:

-Nếu món tủ của ông chủ Thái là món Hoài Dương thì đặt là Hoài Dương Lâu.



Triệu Tông Huy nói:

-Nếu đã muốn làm quán rượu nổi tiếng nhất thì gọi là Đệ Nhất Lâu.



Quan gia từ chối không cho ý kiến nhìn Triệu Tông Tích nói:

-Tích nhi, con nghĩ sao?



Triệu Tông Tích cười cười nói:

-Hoài Dương Lâu thì quá tầm thường, Đệ Nhất Lâu thì hơi kiêu ngạo, vô duyên vô cớ khiến ông chủ Thái bị thù ghét. Nên gọi là Nhất Phẩm Lầu, Nhất phẩm Giang Sơn, khí thế mạnh mẽ mà lại không đụng chạm tới ai.



-Ừ.

Quan gia gật đầu cười nói:

-Nhất Phẩm Lâu quả là không tệ.

Dùng hết tinh thần và sức lực, trám bút mực, dồn toàn bộ sứ lực vào cánh tay phải, hạ bút viết một dòng.



Trong lòng Quan gia không vương vấn điều gì viết lên giấy bốn chữ khí thế oai hùng:



Nhất, Phẩm, Giang, Sơn...

Thái Truyền Phú cẩn thận nhận lấy ngự bút, vô cùng cảm tạ rồi lui ra ngoài.


Trần Khác mặt đầy mồ hôi khổ sở nói:

-Nói đơn giản là đợi đến trình độ của Địch nguyên soái vi thần ít nhất cũng bốn mươi tuổi?



-Sao lại nói thế, khi Hoắc Khứ Bệnh phong lang cư tư (Vốn chỉ Hán tướng quân Hoắc Khứ Bệnh lên núi Lang Cư lập đàn tế thiên) cũng trạc tuổi ngươi bây giờ.

Triệu Trinh cười tủm tỉm vỗ vai hắn nói, vẻ mặt nghiêm trang nói:

-Hiện nay Quốc gia được gọi là thịnh vượng, thực chất là thù trong giặc ngoài, bốn bề không yên, đây chính là cơ hội để người tài lập công, ái khanh sao lại nói là không có cơ hội lập công?



-Điều này...

Trần Khác không có gì để nói nữa, cảm giác bản thân rất tầm thường.



-Nếu muốn ta phá bỏ lệ thường thì ngươi phải làm người phi thường, làm chuyện khác thường, chỉ cần Quả nhân thấy công lao hiển hách của ngươi, Quả nhân tất sẽ làm chủ cho ngươi.

Cuối cùng Triệu Trinh trầm giọng nói:

-Trước mắt nhiệm vụ của ngươi là: Thi đậu tam đỉnh giáp!



-Khoa thi này cao thủ nhiều như rừng...



-Ngươi không phải là nhân vật kiệt xuất, lấy tư cách gì yêu cầu Quả nhân phá lệ?

Triệu Trinh buông một câu nói khiến người ta chết đứng, rồi bước vào Ngọc Lộ.



-Cung tiễn quan gia...

Trần Khác đành cúi người tiễn giá.





-Ngươi vẫn thực sự muốn cưới hai người vợ?

Tống Đoan Bình xuất hiện trước mặt Trần Khác.



-Chỉ là thăm dò khả năng của loại khả năng này thôi.

Trần Khác nhún vai nói:

-Ai biết trước được tương lai sẽ như thế nào, chuẩn bị trước vẫn tốt hơn.