Nhất Phẩm Giang Sơn
Chương 7328 : Đêm thất tịch
Ngày đăng: 01:25 20/04/20
Ngày hôm đó, bên trong Nhập nội Nội Thị Tỉnh có ba mươi sáu tên hoạn quan bị trượng hình đánh chết, Hoàng thành ti đánh chết năm tên hoạn quan, quan quân ba gã, sĩ tốt tám gã… Thật ra trước tiên đem bọn chúng sung quân đến vùng biên cương rồi âm thầm giết cũng tốt, nhưng Địch Thanh và Lý Kế Hòa đều cho rằng, người trong và ngoài cung cũng đã có rất nhiều tâm tư riêng rồi. Nếu không ra mặt giết người, thì chắc chắn sẽ không có tác dụng răn đe đám còn lại.
Sau khi biết được tin tức này, Triệu Trinh cả kinh nửa ngày không nói nên lời, sau mới nói:
- Quả nhân chỉ muốn trục xuất bọn chúng ra khỏi cung mà thôi…
- Trước khi trục xuất khỏi cung đều có lệ là phải đánh bằng roi.
Lý Kế Hòa mặt không chút thay đổi nói:
- Nô tài hành hình dựa theo lực đạo trong quân, không ngờ bọn chúng lại không chịu nổi.
- Ôi…
Triệu Trinh giận dữ nói:
- Lần này niệm tình ngươi mới đến, không truy cứu trách nhiệm, không được giết người bừa bãi nữa.
- Nô tài biết chừng mực rồi.
Lý Kế Hòa gật đầu nói.
- Lão Hồ, chiếu theo hi sinh vì nhiệm vụ cho người nhà bọn họ tiền an táng .
Triệu Trinh thở dài liên tục nói:
- Còn nữa, nữ tử trong cung Thập các, tất cả đều ban thưởng tiền tài, thả ra đi. Đều là các cô bé mười bảy mười tám tuổi, quả nhân không muốn làm hại cuộc đời các nàng.
- Vậy Thập các thì sao?
Hồ Ngôn Đoái cảm thấy chỉ lệnh có chút mơ hồ, không thể không hỏi rõ.
Dừng một hồi lâu, Triệu Trinh mới nói:
- Niệm tình xưa, quả nhân không giết các nàng, để cho các nàng cắt tóc làm ni cô hoặc là nữ đạo sĩ, đến ở trong Bạch Vân Quan ở Nam Kinh…
- Vâng.
Hồ Ngôn Đoái nhẹ giọng đáp.
Không cần phải nói, chuyện này cuối cùng cũng kết thúc. Triệu Trinh không khỏi thở dài một hơi nói:
- Thượng triều đi.
Hôm nay là ngày thượng triều theo lệ.
- Hoàng thượng nên vì sức khỏe của mình, hay là nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa rồi tính sau.
Hồ Ngôn Đoái hạ giọng nói:
- Làm sao lại mệt chết như vậy được?
Triệu Trinh kỳ quái nói.
- Trên tấu phủ Đại Danh có nói là do thời tiết nóng bức, lại bôn ba khắp nơi, sau khi bị cảm nắng vẫn cứ kiên trì làm việc. Thể lực chống đỡ hết nổi nên hôn mê bất tỉnh, đưa về đến phủ Đại Danh thì mất.
Triệu Doãn Bật hồi bẩm:
- Phủ Đại Danh là thượng tấu như vậy, đệ đệ Tông Thực của y cũng không có dị nghị gì.
- Đứa nhỏ này là vì nước hi sinh.
Triệu Trinh nghe vậy thương cảm nói:
- Lão ca ca kia của ta thân thể vốn cũng không tốt, bị đả kích như vậy không biết có sao không.
- Hồi bẩm bệ hạ.
Triệu Tông Ý bước ra khỏi hàng nghẹn ngào:
- Lão phụ người tóc bạc tiễn người tóc đen, ruột gan đứt từng khúc, từ khi xảy ra việc liền nằm liệt trên giường không dậy nổi.
- Vương huynh, bãi triều thì ngươi giúp ta đi một chuyến đến quý phủ của ca ca một lần.
Triệu Trinh thở dài một tiếng, lau khóe mắt nói:
- Người đầu bạc tiễn kẻ đầu xanh, luôn luôn làm cho mọi người đau buồn.
- Vâng.
Triệu Doãn Bật gật đầu, xin chỉ thị:
- Lễ tang của Tông phụ thì tổ chức như thế nào? Trước khi đi, Hoàng thượng có phải nên quyết định trước không?
- Ừ.
Triệu Trinh vỗ trán nói:
- Cứ theo lệ truy phong quốc công, nhưng Tông Phụ vì xã tắc mà hy sinh, phong làm quận Vương đi, các vị tướng công thấy như thế nào?
Loại việc như vậy ai sẽ phản đối? Đó không phải là đắc tội với Hoàng đế hai đời sao?
Vì thế sau khi quyết định, lễ tang của Triệu Tông Phụ chiếu theo quy chế quận Vương. Tham tri Chính Sự Tống Tường lo việc ma chay, phụ trách hết mọi dụng cụ trong lễ tang… Việc này nghị luận xong, liền có Xu Mật Sứ Tằng Công Lượng mới nhận chức ra tấu:
- Ngày hôm trước có thủ chiếu hạ viện, mệnh Bình chương chính sự, Mật Châu, Ung Châu Tiết Độ Sứ Địch Thanh, làm Đô Tri Hoàng thành ti, Điện Tiền Ti Đô Chỉ Huy Sứ, thần nghĩ hai chức danh chưởng quản Túc vệ này không nên do một người chưởng quản.