Nhất Sinh Nhất Thế Tiếu Hồng Trần

Chương 1 : Quẹt thẻ hai lần

Ngày đăng: 17:06 30/04/20


Trên trường đua ngựa Tây Ban Nha, một con ngựa màu nâu đang chạy trên đường đua, người đàn ông khoảng hơn ba mươi tuổi mặc trang phục cưỡi ngựa đắt tiền cầm roi bạc trong tay, quật mạnh vào mông ngựa.



Cao cao hai bên sườn dốc đều phủ kín người xem, khí thế không thua gì thế vận hội Olympic! Nhìn dáng vẻ mạnh mẽ của người đàn ông kia, rất nhiều người giơ cao tấm bảng trong tay hô to: “Go, ahead! Go! Go! Go!” (Tiến lên! Tiến lên!)



Bá tước Ames, quý tộc Tây Ban Nha, là quán quân giải đua ngựa của Tây Ban Nha năm năm liên tục!



Khi mọi người đều nghĩ chắc chắn Ames sẽ thắng, thì một con ngựa đen tuyền đuổi tới và vượt qua anh ta nhanh như chớp. Trên lưng ngựa là một người phụ nữ, đầu đội mũ sắt dành riêng cho những kiếm sĩ chỉ mang khi quyết đấu, trang phục cưỡi ngựa ôm sát người, làm tôn lên đường cong hoàn mỹ của cơ thể phụ nữ.



Chiếc mũ sắt đã che kín gương mặt của người phụ nữ đó, chỉ để lộ ra một đôi mắt nâu, loé sáng như ánh sao, đánh cắp trái tim của mọi người!



“Ai vậy?” Có người chỉ trỏ rồi hỏi người bên cạnh.



“Ai biết được! Oh My God! Look! Tốc độ càng nhanh rồi, sắp vượt qua bá tước rồi!” Trời ạ, suốt năm năm liên tục bá tước Ames đều là quán quân giải đua ngựa của Tây Ban Nha, chẳng lẽ hôm nay sẽ bị đánh bại dưới tay một người vô danh tiểu tốt, lại còn là phụ nữ sao?



Đôi mắt sắc bén của người phụ nữ trên lưng ngựa kia, nhìn chằm chằm vào cơ thể người đàn ông phía trước, ba mét, hai mét, một mét… Chính là lúc này!



Cây roi trong tay người phụ nữ nhanh chóng vung ra, cuốn một vòng trên không rồi quấn vào cổ người đàn ông kia! Theo quán tính, cây roi tung về phía trước, cơ thể người đàn ông đó cũng bay văng ra ngoài như một con diều đứt dây!



Còn người phụ nữ kia, nàng cưỡi ngựa phi vào đám người, trong tiếng hét hoảng hốt của quần chúng!



Không ai ngờ được sẽ có biến cố như vậy, nhìn thấy con ngựa lao thẳng về hướng mình, nhiều người sợ hãi nhắm tịt hai mắt lại! Người phụ nữ trên lưng ngựa khẽ nhếch môi nở nụ cười lạnh, xoay người, giấu mình dưới thân ngựa.



“Pằng!” Một tiếng súng vang lên, người phụ trách bảo vệ đã bắt đầu có phản ứng.



Đám quý tộc cũng bị tiếng súng này làm cho kinh hồn bạt vía, không ít những vị phu nhân mặc trang phục đẹp đẽ ôm đầu hét chói tai.



Loa phát thanh vang lên: “Ladies and Gentlemen, please keep one’s head!” (Các quý ông, quý bà, xin hãy ôm lấy đầu mình!)



Đám người dần bình tĩnh lại, thì “Pằng!” một tiếng nữa, con ngựa đang lao trong đám người hí lên một tiếng, rồi ngã xuống!



Mà người trốn dưới thân ngựa, đã không thấy bóng dáng đâu!



“Oh! No!” Tiếng kêu sợ hãi vang lên, mọi người đều quay sang nhìn, vị bá tước vừa rồi còn rong ruổi trên đường đua, giờ phút này đã tắt thở hoàn toàn!



Chỉ vung roi lên, nhẹ nhàng ném đi đã khiến người ta tắt thở, lực sát thương này mạnh đến mức nào?!




“Yêu Vật! Tôi mà lại đi quẹt thẻ hai lần! Á a a a….” Nàng thực sự phát điên mất, đây là một sự thất bại mãi mãi không thể xoá nhoà trong đời của nàng!



Một chiếc gối đập thẳng xuống người nàng, tiếng hét giận dữ vang lên: “Ngủ ngay cho ông!”



“Yêu Vật, tôi có một linh cảm xấu. Tôi cứ cảm giác nếu tôi ngủ rồi thì sẽ không tỉnh dậy nữa.” Nàng cúi đầu than thở.



“Hả? Vì sao?” Lời nói này thực sự đã làm Yêu Vật sợ hãi, cô ngóc đầu dậy khó hiểu nhìn.



“Hu hu, vì hôm nay tôi quẹt thẻ hai lần!” Lại khóc ầm lên.



“Fuck! Ông nói cho mà biết, còn kêu nữa thì đi chết luôn đi cho ông!” Yêu Vật trở mình, không thèm để ý đến cái đồ thần kinh kia nữa.



“Yêu Vật, Yêu Vật…” Gọi mãi cũng không có ai trả lời, nàng đành quay người nằm ngủ, trong mơ vẫn còn nói thầm, sao mình lại đi quẹt thẻ hai lần cơ chứ…



***



Vừa tỉnh giấc, chợt có cảm giác toàn thân rất đau đớn. Nàng cắn chặt răng, đôi mắt phượng khẽ mở, mắt cũng lạnh đi, sao lại thế này? Chẳng lẽ Yêu Vật thừa lúc nửa đêm đánh lén mình sao?



Một cung nữ ngồi bên cạnh người nàng oà lên khóc: “Nương nương, cuối cùng người cũng tỉnh rồi, làm nô tỳ sợ chết mất! Vừa tiến cung ngày đầu tiên đã có chuyện này, nếu người có mệnh hệ gì thì nô tỳ biết ăn nói thế nào với phu nhân đã khuất đây!”



Gì thế này? Suy nghĩ của nàng hơi hỗn loạn. Nàng đưa mắt nhìn một vòng quanh phòng, bài trí theo phong cách cổ xưa, chiếc giường khung thép cũng biến thành giường gỗ, mép giường còn có tấm màn màu hồng nhạt. Cũng nữ bên cạnh còn đang ngoạc mồm khóc, ồn ào khiến đầu óc nàng càng loạn thêm!



“Im ngay!” Nàng quát to… Đây… lẽ nào là thứ mà người ta gọi là xuyên không trong truyền thuyết? Quẹt thẻ hai lần mà xuyên không được sao? Đùa à?! “Nói cho ta biết, đây là đâu? Ngươi là ai? Còn ta là ai? Nếu nói dối một câu, thì coi chừng mạng của ngươi!”



Giọng nói sắc bén như muốn đâm vào người cung nữ kia, khiến nàng ta bất giác run rẩy, cảm thấy tiểu thư có gì đó khác khác! Nhưng nàng ta cũng không kịp nghi ngờ vì sao tiểu thư lại quên chuyện lúc trước, vội vàng nói: “Nương nương, người là Lục tiểu thư nhà Thừa tướng, là con thiếp thất, hôm nay vừa tiến cung, nhưng lại không cẩn thận va chạm với Hoàng hậu, nên Hoàng hậu liền sai người đánh nương nương thành thế này!”



“Va chạm Hoàng hậu?” Nàng nhướng mày, đã xuyên không, lại còn ở hoàng cung? Đúng là xui tận mạng!



“Va chạm cái gì chứ, rõ ràng là tâm địa xấu xa, chỉ vì Hoàng thượng khen người một câu, nên ngài ấy mới ghen tị! Nương nương, người phải để ý, chắc chắn họ sẽ không dễ dàng buông tha cho người đâu!” Nha hoàn có vẻ hơi lo lắng.



Nàng hừ lạnh một tiếng, không buông tha? Nàng mới là người không buông tha cho họ mới đúng!



Đột nhiên, trong đầu như có ánh chớp loé qua, nàng nhớ tới một chuyện vô cùng chua xót! Nàng xuyên không rồi, vậy thì… vậy thì… số tiền nàng để trong ngân hàng phải làm sao bây giờ?! Tiền… tiền… tiền… Nàng trợn trắng mắt, tiếp tục hôn mê!