Nhất Túy Hứa Phong Lưu
Chương 1 : Phệ linh
Ngày đăng: 21:51 21/04/20
Theo truyền thuyết, đây là mảnh đất được thiên địa chiếu cố.Từ lúc ban sơ đã có thần nhân xuất hiện, bọn họ có khả năng hóa thân thành linh thú, một là Hách Vũ, một là Đồ Lân, Hách Vũ tại thiên (ở trên trời), Đồ Lân ngự thủy (ở dưới nước). Thiên địa vạn vật chịu ân bọn họ, người phàm cũng vì vậy mà có dị thuật, dung nhan không đổi, sống thọ ngàn năm. Nhưng theo năm tháng trôi qua, không biết từ khi nào, thần ân tiêu tán vô tung (ơn thần tiêu tán không tung tích)
Linh lực của thế nhân dần dần tiêu lui, chỉ có số ít người có đủ linh phách có thể điều khiển dị thuật, bọn hắn tự lập thành tông tộc, tiếp diễn vạn năm, thế gian đã không còn nhiều người còn nhớ rõ thời khắc thiên địa khai sáng. Đó là cảnh tượng như thế nào, trước mắt chứng kiến, chỉ còn người ma hỗn tạp, yêu họa hoành hành.
Người phàm thường van cầu mạng sống, người có đủ linh phách được cung kính như thần.
Loạn tượng đã sinh. (cảnh tượng hỗn loạn nơi thế giới cổ quái)
Lúc này đêm đã xuống, một tòa cung điện cao ngất trong mây, cột trụ cùng song kính với đầy các hình dạng hoa văn. Cửa điện đóng chặt, ở tầng cao nhất có hơn mười người đang tụ tập.
Tĩnh mịch, tối tăm, không một tiếng động. Bên trong cung điện rộng lớn, mười hai bạch y nhân trang phục đồng dạng rải rác ngồi xung quanh, xếp thành vòng tròn. Trên đài cao có một người đang nằm. Ở trong vòng tròn cổ quái, một người đứng lặng yên, tựa hồ là đang đợi điều gì.
Cho đến khi một đoàn ánh sáng chói chang chợt xuất hiện, không biết từ nơi nào lượn quanh mà đến, mười hai người đang ngồi nhẹ nhàng thở ra.
” Long chủ, Tư Kì trưởng lão cũng thành công?!” Lộ ra vẻ kinh hỉ cùng khẩn trương, một trong mười hai người, có người hỏi như vậy.
” Xem ra là như thế.” Bàn tay thon dài mà ổn định, nâng lấy đoàn hào quang đẹp mắt chói chang trong bóng đêm chiếu sáng chỗ hắn đang đứng. Dưới ánh sáng, mái tóc đen dài phiếm màu xanh hào quang, đó là đặc thù của người có đủ linh phách cùng linh lực cực kỳ thâm hậu
Ánh mắt mọi người rơi xuống trên thân người đang đứng trong vòng, như vậy Tư Kì trưởng lão…… NXB lậu = Nhục + Bẩn + Dơ
” Lấy linh phách xuyên thấu không gian, đến dị thế tìm được linh thể thích hợp, Tư Kì lần này xem ra không uổng phí.” Cầm trong tay đoàn ánh sáng thu được, nam nhân xoay người, trong bóng đêm, hiện lên một vẻ lạnh buốt – giá rét. Hắn hướng những người đang ngồi xung quanh, “Đem thể xác của hắn hỏa táng”
Lời nói hàm chứa thở dài cùng mơ hồ u ám, thương hại, nhẹ nhàng. Cho dù ở trong bóng đêm, bọn hắn cũng biết, vẻ mặt của Long chủ lúc này thản nhiên là tiếc nuối.
Hiện tại, hắn muốn sống.
Đón đoàn hào quang màu đỏ sáng rực, hắn có ảo giác như bị cắn nuốt, chiếm đoạt, tựa hồ suy nghĩ của chính mình dần dần bị tiêu tán. Nhưng, hiện tại, điều hắn muốn là còn sống, bất luận lúc này đến tột cùng là tình huống gì, hắn sẽ không để đối phương mãn nguyện! (o_o anh thật là mạnh mẽ a)
Vầng sáng trắng đẹp mắt cùng đoàn hào quang đỏ lấp lánh đối lập nhau, va chạm vào nhau, không ai nhường ai, như từng bước xâm chiếm tranh đoạt không gian nơi này, cho đến khi cả hai ánh sáng trắng hồng nổ lên, rốt cục tất cả đều trở nên yên lặng.
Trong phòng lại khôi phục màu sắc âm u, ánh sáng nhẹ nhàng từ quả huyền châu trong phòng lộ ra, tiếng bước chân vang lên, có người tiến vào. (mình nghĩ, huyền châu ở đây sử dụng như đèn điện ở thế giới hiện đại),
Trên giường, người đã nằm rất lâu rốt cục cũng chậm rãi mở mắt, chống lại một ánh mắt đang chăm chú nhìn vào hắn.
————–
Chú thích:
*u lam: màu xanh u ám, đôi khi mình sẽ sử dụng trực tiếp từ u lam, đôi khi sẽ edit thành màu xanh u ám để thay đổi câu văn cho thích hợp.
* Trong thế giới cổ quái (cho mình mạn phép gọi thế, vì ko biết nó tên gì), mỗi tông tộc đều có 1 tông chủ, nhưng không nhất thiết phải có tế ti. Chỉ có Xích Diêm tộc là có Tông Chủ, dưới có Tế ti, dưới nữa là trưởng lão, và sau cùng là truyền sử. Tất cả đều có linh lực. Trong thế giới này cũng có thường nhân (người bình thường, không có linh lực), họ xem những người có linh lực là linh giả, và thờ phụng như thần thánh.
Tế ti Long Phạm chính là người có tuổi thọ cao nhất trong Xích Diêm tộc và có thể là đối cả với các tộc khác. Gần 1000 năm tuổi.
Ở đây có đề cập nhiều đến linh lực, lực lượng, linh phách, linh thể. Hiểu nôm na như thế này. Trong người mỗi người đều có linh phách/linh thể, nhưng chỉ có số ít người mới có linh phách/linh thể đặc biệt, vì vậy có thể sử dụng linh lực thi triển phép thuật. Người phàm thì linh thể chỉ là bình thường, hoàn toàn không thể sử dụng linh lực.