Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Chương 131 :

Ngày đăng: 20:40 18/04/20


Thiên Bảo nghe tiếng gọi của Rose thì khá là ngạc nhiên, không phải

là giờ này đáng ra Rose phải ở nhà chuẩn bị cho lễ cưới của mình chứ.

Giọng nói đó, không lẫn vào đâu được.



- Rose, em đang ở đâu? - Thiên Bảo nhìn xung quanh hét.



- Em bị ngã xuống hố sâu, cứu em lên Thiên Bảo? - rose nghe rõ giọng Thiên Bảo đang đi tới.



Thiên Bảo nghe xong, giọng nói của Rose đang ở rất gần anh. Thiên Bảo bước

đến phía phát ra giọng nói, cuối cùng cũng tìm ra hố sâu trước mặt.

Thiên Bảo nhìn xuống, giật mình vì cô gái xa lạ phía dưới, rõ ràng là

giọng nói của Rose, lại tự nhận cô ta là Rose.



- Cô.. là ai? - Thiên Bảo kéo Rose lên liền hỏi.



- Thiên Bảo, là Rose… anh làm sao vậy? - Rose ngơ ngác nhìn Thiên Bảo, anh vì sao không nhận ra cô chứ.



- Giọng nói thì chính là Rose nhưng… gương mặt này, không phải?



Rose đưa tay sờ lên gương mặt của mình, cô nhớ rằng bị hai tên côn đồ muốn

cường bạo liền tìm cách chạy đi. Cô cố nhảy xuống vực, đến khi cô tỉnh

lại thì nhận thấy mình đang ở dưới hố sâu này.



- Gương mặt Rose… làm sao? - Rose đưa đôi mắt không hiểu chuyện gì đang xảy ra nói.



- Đi theo tôi. - Thiên Bảo đưa Rose ra xe, nơi cô có thể nhìn kĩ gương mặt mình.



Rose nhìn mình trong gương, một gương mặt hoàn toàn xa lạ không còn là cùa

cô nhứ trước kia. Một cơn đau đầu kinh khủng kéo đến, cô ôm đầu ngồi

xuống những kí ức về Minh Tuấn tái hiên. Rose xanh mặt lo lắng, và cả

chuyện cô gái đang giả mạo mình… chuyện gì đã xảy ra.



- Thiên Bảo, em là Rose… anh phải tin em chứ. - Rose ôm mặt khóc ngất nhìn Thiên Bảo.



Thiên Bảo lạ lùng đi tới, giọng nói kia quả thật khiến anh một phần tin tưởng nhưng còn Rose đang ở nhà…



- Bình tĩnh lại trước, tôi làm sao có thể tin cô là Rose. Rose hiện đang làm lễ cưới cùng Tuấn Khôi.



- Lễ cưới… không được… cô ta là giả mạo… - Rose tức giận, vì sao cô ta có thể thay thế vị trí kia của cô.



- Vì sao tôi phải tin cô, có phải cô chính là nhân tình của Tuấn Khôi, muốn phá hỏng lễ cưới của cậu ấy. - Thiên Bảo suy đoán.




Thiên Bảo nắm tay Rose chạy nhanh vào giáo đường, Rose nhìn thấy cảnh tượng Tuấn Khôi như sắp hôn Rose giả liển hét.



- Tuấn Khôi, cô ta là giả mạo.



Tiếng hét của Rose khiến cả hội trường im bặt trong vài giây, những ánh mắt

kì lạ nhìn về phía cô, sau đó là tiếng ồn ào đồn thổi.



- Tuyết Nhi, em đang nói gì vậy. - Tuấn Khôi ngừng lại nhìn về phía Rose thật.



- Em chính là Rose, cô ta là giả mạo. - Rose hét lên.



Rose giả khẽ giật mỉnh, nhưng sau đó liền bình thản nói:” Cô ta là ai, lại muốn phá đám cưới của chúng ta.”



- Tuyết Nhi, em nên rời khỏi nơi này trước. - Tuấn Khôi nhìn Rose nói.



Minh Trí nhìn cô gái trước mắt, giọng nói của cô ta hệt như Rose. Quả thật chuyện này có chút kì lạ.



- Thiên Bảo, con lại bày trò gì nữa đây. Vì sao lại đưa cô gái lạ kia vào đây gây chuyện. - Trần Hậu tức giận nói.



- Để cô ta nói. - Minh Trí nói.



- Baba, con là Rose của mọi người đây. Cô ta giả mạo con chắc chắn có

liên quan đến những kẻ bắt cóc khiến con bị mất trí nhớ thời gian qua,

lại bị hủy mất dung nhan và phẫu thuật thành một người khác như thế này. Con bên ngoài lưu lạc, con rất nhớ mọi người. - Rose đi tới phỉa Rin

nắm lấy tay Rin mà nói, hai giọt lệ lưng tròng, người cô thương yêu nhất chính là Rin, người mẹ luôn thương yêu cô.



Tuấn Khôi nhìn Rose giả một cách nghi ngờ, Rose giả cũng vờ khóc lóc.



- Con là Rose, vì sao mọi người lại nghe một người xa lạ mà nghi ngờ con. Huhu, mọi người hết thương con rồi sao. - Rose giả khóc ngất.



Minh Trí nhạy bén nhìn Rose giả, rồi nhìn Rose thật khẽ nói.



- Gia đình có việc quan trọng cần giải quyết. Hôn lễ hôm nay xem như hủy, tôi vô cùng xin lỗi vì đã làm mất thời gian của mọi người. Hy vọng các

vị bỏ qua cho gia đình chúng tôi. - Câu nói của Minh Trí sắc bén, khiến

Rose giả lo sợ tột độ.



Các khách mời nhanh chóng ra về, thế lực của Trần gia khiến họ không dám phàn nàn.



- Nếu chuyện này lọt ra ngoài, Trần gia sẽ ngưng mọi hợp tác nếu biết ai tiết lộ. - Minh Trí nói tiếp.