Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Chương 132 : Ngoại Truyện TYĐS phần 30.2

Ngày đăng: 20:40 18/04/20


- Cô gái, con nói mình là Rose… nhưng hiện tại Rose của chúng ta đang đứng bên kia. Chuyện nay quả thật không thể tin được. - Rin nhìn vào

Rose mà nói, gương mặt xa lạ kia… chuyện cô gái này kể ra,quả thật khó

tin.



- Mẹ Rin, từ bé con đã mất mẹ, người là người yêu

thương con nhất. Mẹ còn nhớ không, năm con 7 tuổi, bị Tuấn Khôi trêu

chọc mà ngã xuống bể bơi nhưng thật may là có người làm cứu lên mẹ đã

bảo vệ con mà phạt Tuấn Khôi đứng úp mặt vào tường cả một buổi chiều,

đến lúc con phải năn nỉ mẹi tha cho anh ấy, mẹ mới không phạt



Tuấn Khôi nữa, lần đó mẹ đã cấm hai đứa không được đến gần bể bơi nữa. -

Rose rưng rưng nước mắt, cô rất muốn ôm mẹ Rin của mình ngay lúc này,

nhưng cô sợ… mẹ không tin mình.



- Chuyện này… - Rin nhìn Rose giả đang đứng gần đó ngẩn ngơ nhìn.



Minh Trí ngồi suy nghĩ trong phòng khách, Trần Hậu đã đi ra ngoài. Sự vắng

mặt của Trần Hậu khiến Rose giả vô cùng lo lắng, năng lực của ông ta quả thật không thể không e sợ. Nhưng mà, không phải bọn họ nói Rose thật đã chết hay sao, vì sao hôm nay lại có một cô gái đến nhận là Rose, lại

mang một gương mặt khác và một câu chuyện kì lạ.



- Mẹ

Rin, đừng tin lời cô ta… chuyện đó con nhớ đã từng tâm sự với một vài

người bạn cũ, có thể cô ta đã nghe được từ bọn họ. - Rose giả lên tiếng.



- Vậy chuyện giữa tôi và em… em cũng mang đi kể người khác nghe sao? -

Thiên Bảo tin vào cô gái xa lạ kia chính là Rose, nhưng anh cần một lời

giải thích rõ ràng hơn.



- Chuyện giữa chúng ta… - Rose giả ngẩn người, không biết phải nói gì.



Tuấn Khôi im lặng quan sát, Minh Trí cũng không nói một lời nào.



- Không phải lần đó tôi đã tỏ tinh cùng em sao? Vì sao cô ấy lại biết

chuyện đó. - Thiên Bảo nhìn trừng trừng vào Rose giả, cô gái này xem ra

quá khả nghi.



- Em… em không biết… có thể bọn họ đã

theo dõi chúng ta.. đây chính là một kế hoạch. Thiên Bảo, anh không tin

em sao… huhu - Rose giả khóc lớn lên, một phần lo sợ.



Thiên Bảo bước tới gần Rose giả hơn, đôi bàn tay nắm chặt lấy tay Rose giả như muốn nóp nát:” Nói, cô thật ra là ai?”



Rose giả đau đớn, sợ đến xanh mặt.



- Thiên Bảo, mau buông Rose ra. - Tuấn Khôi đi tới, gạt tay Thiên Bảo ra khỏi Rose giả.



- Cô ta chắc chắn là giả mạo. - Thiên Bảo nói lớn.
- Tôi không biết, nhìn rất lạ. - Chị Châu nhìn theo mà nói.



- Anh ta nắm tay cô gái đó, không sợ báo chí sao? - Anh Thư nhìn theo nói.



- Đây là trung tâm thuộc quản lý của RoYal mà, Thiên Bảo là con cháu của

cựu chủ tịch. Nơi này cấm tuyệt những tay săn ảnh mà, vì vậy những người nổi tiếng thường chọn nơi này để mua sắm và giải trí.



- Thì ra là vậy, hèn gì Hoàng Quân hẹn tôi tại nơi này. - Anh Thư nhìn

đồng hồ đã đến giờ hẹn liền không nhìn bóng lưng Thiên Bảo nữa mà đi.



Thiên Bảo đi cạnh Rose nhưng tâm tư lại nghĩ đến Anh Thư. Khi nãy ngoài bãi

giữ xe nhìn thấy Hoàng Quân, khi vào bên trong lại thấy Anh Thư liên

biết bọn họ hẹn nhau tại nơi này. Rose nhìn thấy nét mặt của Thiên Bảo

liền biết anh có chuyện không vui mà hỏi.



- Anh làm sao vậy, có chuyện gì sao? - Rose khẽ hỏi.



- Đúng là chỉ có mình em nhìn ra tâm trạng của anh. - Thiên Bảo cười nhẹ nói.



- Có phải, anh thích Anh Thư không? - Rose hỏi.



- Vì sao em lại nói như vậy? - Thiên Bảo ngạc nhiên, Rose nhìn thế nào lại nghĩ anh thích cô ta.



- Em và anh bên cạnh nhau từ bé, em hiểu anh nhất mà. Đối với những cô

gái khác, anh rất ít khi lên tiếng, cũng chẳng hề quan tâm đến việc cô

ta hẹn hò và dính scandal thế nào. Nhưng khi nãy em khá bất ngờ khi anh

quan tâm Anh Thư như vậy, anh đã thích cô ấy rồi Thiên Bảo à.- Rose khẽ

cười nói. - Em đoán hiện giờ anh đang muốn biết bọn họ đang làm gì và ở

đâu đúng không?



- Anh không quan tâm. - Thiên Bảo lắc đầu.



- Anh Thư kìa. - Rose vội nói.



Thiên Bảo nhìn về phía tay Rose chỉ, nhưng không thấy Anh Thư.



- Haha. thấy chưa, anh đang muốn biết họ đang ở đâu. - Rose nói xong kéo tay Thiên Bảo đi.



- Em muốn đi đâu?



- Chúng ta theo dõi bọn họ, sau đó em sẽ tìm cách tách họ ra. Anh sẽ đến

và đưa cô ấy đi để nói rõ tình cảm với cô ấy, Thiên Bảo, anh phải nói

trước khi mọi việc quá muộn.



Không thể ngăn cản cô gái nghịch ngơm này, Thiên Bảo đành phải đi theo chân cô. Nhưng kế hoạch của Rose, anh cũng muốn tham gia.