Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Chương 64 : Cưỡng ép

Ngày đăng: 20:39 18/04/20


Rin vừa ra khỏi sân bay, một chiếc xe màu trắng vụt chay đến trước mặt cô. Rin dừng lại, một cô gái từ bên trong bước ra ngoài nở một nụ cười bí hiểm.



- Cô là ai? - Rin nhìn cô gái kia mà hỏi.



- Cô không cần biết tôi là ai, nếu muốn con gái bình yên thì mau lên xe. - Cô gái không gấp gáp, đưa tay như mời không ép buộc.



Rin biết có thể sẽ gặp nguy hiểm, nhưng hơn ai hết cô rất lo lắng cho Rose. Rin đành nén lo sợ mà bước lên xe.



- Cô là ai, vì sao lại bắt Rose. - Rin không khỏi lo lắng. - Rose của tôi còn rất bé, tôi với cô cũng không thù oán vì sao lại hại chúng tôi.



- Cũng không hẳn là không thù oán. - Cô gái mỉm cười trước sự đau đớn của Rin.



- Tôi với cô lần đầu tiên gặp, vì sao lại có thù oán. - Rin kinh ngạc hỏi, từ trước giờ cô sống khép kín không bao giờ gây thù oán với ai.



- Xem ra cô thật sự không biết gì, xem ra Trần Minh Trí quá yêu cô rồi. - Cô ta lắc đầu nói.



- Anh ta có liên quan đến chuyện này sao? Anh ta đã có người phụ nữ khác, nếu vì anh ta mà bắt Rose và tôi thì cô đã chọn sai đối tượng. - Rin phân trần.



- Quả thật là cô rất ngây thơ. Trần Minh Trí chỉ mới dùng một ít thủ đoạn là có thể bảo vệ được cô, anh ta nghĩ anh ta quá tài giỏi rồi.



- Cô nói gì, tôi không hiểu. - Rin nói rồi nhìn về phía trước, xe đang chạy vào một con hẻm vắng. - Cô đưa tôi đi đâu, Rose đang ở đâu.



- Yên tâm, con bé đang ở một nơi rất an toàn. Trước tiên, cô cần phải giúp tôi làm một số chuyện. - Cô gái nở nụ cười hiểm ác nói.



- Cô muốn tôi làm chuyện gì. - Rin khẽ nói, trong lòng lo lắng không thôi.



- Thật đơn giản. Trước tiên cô phải công khai tình cảm với Phạm Lê Hoàng, sau đó tổ chức hôn lễ, tất nhiên phải đưa thiệp mời cho Trần Minh Trí.



- Cô... mục đích của cô là gì. - Rin trơ mắt bất ngờ.



- Tốt nhất cô đừng hỏi nhiều nữa, ngày hôn lễ của cô tôi sẽ gửi món quà là Rose đến. Nếu không, mãi mãi cô không được gặp con bé đó nữa.



- Làm sao tôi có thề cùng Phạm thiếu gia kết hôn, lỡ anh ta không thích tôi thì sao.



- Cô yên tâm, Ken thiếu gia rất yêu cô. Nếu anh ta không yêu cô đến điên lên thì đã không cùng tôi hợp tác.



- Ý cô là, Ken và cô bắt cóc Rose và ép tôi lấy anh ta. Dùng Rose ép tôi lấy anh ta. - Rin hoảng hốt.



Cô gái không trả lời, nhìn Rin khóc mà mỉm cười mãn nguyện.



Chiếc xe thả Rin xuống trước cổng Phạm gia, không cần bấm chuông thì từ bên trong Ken đã đi ra ngoài mở cửa cho Rin. Cô nhìn Ken không nói gì, chỉ biết khóc mãi không thôi.
- Anh không phải là con người, lại đi bắt cóc chính con gái của mỉnh để ép tôi. - Rin quyết định nói ra sự thật vì lo sợ sự an toàn của Rose, dù sao khi biết Rose là con ruột của mình Ken sẽ không làm tổn thương con bé..



- Haha, em nghĩ anh sẽ tin sao. Em thật thông minh nhưng không thể lừa được anh. - Ken không tin Rin nói.



- Được, anh đọc đi. - quyển nhật ký của Pi, cô vẫn luôn mang trong giỏ xách của mình.



Ken đọc những dòng nhật ký đầy nước mắt của Pi, trong lòng nặng trĩu. Anh kông ngờ lại có một người con gái yêu anh tha thiết và hy sinh vì anh mà sinh con. Ken không cử động, không nói gì cứ thế ngồi như một pho tượng.



- Anh mau thả tôi ra ngoài. - Rin lấy lại quyển sổ mà yêu cầu.



- Dù gì thì Pi cũng đã mất rồi, hôn lễ của chúng ta sẽ diễn ra bình thường. - KEn quay mặt đi nói.



- Anh... anh không thể làm vậy. - Rin hét lên.



- Em hãy làm một cô dâu thật xinh đẹp. Váy cưới sẽ mang đến trong hôm nay, em cứ lựa chọn những gì mà em thích. - Ken nói xong, đi về phía phòng thay đồ, chọn một bộ vest mặc vào rồi bỏ đi.



Minh Trí cầm trên tay tờ báo mà vò nát trong tay.



- Thiếu gia, là muốn Rin kết hôn với Phạm thiếu gia sao? - Trần Hậu khó hiểu hỏi.



- Không ngờ lại mang thủ đoạn đê hèn. Cô ta muốn diệt tận gốc Trịnh gia, ngày Trịnh HÀ My mang chiếc nhẫn kim loại trên tay, sẽ là ngày cô ta không còn tồn tại. - Minh Trí tức giận nói.



- Chúng ta phải ngăn chặn lại. - Trần Hậu lo lắng nói. - Nếu kể cho Phạm thiếu gia biết về lời nguyền kia, liệuc ậu ấy sẽ dừng lại.



- Hắn ta sẽ không tin. Cậu nhanh chóng đi cứu Rose ra, tôi sẽ đi đến thăm Phạm gia một chuyến.



Tại một khác sạn 5 sao lớn, trong căn phòng rộng lớn. Ken ngồi nhìn đứa trẻ đang nằm ngủ một cách ngon lành, anh âu yến vuốt lên bờ má phún phính y như mẹ Rose. Ken trong lòng có một chút ân hận khi mang con gái mình vào kế hoạch này.



- Sao, đã nhận ra là con gái mình. - Bảo Ngọc từ ngoài đi vào nói.



- Cả cô cũng biết chuyện này. - Ken đưa mắt tức giận hỏi.



- Tất nhiên. - Dửng dưng trả lời.



- Chết tiệt, cô cố tình đưa con gái tôi vào nơi nguy hiểm.



- Không phải nhờ vậy anh đã có được cô gái anh muốn. Còn thứ tôi muốn, chỉ là mong anh nhớ phải giữ lấy lời hứa.



- Được, sau hôn lễ cô mang Rose đến trả cho tôi thì tôi sẽ thực hiện lời hứa.