Nhị Tiểu Thư Em Sẽ Thuộc Về Ta

Chương 98 :

Ngày đăng: 20:39 18/04/20


Minh Trí nhìn Rin nhảy xuống hồ, muốn lao tới cứu cô nhưng Kim Mai nhìn anh hét lên, tay lăm lăm dao kề cổ Tuấn Khôi:



- TRần Minh Trí, anh mà bước đến một nước con dao này không ngại lấy đi mạng con trai anh. - Kim Mai nói.



Minh Trí nhìn Tuấn Khôi đang hoảng sợ nhìn về phía hồ sâu hét kêu tên mẹ, cô gái Kim Mai này thật sự có thể ra tay với Tuấn Khôi vì trong lòng thù hận của cô ta đã cao như núi.



Thiên Kim được Trần Hậu ôm chặt trong tay, Thiên Kim khóc thét lên gọi Rin nhưng nhìn Tuấn Khôi cũng không dám bước lên cứu em gái.



- Trần Minh Trí, cảm giác của anh như thế nào hả? Đó là người anh yêu nhất sao, vì cô ta anh đối với tôi như vậy? - Kim Mai nhìn Minh Trí nói.



Minh Trí không đáp lời, nhìn về phía hồ sâu mà hoảng loạn không biết mình phải làm thế nào để cứu Rin và Tuấn Khôi an toàn.



- Baba, mau cứu mẹ đi. Hồ sâu đó rất lạnh, nước rất khó thở. - Tuấn Khôi nhìn Minh Trí cầu cứu. - Không phải baba nói nhất định phải bảo vệ người mình yêu thương hay sao?



- Haha, thằng ranh con... mày muốn chết rồi sao? - Kim Mai cười lớn nói với Tuấn Khôi.



- Phù thủy ác độc, tôi không sợ bà. - Sau đó quay sang nói với Minh Trí. - Baba, mau xuống cứu mẹ.



Kim Mai nghe xong, trong lòng tức giận.



- Anh đến cứu nó, tôi lập tức giết chết thằng nhóc này. Nhanh đi, cứu lấy nó đi, hahaha. - Kim MAi hét lớn.



" Đoàng "- Một tiếng súng hướng về phía Kim Mai. Tay cầm dao của Kim Mai tuông máu, con dao rớt xuống dưới mặt đất. Trần Hậu nhìn thấy tình thế có lợi liền cướp Tuấn Khôi về phía mình, Minh Trí vội lao xuống mặt hồ mà cứu Rin.



Kim MAi ôm tay đau đớn quay lại về phía sau, hướng mà tiếng súng phát ra. Cô hoảng hốt nhìn người đã bắn mình.



- Anh họ, vì sao lại đối với em như vậy. - Kim Mai nhìn Tuấn Kiệt nói



- Em gái, từ khi nào trở thành con người như vậy. Em biết cô ấy và Tuấn Khôi đối với anh rất quan trọng, vì sao lại làm hại bọn họ.



- Là do bọn họ, bọn họ đã phản bội anh vì sao anh lại bảo vệ họ. Chính tay bắn em sao, anh không còn thương em nữa sao? - Kim Mai khóc thét lên trong đau đớn.



- Anh họ rất thương em, Kim Mai. Bởi vậy hướng súng chỉ nhắm về phía cánh tay. - Tuấn Kiệt đi đến bên Kim Mai, gương mặt đau đớn. - Anh họ đưa em đi bệnh viện.Minh Trí lặn sâu xuống hồ cứu Rin lên thì Rin đã ngất đi, Minh Trí đặt cô xuống mặt đất hô hấp nhân tạo để lấy lại hơi thở từ cô gái nhỏ. Tuấn Khôi ngồi một bên mẹ mà khóc lớn khi nhìn thấy gương mặt xanh xao không còn một chút gì sự sống.
- Em tỉnh rồi sao? Thằng bé đã được Thiên Kim đưa về nhà nghĩ ngơi rồi. - Minh Trí đáp.



- Em những tưởng, em sẽ không còn được gặp anh nữa. - Rin nhìn Minh Trí nói, cô nhớ đến giấc mơ vừa rồi.



- Cô gái nhỏ, em không bao giờ trốn thoát được anh đâu. - Minh Trí hôn lên trán Rin mà nói.



- Nhưng em rất muốn chạy trốn mọi thứ, chạy trốn quá khứ và tương lai. Để hiện tại này, em biết trước mắt em chính là Trần Minh Trí, người luôn dõi theo em.



Minh Trí mỉm cười nhìn Rin, không ngờ sau bao nhiêu chuyện cô gái nhỏ của anh lại có thể nói ra những lời ngọt ngào này. Minh Trí không đáp lời, đôi môi anh đặt lên môi cô nhẹ nhàng chiếm trọn bờ môi ngọt ngào.



Minh Trí rời khỏi bờ môi Rin. Minh Trí nắm lấy tay cô mỉm cười nói:" Rin, em có đồng ý là bạn gái anh không?"



Rin khẽ mỉm cười, Minh Trí muốn quên hết mọi chuyện cả hai bắt đầu lại từ đầu nên bày trỏ tỏ tình như trẻ con sao, dù sao anh ta cũng đã 35t rồi, thật là không hợp chút nào.



- Vâng, em đồng ý. Nhưng em còn phải hỏi ý kiến của con trai, xem con trai có đồng ý em hẹn hò hay không? - Rin trêu chọc.



- Tuấn Khôi chắc chắn đồng ý. - Minh Trí đáp.



- Ai bảo con sẽ đồng ý cho hai người hẹn hò chứ. - Cậu con trai của Rin từ bên ngoài được Thiên Kim dắt tay tới, bước vào bên trong bá đạo nói.



Minh Trí khẽ nheo mắt nhìn thằng bé, lại muốn bày trò phá chuyện tốt của anh sao?



- Nhóc con, có thật không đồng ý. - Minh Trí hỏi.



- Hai người đến hôm nay còn muốn hẹn hò sao, ít nhất baba cũng phải nhanh chóng cưới mẹ con chứ. Xem ra baba là người không có trách nhiệm gì cả. - Tuấn Khôi chạy đến bên mẹ mình tỏ ra không hài lòng như một ông cụ non.



- Vậy con trai nói xem, con lén hôn cô bạn cùng lớp khi cô ta đang ngủ trong giờ trưa. Con đã có trách nhiệm với cô nhóc ấy chưa. - Minh Trí trêu chọc.



- Baba, người lại lấy chuyện bí mật con kể với baba ra trêu chọc sao. - Tuấn Khôi xấu hổ tức giận.



Cả Thiên Kim, Rin và Minh Trí đều cười to, xem ra cậu con trai độc nhất của Trần tổng rất là bá đạo giống cha.