Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh
Chương 158 : Thế giới cuối cùng
Ngày đăng: 16:53 27/05/20
Editor: Ngạn Tịnh.
Khúc Cửu Triều liếc nhìn Bạch Vi, đang chuẩn bị rời đi, lại không ngờ trong khoảnh khắc hắn xoay người, hồ ly nhỏ đột nhiên quay đầu nhìn lại đây, ý cười trên mặt vẫn chưa hoàn toàn rút đi. Trong chớp mắt bốn mắt nhìn nhau, không biết sao, Khúc Cửu Triều bỗng dưng cảm giác trong lòng rộn ràng. Còn chưa kịp thưởng thức hàm nghĩa trong đó, chỉ thấy đối phương thế mà làm cái mặt quỷ với hắn, thấy hắn không có phản ứng gì, xì một tiếng liền bật cười, sau đó cực kỳ vui vẻ kéo tay Quân Vô Kỳ bước ra ngoài.
Khúc Cửu Triều sửng sốt trong chớp mắt, không biết vì sao, hắn đột nhiên có một loại cảm giác không quen biết đối phương? Bản thân đã làm những gì với nàng? Chẳng lẽ đối phương không hận hắn sao? Sao còn có thể giống như không có việc gì như vậy? Trong mắt càng không hề có chút oán hận cùng đau lòng nào...
Lúc này, Quân Vô Kỳ cũng nhìn theo ánh mắt Bạch Vi, trong mắt không có gợn sóng nào, lại trong nháy mắt nhìn thấy nam nhân áo đen kia, trong lòng bỗng dưng sinh ra một chút không vui, y còn chưa bao giờ có ác mãnh liệt lại rõ ràng như vậy với một người, người này...
Y híp híp mắt, không nói gì, cùng Bạch Vi đi ra ngoài.
"Sao vậy? Quen biết?" Quân Vô Kỳ ung dung hỏi.
Bạch Vi lắc lắc đầu, hai cái tai hồ ly trên đỉnh đầu cũng giật giật theo, cau mũi, "Trước kia y khinh bỉ ta..." Sáu chữ xem như giải thích rõ hành động vừa rồi của nàng.
"Hả?" Quân Vô Kỳ nhướng mày, "Nhưng nhìn vẻ mặt của y giống như là quen biết nàng..."
"Hử, người cũng cảm thấy vậy sao? Ta cũng cảm thấy hình như y quen biết ta, nhưng ta lại chẳng nhớ được gì cả, a, không đúng, lúc trước Hồng Cẩm đúng là làm được một việc tốt, viên thuốc nàng ta đút cho ta kia, không chỉ biến ta thành hình người, còn giúp ta nhớ lại một việc..." Bạch Vi nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên nhìn Quân Vô Kỳ, cực kỳ vui vẻ nói.
"Việc gì?"
"Ta nhớ lại tên của ta rồi, ta tên là Bạch Vi. Trước đó hẳn là có một cái họ nữa mới đúng, nhưng ta chỉ nhớ được tên của mình!" Đối với việc thoát khỏi phạm vi hồ ly nhỏ ngây ngốc đáng yêu, Bạch Vi thật sự rất vui mừng. Cái tên A Ly kia tuy rằng cũng hay, nhưng dù thế nào cũng kém tên của chính mình, nàng cũng hy vọng Quân Vô Kỳ gọi tên của mình.
"Bạch Vi?" Quân Vô Kỳ có chút kinh ngạc, cái tên này khiến y nhớ đến đóa hoa cao lãnh kia, "Nàng cũng tên là Bạch Vi..."
Hắn đã quá khinh thường rồi! Vốn có thể từ từ độ kiếp, lại bị tên nhị thế tổ ngồi ăn chờ chết kia phá hủy kế hoạch. Cứ cho rằng gã là một bao cỏ, không ngờ tới thời khắc mấu chốt lại che chở tộc đàn như vậy! Nếu không phải trước khi chết gã còn tự bạo gây ra động tĩnh lớn như vậy, đưa tới nhiều người tới bao vây tiễu trừ hắn, hắn cũng sẽ không phải vội vàng độ kiếp thành tiên, trái lại còn gieo xuống mầm họa ngầm tâm ma, cũng không biết sau này có để lại hệ quả gì không!
Tư Thanh Ca, không ngờ đối phương lại trở thành tâm ma của hắn...
Hắn vốn tu luyện một bộ công pháp tuyệt thế, tốc độ tu luyện đã cực kỳ nhanh chóng, tình thế bây giờ trái lại càng khiến trụ cột của hắn giảm xuống một nửa...
Khúc Cửu Triều híp mắt, đứng lên, cũng không thèm nhìn tình trạng máu chảy thành sông phía sau, vươn tay, một ngọn lửa màu đỏ rực quỷ dị trong nháy mắt liền bốc lên.
Từ nay về sau, trên thế gian này sẽ không còn bộ tộc lang yêu nữa.
Dưới ánh lửa chiếu rọi, nhìn cánh cửa mở rộng cách đó không xa, Khúc Cửu Triều không chút lo sợ bước đến.
Bạch Vi, đợi đã lâu...
-
Tác giả có lời muốn nói: Chương tiếp theo có số lượng từ hơi nhiều một chút nhoa, moa moa ~
- --
Editor: Các tình yêu, tui quay lại rồi (~ ̄³ ̄)~