Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh
Chương 62 : Nhiệm Vụ Thứ Tám
Ngày đăng: 16:52 27/05/20
Editor: Ngạn Tịnh.
Ở độ tuổi mười sáu như hoa kia, là lúc người khác đều đang vô tư vô lự, lúc người khác đang tận tình hưởng thụ thanh xuân như hoa, cô lại phát hiện thế giới của mình không có một tia ánh mặt trời, không ai để ý cô, không ai sẽ quan tâm cô, mặc dù quan tâm cũng là ác ý, ánh mắt mọi người nhìn mình đều là ác ý, tất cả mọi người đều chán ghét mình...
Sao vẫn còn chưa chết! Đúng vậy, sao cô vẫn chưa chết chứ, nếu chết rồi thì có thể nhìn thấy người thân duy nhất của mình, người duy nhất sẽ mỉm cười với mình, nếu chết rồi thì sẽ không cần thừa nhận ánh mắt ác ý kia nữa, chết rồi thì sẽ không bị mọi người gán biệt danh "Virut" kia nữa. Cô không phải virut, cô chỉ là không ưu tú như người khác thôi, vì sao lại nói cô như vậy, vì sao chứ?! Nếu chết thì tốt rồi, chết rồi cũng sẽ không thấy đau khổ nữa...
Bạch Vi vừa mở mắt ra, thiếu chút nữa bị hù chết! Chân phải nguyên chủ đã bay lên không, chỉ còn thiếu ra nửa bước nữa, cô chỉ còn có thể nói tạm biệt với thế giới này rồi, may mắn cô tỉnh sớm. Bạch Vi lập tức lui về, thế này mới phát hiện bây giờ cô hẳn ở trên mái nhà cao lầu, từ độ cao chắc cũng phải có sáu tầng, như vậy mà ngã xuống, chính là không chết cũng tàn phế, đến lúc đó cô còn làm nhiệm vụ thế quái nào được nữa!
Nhìn sân bóng rổ cùng bãi bóng xa xa, kết hợp với đồng phục màu xanh nhạt trên người nguyên chủ, Bạch Vi không khó để đoán ra cô hẳn là đến sân trường. Cuộc sống vườn trường hẳn là ấm áp, an lành, vui vẻ, cô không rõ vì sao nguyên chủ đang êm đang đẹp lại muốn nhảy lầu, nhiều vấn đề nha, cũng có thể là vì tình cảm? Học nghiệp? Hay là cái khác?
Phải biết rằng cô chán ghét nhất chính là người tự sát, cho nên cô làm nhiệm vụ, cho dù hoàn thành cũng sẽ tiếp tục sống ở thế giới kia, thẳng cho đến tự nhiên chết. Ở trong lòng cô xem mỗi sinh mạng đều đáng tôn trọng, không có gì suy sụp có thể cho người buông tha sinh mạng của mình!
Hiện tại hẳn là thời gian vào lớp, cô cũng không biết vì sao nguyên chủ lại chạy đến nơi này, nhưng trốn tiết cũng đã trốn, chung quan h lại rất im lặng, Bạch Vi liền tìm một góc tường, ôm lấy hai chân, ngồi xuống, bắt đầu chậm rãi nhận kịch tình.
Mà Lý Triết là ủy viên học tập trong ban, mặc dù ở ban bình thường, nhưng ở trong trường học vẫn luôn đứng thứ nhất tong mỗi kỳ thi, cũng không biết vì sao hắn lại bị phân đến lớp học này. Thật ra chủ nhiệm lớp ban trọng điểm từng tìm đến Lý Triết nói chuyện, muốn giúp hắn chuyển ban, nhưng mỗi lần đều bị hắn từ nói, nói học ở trong lớp này cũng tốt lắm, không cần đổi. Làm người điệu thấp ôn hòa, nhìn ai cũng mỉm cười, Chương Bạch Vi từng tận mắt nhìn thấy hắn nở nụ cười với mình vài lần, từ nay về sau một lòng đều rơi xuống trên người Lý Triết, thường xuyên sẽ vụng trộm nhìn hắn.
Nhưng lại bị Đường Khả Hân phát hiện, tức giận không chịu được, lúc ấy liền kéo Chương Bạch Vi vào trong phòng vệ sinh, cảnh cáo cô đừng dùng loại ánh mắt ghê tởm kia nhìn Lý Triết nữa, Lý Triết là của cô ta. Chương Bạch Vi hiếm khi kiên cường một lần, nói Lý Triết mới không thích loại nữ sinh đáng sự như Đường Khả Hân, lại bị Đường Khả Hân tức giận không thể át cùng với hai người hầu của cô ta không ngừng tát, đánh vào bụng, đánh đến người đầy thương tích. Đi bệnh viện ở mấy ngày, tiền thuốc men đều là cha Đường Khả Hân đưa, nói hy vọng cô đừng truy cứu, cùng lắm thì bồi thường nhiều thêm một chút tiền cho cô, nếu cô vẫn còn muốn truy cứu mà nói, cô cũng không có trái cây ngond dể ăn. Trong nhà Đường Khả Hân có tiền, muốn làm gì cô vẫn là rất đơn giản, vì thế Chương Bạch Vi nuốt xuống ngụm khẩu khí này.
Nhưng sau đó Đường Khả Hân càng ngày càng quá phận, vừa có cái gì không vừa mắt liền đánh cô, còn nói ba tôi cho cô nhiều tiền như vậy, tất nhiên phải đánh cho đủ. Chương Bạch Vi căn bản không phản kháng được, cô nghĩ tới tìm chủ nhiệm lớp, nhưng chủ nhiệm lớp sau khi gọi Đường Khả Hân lên phê bình viết kiểm điểm, những người đó đến tìm cô đánh càng hung, Chương Bạch Vi thật sự cảm thấy mình không thể thảnh thơi vui vẻ được nữa rồi.
Mà tiếp đó quyển nhật ký nhét sâu trong ngăn bàn cũng bị Đường Khả Hân phát hiện, bên trong tuy rằng viết nhật ký, nhưng cũng có khá nhiều viết về tình cảm của mình với Lý Triết. Lúc ấy Đường Khả Hân liền xé mấy tờ đó xuống đưa cho bạn học toàn ban đều xem, mọi người đều cười nhạo cô, nói cô cóc ghẻ mà còn muốn ăn thịt thiên nga, Lý Triết người ta mới sẽ không thích cô, người ghê tởm như vậy thích Lý Triết, chỉ sợ Lý Triết buổi tối ngủ còn mơ thấy ác mộng. Đường Khả Hân thậm chí kéo cô vào trong phòng WC, lất hết áo quần cô, chụp ảnh khỏa thân, nói qua hai ngày sẽ gửi tất cả ảnh chụp lên diễn đàn của trường, làm cho tất cả mọi người đều đến xem người quái dị như cô.
Sau khi khập khiễng đi về nhà, cô mới phát hiện tất cả đồ đạc của cô thế nhưng đều bị ném ra ngoauf đường. Chương Đại Long đã trở lại, còn mang theo vợ và con của ông ta, là ông ta ném tất cả đồ của cô ra ngoài, muốn cô cút, từ đây sẽ là nhà của ông ta, muốn dã loại là cô đi tìm ả mẹ không biết xấu hỏ kia đi. Mặc kệ cô cầu xin như thế nào, ông ta cũng không cho cô vào cửa. Chương Bạch Vi không có nơi để đi, trường học, trong nhà đều không có nơi để cô dung thân, cô thật không biết mình còn sống có ý nghĩa gì, cô căn bản chính là dư thừa, cha chán ghét, bạn học cười nhạo, giáo viên nhục mạ, cô tiếp tục sống như vậy không bằng chết đi thôi....
Sau khi ở trong công viên cả đêm, Chương Bạch Vi liền trực tiếp chạy đến trường học, cũng không đi đến lớp, trực tiếp đến tầng cao nhất. Cô muốn chết, cô không muốn sống nữa...