Nhiệm Vụ Của Vật Hy Sinh

Chương 83 : Nhiệm Vụ Thứ Chín (9)

Ngày đăng: 16:52 27/05/20


Editor: Ngạn Tịnh.



Giữa không trung, Lê An An dần dần cúi đầu xuống, khiến người không thấy rõ biểu tình của cô ta. Ở phía sau, một vòng ánh trăng sáng ngời mà chói mắt, giống như cho tới bây giờ đều không có gì thay đổi cả.



Bạch Vi đứng ở phía dưới, vẫn không nhúc nhích nhìn chăm chú vào sự biến đổi của Lê An An, sau đó đột nhiên nghe cô ta nói chuyện, giọng nói uyển chuyển êm tai như chim hoàng oanh, ở trong đêm trăng này lộ ra một cỗ mị hoặc khôn kể, khiến người say mê.



Lê An An dần dần ngẩng đầu, đôi mắt đen tối, liếc cũng không liếc nhìn chằm chằm Bạch Vi, "Báo ứng của tôi? Tôi gặp phải báo ứng gì chứ? Sao tôi lại không biết? Biệt thự thì làm sao vậy? Ở trong biệt thự kia, tôi cứu trợ nhiều người như vậy, mỗi ngày bọn họ đều cảm kích tôi, tôi gặp được báo ứng gì chứ, tôi đối xử với bọn họ tốt như vậy, gần như kính dâng tất cả của tôi, vì giúp người khác tất cả đều là tôi cam nguyện! Lương tâm của tôi chưa bao giờ chịu dày vò dù chỉ một ngày! Mà cô thì sao, Thiệu Bạch Vi, cô cũng không giúp bất kỳ ai, ích kỷ đến mức làm người giận sôi, xem lợi ích của bản thân là quan trọng nhất, thời khắc nguy cấp thậm chí có thể vứt vỏ chị em tốt ở chung nhiều năm đến thế, trái lại tôi thật muốn hỏi cô một câu, Thiệu Bạch Vi, cô rốt cuộc có trái tim hay không?"



Biểu tình của Lê An An có chút điên cuồng, ánh mắt của Bạch Vi lại vẫn không có chút thay đổi nào. Cô thật muốn bổ đầu của người phụ nữ này ra xem bên trong rốt cuộc có nơi nào khác người bình thường, bằng không sao vẫn luôn có ý tưởng kỳ cục như thế. Nhưng là cũng càng khiến cô thêm khẳng định ở biệt thự khẳng định đã xảy ra chuyện gì đó, ha ha, còn dám nói Thiệu Bạch Vi vứt bỏ cô ta, là cô ta tự dẫn sói đến, chẳng lẽ cũng kỳ vọng Thiệu Bạch Vi giống như cô ta lấy thân đút sói sao? Thật có lỗi, người ta là người bình thường!



Chỉ là, đây cũng là một ý tưởng đối với Bạch Vi, nếu muốn trả thù người phụ nữ này, thủ đoạn thông thường tuyệt đối không có tác dụng! Vì thế cô khẽ nhúc nhích tinh thần lực, gieo một ám chỉ nho nhỏ xuống, bây giờ là lúc phòng tuyến tâm lý của Lê An An yếu nhất, đúng là thời cơ tốt nhất!



Thấy Bạch Vi không trả lời, Lê An An lại tự nhiên nở nụ cười, sau đó thừa dịp lúc Bạch Vi không chú ý, vận khởi dị năng, lôi kéo Lộ Húc xoay người bỏ chạy.



"Thiệu Bạch Vi, tôi chờ kết cục của cô!"



Bỏ lại một câu như vậy, một trận gió thổi qua, Lê An An cùng Lộ Húc đã không còn bóng dáng.



Bạch Vi cũng không đuổi theo, bây giờ còn chưa đến lúc, cô cũng không gấp. Mầm mống đã gieo xuống, ở thời điểm thích hợp thỏa đáng, nhất định có thể nở rộ ra một đóa hoa xinh đẹp!




Như là nghe thấy động tĩnh bên chỗ cô, một tiếng bước chân từ xa đến gần. Chờ đến khi người nọ lộ ra dưới ánh đèn, Bạch Vi mới rốt cuộc thấy rõ bộ dáng của người nọ, không phải Chử Kiều thì còn có thể là ai. Chỉ thấy trên người hắn là một cái áo khoác dài như áo bác sĩ, bên trong là tây trang, còn buộc cà vạt, tóc chải chuốt chỉnh tề, trên sống mũi còn mang theo một chiếc kính mắt tơ vàng, nhìn qua hào hoa phòng nhã. Trong tay hắn lắc lư một ly rượu đỏ, cũng không uống, chỉ là cầm lắc lư rồi lại ngửi ngửi, nhìn qua giống như một tên mặt người dạ thú, còn là một tên mặt người dạ thú đang trang bức! (Tỏ ra/ Giả vờ mạnh mẽ, bí hiểm)



Thấy là hắn, không biết vì sao, lòng Bạch Vi đột nhiên yên tĩnh lại, "Anh rốt cuộc là ai? Bắt tôi tới nơi này làm gì?" Đồng thời ngón tay khẽ nhúc nhích, một tia linh khí lặng lẽ cuốn lấy tấm thép dưới thân.



"Hửm? Tôi chính là Chử Kiều nha, sau vừa đổi một bộ áo quần vào đạo cụ cô đã không nhận ra tôi rồi? Tôi mời cô đến đây có thể làm gì, đương nhiên là hy vọng cô có thể tới nhà tôi làm khách ròi. Hương vị trên người cô cực kỳ đặc biệt, tôi rất thích. Mà vật đặc biệt có thể giải trừ virus T trên người đàn ông kia cũng khiến tôi cực kỳ tò mò, xin hỏi cô có thể nói cho tôi biết không? Gần đây thí nghiệm của tôi gặp phải bình cảnh, tôi cũng rất là buồn rầu đây, tin tưởng có cô đến, sẽ có giúp sức cho tôi!" Chử Kiều tao nhã nói.



Mẹ nó chứ, mời cô đến làm khách mà thế này à? Làm thí nghiệm? Chắc không phải muốn làm thí nghiệm cô chứ? Người đàn ông này thật sự rất xứng với Lê An An, Bạch Vi đột nhiên nhảy ra một ý nghĩ như vậy.



Thấy Bạch Vi không trả lời, Chử Kiều nhíu nhíu mày, đột nhiên như là nhớ tới cái gì, hai mắt hắn sáng lên, lấy một điều khiển từ xa ra tới trước mặt Bạch Vi, nhẹ nhàng nhấn một cái. Bạch Vi liền cảm thấy trước mặt sáng ngời, cô theo bản năng nhắm mắt lại, sau đó liền nghe Chử Kiều tràn đầy lễ tiết ân cần thăm hỏi.



"Hoan nghênh Thiệu Bạch Vi tiểu thư quang lâm căn cứ thực nghiệm số 7 của otoi, hy vọng cô sẽ thích nơi này!"



Lại mở mắt ra lần nữa, Bạch Vi thiếu chút nữa muốn phát điên. Cô đang nhìn thấy thứ gì? Chung quanh thế nhưng đều là đồ bị gãy không trọn vẹn của con người, tay, chân, đầu, tahan thể cái gì cần có đều có, mà khủng bố nhất chính là một bình thủy tinh đựng đầy con mắt trước mặt Bạch Vi, thiếu chút nữa khiến Bạch Vi mắc chứng sợ lỗ luôn rồi.



Bạch Vi hít một hơi thật sâu, tận lực làm cho bản thân tỉnh tái lại, mẹ nó, căn bản không thể bình tĩnh xuống được mà. Tên khốn kiếp trước mắt chính là siêu cấp biến thái luôn á, nghe nói nơi này là căn cứ số 7 của hắn, nói như vậy rất có thể còn có căn cứ số 1, số 2, số 3, vân vân... Bạch Vi thực sự cảm thấy cô nhất thời không tiếp nhận được, cô chưa bao giờ gặp loại người như vậy trong khi làm nhiệm vụ, cố tình tên đầu sỏ gây tội kia còn đang cười tủm tỉm, một bộ mặt người khuông chó nhìn cô.



Cô nghĩ, có lẽ cô biết nên đối phó Lê An An thế nào rồi. Dù sao nơi này có một tên đàn ông vì cô ta mà sinh ra rồi... Mà người đàn ông này cô nhất định sẽ không buông tha...