Nhiệm Vụ Cứu Yêu
Chương 3 :
Ngày đăng: 01:30 22/04/20
Kha Bá Ấp uống không ít rượu, mặc dù anh tửu lượng rất tốt nhưng cũng đã có
chút say, trên đường lái xe về nhà, ánh trăng mờ ảo cùng không khí yên tĩnh đã
nhuộm mặt đất thành một mảnh cô độc, anh nắm vô lăng, bỗng dưng lớn tiếng mắng:
“Xú nữ nhân! Đều là cô ta làm hại!”
Anh hôm nay nhất định là giận đến say! Gương mặt tuấn dật của Kha Bá Ấp so
với bánh bao chiều còn khó coi hơn.
Sau khi ở quán bar Thiên Đường tức giận đầy bụng, anh liền một mình đi vào
một pub khác uống rượu giải sầu, vốn tưởng rằng không có Lãnh Quan theo dõi sẽ
vui vẻ chút, nhưng lửa giận của anh lại không thể bình ổn, liên tục uống hai
chai rượu vẫn cảm thấy phẫn hận khó yên.
Kha Bá Ấp anh lúc nào phải xem sắc mặt phụ nữ? Từ trước đến giờ, người phụ
nữ nào thức thời mà không ở trước mặt anh tự động buông vũ khí? Chỉ cần một ánh
mắt, một nụ cười của anh, các cô gái liền hóa thành một dòng suối hiền hòa mặc
anh cuộc sống chơi đùa, nghĩ mọi biện pháp lấy lòng anh, chiều ý anh, vì anh mà
khuynh đảo mê say.
Chỉ có người phụ nữ họ Lãnh băng giá kia dám chọc anh tức giận!
Chết tiệt! Từ khi cô ta đến anh lúc nào cũng bị cô ta kiềm chế, giống cô
hồn bám người ở phía sau anh. Nếu là nữ quỷ tốt xấu gì cũng có tình có yêu,
nhưng cô ta lại máu lạnh tim lạnh, có khả năng còn lãnh cảm!
Shit! Người phụ nữ không thú vị, anh dám cam đoan cô ta vẫn là xử nữ! Tự
cho là thanh cao, cái loại phụ nữ như cô ta đến già cũng không có người muốn!
Một cô gái trẻ thấy anh một mình cúi đầu uống rượu, vì thế tìm đến gần anh,
hai người ăn nhịp với nhau, anh không chút do dự liền lên lầu mướn một gian
phòng, muốn thống thống khoái khoái chơi đùa cuàng phụ nữ một đêm, nhưng khi
anh ôm lấy người phụ nữ kia, lại có cảm giác đôi mắt lạnh của Lãnh Quan đang
theo dõi sau lưng anh, anh không ngừng quay đầu, đối với cảm giác lành lạnh
trong lòng kia vừa không hiểu được vừa phẫn nộ, hưng trí cùng dục vọng tất cả
đều đóng băng, cuối cùng đành phải đuổi cô gái kia đi, lại xuống dưới lầu uống
rượu, thẳng đến ba giờ sáng mới rời đi.
Anh nhất định là bị người phụ nữ kia bức điên rồi! Anh thầm mắng.
Sau khi lái xe đi, tỉnh rượu hơn phân nửa, sự buồn bực của anh thoáng được
đến phát tiết, đầu óc vì rượu mà sinh ra một ít suy nghĩ miên man, kì lạ nhất
là những suy nghĩ này nhân vật chính đều là khuôn mặt Lãnh Quan kia.
Bị Lãnh Quan theo gần mười ngày, cô ta ít khi mở miệng, nhưng muốn xem nhẹ
cô ta rất khó khăn, nói thật, kỳ thật bộ dạng cô ta rất đẹp, tuy rằng ăn mặc
trung tính hóa khiến anh buồn nôn, nhưng toàn thân cô ta luôn tản ra sức hấp
dẫn làm người ta không thể kháng cự.
Hừ! Sức hấp dẫn? Anh bất giác nghĩ đến từ hình dung này liền hừ một tiếng,
nhanh chóng lắc đầu lay tỉnh mình.
Phải nhớ kỹ, cô ta là tòa băng sơn ngàn năm không tan, đám lửa nho nhỏ của
anh hỏa diễm đừng không biết tự lượng sức mình muốn đi châm cô ta, cho dù anh
thật sự rất muốn xem loại người như cô ta rơi vào “tình yêu cuồng nhiệt” sẽ là
bộ dạng gì.
Một lần nữa chấn tỉnh tinh thần, anh nhìn khu dân cư quen thuộc phía trước.
Cũng sắp đến nhà rồi, không biết Lãnh Quan còn ở nhà anh hay không? Mĩ danh là
nói bảo hộ anh, trên thực tế anh ngay cả mục đích chân chính của cô ta cũng
không rõ, tùy tiện bịa ra chuyện “con anh” ủy thác cô bảo vệ liền không mời mà
dính ở bên người anh không đi, thật sự là con mẹ nó phiền chết người!
Đến giờ anh vẫn không hiểu, đứa con thần bí kia của anh là từ đâu tìm ra vệ
sĩ này? Cô ta nói cô ta đến từ câu lạc bộ linh lực, anh từng âm thầm tra xét
một chút, nhưng căn bản tra không ra danh hiệu công ty này, ngay cả bạn bè anh
ở nước ngoài cũng chưa từng nghe qua tên câu lạc bộ này.
Cô ta sẽ không phải là người đến từ thế giới khác chứ. Nếu không người bình
thường sao có thể giống cô ta, lạnh lùng không có thất tình lục dục, ngay cả
nhìn anh cùng người khác thân thiết cũng không bị ảnh hưởng.
Nhưng mà cô ta khiến người ta chán ghét cùng sợ hãi cũng không phải bởi vì
cô ta có siêu năng lực quỷ gì, mà là cặp mắt kia.
Cặp mắt trong suốt như hắc bảo thạch kết tinh lạnh băng không mang theo
tình người, luôn như bóng với hình theo anh, yên lặng truyền lại cõi lòng lạnh
giá của cô ta, dần dần, ngay cả anh cũng cảm thấy mình sắp trầm luân trong hai
đầm nước đóng băng kia, mất đi sinh mệnh.
Anh bỗng nhiên co rúm lại một chút, cảm thấy lạnh. Kỳ quái, chỉ cần nghĩ
đến Lãnh Quan anh liền cảm thấy lạnh lẽo, đó là một cảm giác lạnh từ trong
lòng, không biết chạm vào cô ta có phải cũng lạnh như băng hay không. Da thịt
tinh tế trắng như sứ của cô ta nếm vào sẽ có mùi vị gì.
Trời ạ! Anh hôm nay uống nhầm thuốc sao? Nghĩ tới cô ta để làm gì?
Xe chạy như điên trong bóng đêm không người, anh lắc lắc đầu, không muốn
nhau, thẳng đến khi cô không còn cảm thấy nhiệt lực trên người anh, mới giật
mình thấy tay anh đang ôm eo cô, chẳng những không có ý buông tay, còn say sưa
lưu luyến trên hai cánh môi mềm mại lại lạnh lẽo của cô, tham lam muốn từ trên
người cô tìm kiếm càng nhiều.
Lãnh Quan giãy dụa muốn thoát thân, cô ngước mắt, vừa vặn thấy hắn khẽ híp
mắt kiểm trộm nhìn cô, dôi mắt xinh đẹp bướng bỉnh kia đã tiết lộ hắn sớm không
còn đau đớn, chỉ mượn cơ hội lợi dụng cô mà thôi.
“Buông ra!” Cô nghiêng đầu, trong mắt tích tụ tức giận.
“Trong cơ thể tôi còn rất nóng...” Anh lẩm bẩm một tiếng.
“Đừng giả vờ! Lửa trong cơ thể anh đã tiêu trừ, nhiệt khí hiện tại chỉ sợ
chính là dục hỏa.” Cô cười lạnh muốn rướn người rời khỏi.
“Cô thật đúng là hiểu đàn ông!” Anh miễn cưỡng cười.
“Thiếu chút nữa bị chỉnh chết, anh còn có tâm tình làm loạn?” Hắn một chút
ý thức nguy hiểm cũng không có sao?
“Dù sao có cô, tôi không chết được.” Vẻ mặt hắn cợt nhả nháy mắt mấy cái,
âm thầm thở hổn hển mấy hơi.
“Anh tốt nhất phải chuẩn bị tâm lý, kẻ địch của anh không phải nhân vật đơn
giản, đến lúc đó tôi còn không nhất định cứu được anh.” Cô nhắc nhở trước.
“Ta đây đành phải nhận mệnh.” Hôn cô, anh cảm thấy lòng lâng lâng, vui
sướng khó có thể hình dung, ngay cả chết cũng không sợ hãi. Kì lạ, đây là tâm
tình gì?
“Anh... Trước khi tôi tức giận tốt nhất buông tay, Kha tiên sinh, nếu không
anh sẽ thật sự biến thành cột băng.” Cô tức giận hất tay hắn ra, bằng tốc độ
nhanh nhất nhặt khăn tắm bao lấy thân mình, xoay người xuống giường. Cô mà lại
để tên đàn ông háo sắc này nhìn thấy cô khỏa thân, trời ạ! Cho dù cô có bình
tĩnh không nhịn được ửng đỏ vành tai.
“Việc này khiến tôi không thể không tin có người biết vu thuật muốn đẩy tôi
vào chỗ chết.” Anh nghiêng người, cúi đầu nhìn vết thương trên ngực, lẩm bẩm.
“Đó không nhất thiết là vu thuật.” Cô hậm hực tiếp lời. Vu thuật không có
loại sức mạnh này; Một loại cảnh giác vì gặp gỡ kình địch tự nhiên sinh ra.
“Oh? Chẳng lẽ là linh lực? Lãnh Quan, không phải là bạn ở câu lạc bộ linh
lực của cô chứ.” Anh nhìn chằm chằm cô, trong mắt tất cả đều là trêu đùa.
Cô trừng mắt trả lời anh.
Kha Bá Ấp tự giễu nhún nhún vai, không phải anh không sợ nguy hiểm sắp xảy
ra, chỉ là, trong lúc không rõ tình hình mà tự mình hù chết mình thật sự không
phải chuyện người thông minh sẽ làm.
Anh sẽ tìm người điều tra, thuận đường cũng tra xem đứa con chưa từng gặp
mặt có thể đoán trước anh sẽ gặp nguy hiểm luôn, đứa bé kia ủy thác mỹ nữ đến
bảo vệ anh, phần thịnh tình này anh có thể nào quên đây?
Hơn nữa, nếu anh cứ mặc Lãnh Quan theo bên người anh như vậy không khỏi rất
có lỗi với ánh mắt của mình.
“Lãnh Quan, cô chưa cùng đàn ông lên giường sao?” Anh đột nhiên hỏi.
Cô xoay người trừng hắn, đối với vấn đề thấp hèn của hắn lười đáp lại. Còn
tưởng rằng hắn bị dọa đã chịu nhìn thẳng vào nguy cơ của mình, không ngờ vẫn
không thay đổi bản tính ham vui!
“Nếu mỗi lần chịu khổ đều có thể được cô hôn bồi thường, tôi đây tình
nguyện gặp thêm vài lần.” Anh lớn mật đùa với cô.
Một luồng không khí ngưng tụ thành băng bất ngờ bắn về phía miệng anh, ngăn
anh nói nhảm. Lãnh Quan đầu cũng không quay lại xoay người vào phòng tắm mặc
quần áo.
“A...” Lại tới nữa! Kha Bá Ấp từ trên giường nhảy xuống, hai tay che miệng,
lao ra khỏi phòng, xuống lầu dưới tìm nước ấm làm tan tuyết ở miệng mình.
Chết tiệt! Người phụ nữ này không có chút hài hước sao?
Kha Bá Ấp tức giận ừng ực nước ấm, thấp giọng rủa Lãnh Quan lòng dạ độc cá.
Nhưng, khi cơ thể khôi phục lại ấm áp, anh không khỏi lại nghĩ tới cảm giác
tuyệt vời khi ôm cô vào trong ngực, đó là một loại cảm xúc đặc biệt trước nay
chưa từng có, lạnh lùng ấm áp, kiên cường mềm mại, cô là người tràn ngập mâu
thuẫn như thế. Anh suy nghĩ đến xuất thần, căn bản đã đem nguy cơ cả người và
xe cùng tự động bốc cháy ném ra sau đầu.
Đương nhiên, ý niệm muốn đem cô đuổi đi từ lâu đã không cánh mà bay.