Nhiệm Vụ Cứu Yêu

Chương 5 :

Ngày đăng: 01:30 22/04/20


Chương 5



“Vì sao anh phải làm như vậy?” Một giọng nói phẫn nộ vang lên trong bóng

đêm.



“Người phụ nữ kia rất vướng bận.” Một giọng nói khác âm trầm vang lên như

đến từ địa ngục.



“Tôi nói đừng làm nữa! Anh nghe không

hiểu sao?”



“Đừng lừa mình dối người, dục

vọng của mày vẫn còn, đừng quên, giết Kha Bá Ấp là điều mày muốn.” Giọng âm

trầm kia nở nụ cười, lại cười đến cực kì quỷ dị.



“Không phải!” Người lúc đầu

mở miệng kinh hoảng nói.



“Đừng phủ nhận, là vì mày hy

vọng hắn chết, ta mới chấp hành giúp mày.”



“Tôi không có! Tôi làm sao có

thể làm ra chuyện có lỗi với Kha lão? Ông ấy một tay tài bồi tôi, còn cho tôi

vào Trường Ấp, tôi tuyệt sẽ không phản bội ông ấy...”



“Nhưng ông ta có đứa con

không cần cố gắng gì mà có được mọi thứ! Kha Bá Ấp đúng là trở ngại lớn nhất

trong cuộc đời mày.”



“Không!”



“Mày từng dùng thủ đoạn đùa

giỡn làm cho hắn bồi thường một trăm ngàn, Kha lão cũng bởi vậy mà tức chết,

như thế nào, chuyện này khiến cho mày nội tâm bất an sao?”



“Tôi không có! Chuyện này là

anh làm!” Hắn

kêu.



“Là ta sao? Là mày hay ta không phải cũng giống nhau à. Chúng ta đứng cùng

trận tuyến, đúng không? Chúng ta đối với Trường Ấp đều có dã tâm mãnh liệt, đó

là thiên hạ mày vất vả kinh doanh, mày làm sao có thể chắp tay dâng cho người

ta?”



“Đừng nói nữa! Tôi không thể...”



“Mày có thể! Kha Bá Ấp ngoài mặt là tên hoa tâm, nhưng hắn không ngu ngốc,

sớm muộn gì hắn cũng sẽ phát hiện tất cả mọi chuyện đều là mày làm, thay vì chờ

đến lúc đó để mặc người chém giết, không bằng tiên hạ thủ vi cường (ra tay

trước sẽ chiếm được lợi thế), đốt chết hắn.”



“Tôi nói rồi không cho phép làm như vậy! Tốt xấu gì hắn cũng là...”



“Là cái gì? Em trai? Ha ha ha! Buồn cười chết người! Hắn sẽ nhận người anh

trai là mày sao? Ba hắn trước khi kết hôn cùng một người giúp việc có con, mọi

người trong Kha gia sẽ không thừa nhận thân phận cùng địa vị của mày, ngay cả

khi Kha lão chết cũng không để cho mày một phân một đồng, kết quả là mày ngay

cả cái rắm cũng không có, hiểu không?”



“Câm miệng! Câm miệng!” Hắn che hai tai lại kêu to.



“Cảm thấy thống khổ sao? Đừng quên loại cảm giác này, loại cảm giác hèn hạ

khi bị người vứt bỏ chính là động lực báo thù! Kha gia có lỗi với mày, giết Kha

Bá Ấp, mày lại đi xét nghiệm, có thể lấy thân phận đường đường đại thiếu gia

của Kha gia để có được mọi thứ của Kha gia, đến lúc đó, mày mới có thể chân

chính trở thành người mạnh mẽ.” Giọng nói âm trầm không ngừng cổ vũ ý chí tà ác

trong lòng hắn.



“Nhưng mà... anh không chỉ muốn giết Kha Bá Ấp, ngay cả cô gái kia cũng

không buông tha...” Hắn nắm đầu mình, bị ác cảm trong lòng không ngừng cắn xé.



“Ả đó là chướng ngại, mày so với ai khác đều rõ ràng hơn, ả không biết từ

nơi nào nhảy ra, có được sức mạnh cùng ta giống nhau bất khả tư nghị lực lượng,

có ả ở đây, muốn giết Kha Bá Ấp so với lên trời còn khó hơn, cho nên trước trừ

bỏ ả. Mọi trở ngại không nên có trong kế hoạch của chúng ta đều phải loại bỏ

sạch sẽ, như vậy, vinh hoa phú quý của chúng ta mới có thể đến tay.”



“Không! Tôi không muốn đả thương người khác! Làm như vậy là không đúng! Không đúng!” Hắn lại lần nữa rống to.



“Oh? Thật thanh cao a! Người

thiện lương chưa kìa! Mày cũng không ngẫm lại, là ai gọi ta đến, lúc mày biết được

Kha lão chính là cha mày, mày yếu ớt liều mạng cầu ta, khi đó trong lòng mày

muốn gì?”



“Tôi...”



“Là cái gì? Nói a?”



“Tôi... Tôi...” Hắn ấp úng.



“Mày sẽ không tha thứ họ Kha, mày nói mày muốn trả thù, trả thù Kha lão đối

với mẹ mày bội tình bạc nghĩa, trả thù người Kha gia đuổi mẹ con mày ra khỏi

nhà, làm cho mẹ mày đang có thai lưu lạc đầu đường, thống khổ cả đời! Mày chính

miệng nói với ta mày muốn hủy Kha gia, không phải sao?”



“Đừng nói nữa!”



“Cho nên ta mới đến giúp mày a. Chúng ta hợp tác khăng khít, vận dụng năng

lực của ta lại thêm một chút hắc ma pháp, tùy thời đều có thể đốt Kha Bá Ấp

thành tro, biến mất khỏi thế giới này.”



Hắn run run, không trả lời.



“Nhưng mà, trước khi giết

hắn, ta muốn làm thịt ả kia trước. Ả rất nguy hiểm, ả có được sức mạnh sâu

không thấy đáy, ngày đó ả đứng sau cửa thủy tinh thăm dò mày, cơ hồ lập tức

liền hoài nghi mày, để kẻ địch quá mức thông minh sống sót là tàn nhẫn với bản

thân, biết không? Chúng ta bất luận ra sao cũng phải giết con ả họ Lãnh kia!”



“Anh... sẽ không phải là đối

thủ của cô ta.” Hắn đã thấy cô từ ngọn lửa trí mạng bình an đi ra, khí lạnh

khiếp người kia vẫn còn mới mẻ trong trí nhớ hắn.



“Phải không? Không cần thiết,

ả muốn bảo vệ tên nhóc họ Kha kia, như vậy, để ả chết trong tay người ả bảo vệ

là được rồi.” Tiếng cười âm trầm càn rỡ tràn ngập toàn bộ căn phòng.



“Anh muốn làm thế nào?”



“Ta có máu Kha Bá Ấp a! Khinh Khinh đáng yêu trong quán bar Thiên Đường của

mày đã giúp ta lấy một giọt máu trân quý của Kha gia, dùng được lắm a, ha ha

ha!”



“Anh...”



“Ta muốn để Kha Bá Ấp tự mình trừ bỏ hộ vệ của hắn, đợi đến khi hắn sức yếu

thế cô, ta lại hủy diệt hắn.”


Sức mạnh kia chỉ trong chốc

lát đã trở nên mạnh hơn, áp chế anh cãi lời.



Kha Bá Ấp cúi đầu nhìn Lãnh

Quan, đối dần dần thân thể không nghe điều khiển cảm thấy vô lực, anh tự biết

từ chiều đã bắt đầu bị khống chế, có cái tên chết tiệt nào đó đã khống chế tinh

thần, điều khiển cơ thể anh, lợi dụng dục vọng của anh đối với Lãnh Quan để

kiềm chế anh, khát vọng càng mạnh, lại càng không thể ngăn cản sự trói buộc của

sức mạnh kia đối với anh.



Thấy hành vi cùng biểu tình

quái dị của hắn, Lãnh Quan rốt cục biết hắn xảy ra chuyện gì.



Cô nghĩ đến “máu” cùng “hắc

ma pháp”.



Đây nhất định là kiệt tác của

bọn người Khang Chính Thời kia!



Kha Bá Ấp dù háo sắc phong

lưu cũng sẽ không làm ra loại chuyện xấu xa này. Cô âm thầm thở nhẹ nhõm một

hơi, sau khi biết hành động này không phải chủ ý của hắn, cô bất chợt được trấn

an không ít.



Kha Bá Ấp lại run rẩy, mặt

bắt đầu đỏ lên.



Lãnh Quan thử tránh ra khỏi

người hắn, nhưng một chút sức cũng không dùng được, chỉ có thể kêu Kha Bá Ấp:

“Tỉnh lại! Kha Bá Ấp, mau tỉnh lại!”



Kha Bá Ấp lắc đầu, lắc đầu,

nhưng lý trí chỉ vụt qua, ánh mắt anh lại tràn ngập nguy hiểm, cười cổ quái

nói: “Vô dụng, cô chết chắc rồi.”



Anh toàn thân trần trụi đi

xuống giường, từ ngăn kéo lấy ra một cây dao, thong thả trở lại giường, cúi đầu

nhìn cô.



Lãnh Quan không thể không

nhìn toàn thân hắn, cô thừa nhận, Kha Bá Ấp có thể hình của một vận động viên,

cân xứng cao lớn, khó trách hắn lại phong lưu, hắn có đủ khả năng để lưu luyến

hoa, dùng vẻ tuấn mỹ của hắn để tạo phúc cho phụ nữ.



“Chết trong tay tôi, thật mỉa

mai nhỉ?” Anh âm hiểm cười nói.



“Đúng vậy.” Cô nghĩ không ra

cách tự cứu, hắn hiện tại không phải hắn, cô nên làm cái gì bây giờ?



Hắn nhìn cô một lúc lâu, bỗng

cúi đầu, nâng gáy cô lên, nặng nề hôn cô, sau đó buông ra, giơ cây dao trong

tay lên, đâm xuống bộ ngực tuyết trắng của cô...



Không! Không thể giết cô!

Trong lòng Kha Bá Ấp gào thét.



Dao nhỏ đi nửa đường liền

dừng lại, Lãnh Quan nhìn chằm chằm hắn sắc mặt đại biến, chỉ thấy hắn dùng tay

kia nắm chặt tay cầm đao, kháng cự dao nhỏ đâm xuống.



“Kha Bá Ấp...” Cô biết ý chí

của hắn đã khôi phục.



Nếu muốn anh tự tay giết cô,

vậy thà rằng anh giết mình trước! Trong lòng Kha Bá Ấp la to.



“Chết tiệt!” Anh rít gào một

tiếng, đột nhiên đâm dao nhỏ vào thắt lưng anh, cảm giác đao phong lạnh lẽo còn

nhanh xâm chiếm đầu óc anh hơn đau đớn, sau khi máu chảy ra anh mới đau đến ngã

xuống giường.



“Kha Bá Ấp, anh là đồ ngốc.”

Lãnh Quan gấp đến độ giận dữ quát. Vì cứu cô, anh lại tự đâm?



Thân thể bị thương đánh thức

anh khỏi vực sâu tối tăm, ma lực biến mất, anh không còn bị khống chế...



“Hô... Hô... Tôi muốn làm

thịt hắn... Dám chơi tôi như vậy... A! Đau chết tôi!” Anh thì thào, trong đó

còn kèm theo đau đớn.



“Anh... Anh không sao chứ?”

Cô quan tâm nhìn hắn.



“Nếu tôi chết, cô phải chôn

cùng, Lãnh Quan.” Anh thở hồng hộc, một tay ôm miệng vết thương, một tay vịn

mép giường đứng lên.



“Còn có thể khua môi múa mép,

xem ra anh không chết được.” Cô thoáng thả tâm.



“Còn chưa cùng cô lên giường...

tôi... tôi không thể chết.” Anh nói xong ngã xuống giường, vừa vặn nhào vào cơ

thể lộ ra trọn vẹn của cô.



“Anh làm gì?” Cô giận dữ la,

nghĩ hắn ngay cả bị thương tính háo sắc vẫn không thay đổi.



“Vừa rồi không tính...” Anh

nhìn chằm chằm bộ ngực đẹp như tuyết phong cùng thân mình hoàn hảo của cô, nở

nụ cười. “Toàn thân tôi cũng bị cô xem qua, chúng ta huề nhau...”



“Anh bị thương, đừng náo

loạn!” Cô vừa tức lại lo lắng nhìn khuôn mặt dần dần tái nhợt của anh.



“Lần sau... tôi sẽ cho cô một...

nụ hôn thật sự...” Đầu anh vùi vào trước ngực cô.



“Kha Bá Ấp!” Cô kinh hãi nghĩ

anh thật sự muốn dính vào, đang muốn phát tác, mới phát hiện anh đã hôn mê bất

tỉnh.



Hai người không thể nhúc

nhích trần trụi trên giường, nếu bị người thấy sợ là hết đường chối cãi, nhưng máu

trên người Kha Bá Ấp còn đang chảy, Lãnh Quan cũng bất chấp mặt mũi, vội vàng

la to, kêu quản gia cùng người giúp việc đến, mở khóa cửa, đưa cô cùng Kha Bá

Ấp vào bệnh viện.



Chuyện này là chuyển cơ lớn

trong quan hệ của cô cùng Kha Bá Ấp, chỉ là trong lúc thịnh nộ Lãnh Quan không

rảnh nghiên cứu, ba giờ sau cô khôi phục sức lực, liền quyết định điều tra rõ

lai lịch Khang Chính Thời người này, cũng triển khai phản kích.



Nhiệm vụ của cô không còn là

bảo vệ Kha Bá Ấp nữa, mà là tiêu diệt kẻ địch uy hiếp sinh mạng cô!