Nhìn Người Không Thể Nhìn Bề Ngoài
Chương 58 :
Ngày đăng: 11:38 18/04/20
Vốn việc soái ca nhà giàu bày hoa hồng dưới tòa lầu đài truyền hình để tỏ tình, đã đứng đầu tiêu đề trên mạng, đột nhiên bây giờ có người nhảy ra nói, trên thực tế là cách lăng xê của cô nàng dẫn chương trình, nhất thời dẫn tới vô số người chú ý.
Có mấy người tự cho là nhìn thấu thế sự vội vàng nhảy ra bày tỏ, bọn họ đã sớm cảm thấy việc này có mùi lăng xê, trên đời nào có nhiều cao phú suất như vậy, tùy tiện vừa ra tay là ruby, kim cương, không chừng những thứ này, đều là mấy đồ vỉa hè mấy chục đồng.
Còn có mấy vệ sĩ, hóa trang rất giống, phí taxi không ít nhỉ?
Trong mấy giờ ngắn ngủi, người dẫn chương trình
Bạn trên mạng 387: Tôi có bạn làm trong đài này, nghe nói người này thực ra là cô nàng chưa tốt nghiệp đại học, trong nhà cô này có chút tiền, dựa vào cửa sau mà vào đài, dựa vào dáng vẻ bạch liên hoa của mình mà dụ dỗ mấy ông bà già, thực ghê tởm.
Bạn trên mạng 439: Ngay cả người già cũng lừa gạt, thật không phải là người. Dáng vẻ cũng không được tốt lắm, nào có nhiều cao phú suất mắt mù như vậy để ý cô ta?
Bạn trên mạng 455: Bạn bên trên nói dáng vẻ người ta không được tốt lắm, sao không trở về soi gương lại rồi lại nói không tốt hơn sao?
Bạn trên mạng 462: Lầu trên vì Nhan Khê nói chuyện, là cô ta mời ngươi sao? Cô ta cho ngươi mấy đồng, làm ngươi tận sức tẩy trắng cho cô ta. Cách lăng xê thấp kém như vậy, coi mọi người là đồ ngốc mà đùa giỡn hả?
Trên mạng ầm ĩ thật sự lợi hại, những dân mạng này như là điên rồi, giống như rất căm hận Nhan Khê, người không biết còn tưởng Nhan Khê là kẻ lừa đảo ngoài đường, chiếm đoạt sổ tiết kiệm gửi ngân hàng của người già, đoạt con cái người ta.
"Thầy Từ, cậu phải lạnh lùng hơn môt chút, kiêu ngạo hơn nữa. Tốt, là ánh mắt này, đi qua bên trái ba bước, đúng đúng đúng rồi, được rồi, xong rồi."
Cảnh quay đã xong, Từ Kiều Sinh tháo kính mắt xuống, ngồi xuống ghế nghỉ ngơi, nói nhỏ với trợ lý: "Tổng giám đốc bá đạo này, quả thực là đứa con có vấn đề trong gia đình, đầu óc con gái có vấn đề mới thích loại đàn ông này."
"Khụ." Trợ lý đưa di động cho Từ Kiều Sinh, "Từ thiếu, anh vẫn nên lướt weibo đi thôi."
Lướt weibo ít nhất có thể đóng miệng anh lại.
Thanh niên nghiện lướt điện thoại Từ Kiều Sinh có điện thoại di động, cũng chẳng muốn châm chọc nội dung kịch bản, thành thành thật thật lướt weibo
Ôi, chị dâu nhỏ mời người giả thành cao phú suất tỏ tình với mình là để lăng xê?
Không đến mức đó chứ, nếu chị dâu nhỏ muốn lăng xê, tìm anh phối hợp là được, còn cần mời người diễn thành cao phú suất đến tỏ tình chứ? Anh tò mò nhấn vào video clip, nhất thời cười ra tiếng.
Thần mẹ nó giả cao phú suất, này rõ ràng là anh Dịch và Tống Triều mà, hai người này nếu là giả cao phú suất, anh sẽ xin cơm với quỷ rồi.
Nhưng mà khi nào thì anh Dịch theo đuổi được Đại Hà rồi vậy, không lẽ mấy ngày hôm trước lén xem một trăm lẻ tám chiêu theo đuổi phụ nữ sao? Khó mà xem được truyện cười của Nguyên Dịch, Từ Kiều Sinh khẩn cấp rời khỏi weibo, bắt đầu truyền bá tin tức.
Chuyện vui như vậy, không chia sẻ với bọn Vọng Tử, sao mà còn ý nghĩa được chứ?
Nguyên Dịch không đưa tay nhận, ngược lại nhìn Nhan Khê nói: "Cô trả lại cho tôi làm gì, tôi là một người đàn ông, chẳng lẽ còn có thể mang cái này? Bên cạnh tôi lại không có người phụ nữ nào khác, nếu cô không mang, nó cũng chỉ có thể nằm lại trong hộp."
"Cái này quá quý rồi..."
"Cô thiếu tiền sao?" Nguyên Dịch cắt ngang lời Nhan Khê nói.
Nhan Khê lắc đầu.
"Tôi thiếu tiền sao?"
Nhan Khê tiếp tục lắc đầu.
"Vậy được rồi." Nguyên Dịch đẩy tay Nhan Khê về, "Nếu tiền bạc đối với chúng ta mà nói chỉ là những con số, thứ này cũng được xem là quý là quan trọng rồi hả? Cô cũng đã nói tôi là đùi vàng rồi, còn sợ quà đùi vàng cho cô hả?"
Nhan Khê: Cái này nói đến thập phần phong phú và tinh tế, cô không cách nào phản bác.
"Cô mang đẹp thì được rồi." Nguyên Dịch thấy tóc Nhan Khê trong gió đêm nhẹ nhàng lay động, "Bên ngoài lạnh, mau vào trong đi."
"Được." Nhan Khê không cố trả dây chuyền lại cho Nguyên Dịch, "Ngủ ngon."
"Ngủ ngon." Nguyên Dịch nhìn đến khi Nhan Khê vào cửa xong, mới chậm rãi nâng kính xe lên.
Sáng ngày thứ hai, lúc Nhan Khê vào đài, phát hiện các đồng nghiệp đối với cô càng thêm nhiệt tình, trong thang máy gặp được nhân viên bộ phận quảng cáo, đối phương vậy mà chủ động chào hỏi với cô.
Các đồng nghiệp trong đài không tồi, nói vài câu vui đùa, không khí cũng coi như tốt, không có người nào cố ý dùng lời nói tới trêu chọc cô. Giữa trưa mới vừa cơm nước xong không lâu, Kim đài trưởng tới đây tìm cô, đưa cô lên lầu gặp tổng đài trưởng.
Vào văn phòng, Kim đài trưởng giới thiệu với cô, nói đây là chủ nhiệm Dương của ngành.
Vào làm trong đài được mấy tháng, cô ngoại trừ lúc hợp có gặp mặt tổng đài trưởng một chút, lúc khác thì không cơ hội nói chuyện với những người này. Nhan Khê khách khách khí khí chào hỏi với chủ nhiệm Dương, chủ nhiệm Dương đã thân thiết nói cô ngồi xuống, bắt đầu hỏi cô trên công việc có khó khăn gì không, bình thường trong đài có gặp trở ngại gì không.
Nhan Khê cũng nói một vài chuyện trong công việc, nụ cười trên mặt chủ nhiệm Dương càng thêm ôn hòa, "Lần này gọi cô tới, là vì trong đài chuẩn bị bồi dưỡng người mới. Thông qua bàn bạc với cô Trầm Tinh Nhan xong, cô Trầm cảm thấy tính cách và năng lực làm việc của cô đều phù hợp với yêu cầu của cô ấy, cho nên chúng tôi tính cho cô đi theo cô Trầm học hỏi kinh nghiệm. Chắc cô đã biết mấy chương trình cô Trầm đang làm trong đài rồi, xem trước tài liệu chương trình một chút có thích hợp với phong cách của cô không. Nếu không có vấn đề gì, thì chọn một chương trình theo dẫn cùng cô Trầm."
Tựa hồ sợ Nhan Khê hiểu lầm, chủ nhiệm Dương lại giải thích một câu: "Việc này đã quyết định vào hai ngày trước, vốn xế chiều hôm qua chuẩn bị thông báo cho cô, nhưng lại gặp phải chút chuyện, cũng chỉ có thể kéo cho tới hôm nay thôi."
Nhan Khê lại vẫn chưa kịp nói chuyện, ngoài cửa vang lên tiếng đập cửa, cô nhìn chủ nhiệm Dương, nuốt lời sắp nói ra miệng vào trong.