Nhìn Người Không Thể Nhìn Bề Ngoài

Chương 70 :

Ngày đăng: 11:38 18/04/20


Nguyên nhị thiếu và nữ dẫn chương trình thủ đô yêu đương, tưởng là trưởng bối trong nhà không đồng ý, sau khi bị cách chức quản lý trong tập đoàn Trường Phong, trước ồn ào dư luận, tuy sau đó dư luận bị đè xuống, nhưng phần lớn dân mạng đối chuyện này còn có ấn tượng.



Còn nhiều người làm việc và học tập rất nhiều, ngẫu nhiên xem một chút chuyện bát quái của giới nhà giàu trong khi rãnh. Chuyện này tuôn ra sau lại bị áp xuống, tuy dân mạng không dám lại trắng trợn thảo luận, nhưng lại dùng từ khác thay thế để hình dung thân phận nhân vật chính, vẫn có thể tiếp tục bát quái. Có dân mạng có chút đa sầu đa cảm còn đang đáng tiếc cho hai người có tình, khả năng bởi vì trưởng bối trong nhà không đồng ý mà chia ly, không ngờ weibo Nguyên nhị thiếu lại đưa tin chuyển từ "Quản lý Trường Phong" biến thành "Chủ tịch công ty Hằng Thái", cũng không đưa tin hai người đã chia tay.



Lúc này dân mạng mới biết được, công ty Hằng Thái mấy năm gần đây phát triển lớn mạnh, thì ra ông chủ phía sau là Nguyên nhị thiếu, có không ít người chơi trò chơi trên di động do công ty Hằng Thái nghiên cứu phát triển. Có bạn trên mạng nói là, sáu năm trước anh ta đã chơi trò do Hằng Thái làm, khi đó Nguyên Dịch cũng chỉ mới hai mươi tuổi, cho nên thiên tài chính là thiên tài, nhất định làm cho người ta phải ngước nhìn.



Weibo của Nguyên Dịch có số lượng bài viết không nhiều lắm, danh sách bạn bè theo dõi của anh lại càng đếm trên đầu ngón tay, nhưng lại không thể ngăn được đông đảo dân mạng hay hiếu kỳ về mấy chuyện của nhà giàu.



Cho nên khi mười hai giờ rưỡi sáng đã qua đi, nhóm người làm cú đêm đang ôm di động lên mạng, Nguyên Dịch thình lình đăng chuyện yêu đương lên weibo, làm vô số cẩu độc thân muốn bùng nổ.



Tay nắm tay, còn có bối cảnh là bánh ngọt, ánh sáng ấm áp, tựa hồ tuyên cáo một sự việc với dân mạng, vị Nguyên nhị thiếu này đối với phần tình cảm này là thật, anh thà rằng bị đá ra khỏi Trường Phong, không kế thừa tài sản Nguyên gia, cũng lựa chọn cùng cô gái của mình ở cùng một chỗ.



Đây là một tô thức ăn cho chó có dinh dưỡng giá trị cực cao, bỏ thêm dấm đường nữa, mấy cẩu độc thân thức đêm một bên âm thầm nghiến răng nghiến lợi, một bên đã đưa tin weibo này lên trang đầu.



Không thể để cho một mình một người ăn phần thức ăn này được.



Vì thế tin tức ân ái này, rất nhanh đã bước lên bậc đứng đầu.



Nguyên Dịch chỉ muốn nói chuyện yêu đương, không quan tâm bất cứ dân mạng nào sau khi xem bài này tâm lý có khó chịu hay không, anh và Nhan Khê cùng ăn bánh sinh nhật, bởi vì bánh ngọt là thức ăn có nhiệt lượng cao, dạ dày Nguyên Dịch không tốt lắm, bị Nhan Khê cứng rắn lôi kéo không cho ngủ, để cho anh tiêu hóa nửa tiếng.



Qua mười hai giờ mấy chương trình trên TV cũng không hay lắm, Nhan Khê ôm gối ôm, tựa vào trên người Nguyên Dịch ngáp.



Áo khoác lông trên người cô đã cởi ra, áo lông mỏng nhạt dán vào áo ngủ của Nguyên Dịch, Nguyên Dịch thậm chí có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể cô dưới lớp quần áo này.



"Mệt hả?" Nguyên Dịch duỗi tay vịn chặt vai cô.



"Không..." Nhan Khê lắc đầu, lập tức lại ngáp hai cái, "Anh nói chuyện với em thì tốt rồi."



Nguyên Dịch:...             Dieenddanleequuydonn.



Thân thể Nhan Khê trượt xuống dưới, nằm trên đầu gối Nguyên Dịch, tóc thật dài rơi xuống chân nguyên dịch, lọn tóc quét qua làm không chỉ có chân ngứa, mà trong lòng cũng bắt đầu ngứa ngáy.



"Nói chuyện gì?" Nguyên Dịch ôm eo cô, vén tóc cô ra phía sau.



"Nói một chút chuyện thời trung học của anh đi." Nhan Khê khoát tay lên đùi anh, "Anh nói, khi đó chúng ta học chung trường, có phải đã gặp thoáng qua rồi không, chỉ là cả hai đều không biết?"
"Nếu anh thích, ngày này năm sau lại làm cho anh." Nhan Khê bổ sung một câu, "Lần sau em sẽ tranh thủ làm đẹp hơn chút."



Nguyên Dịch buông cô ra, nhìn hai mắt cô sáng lấp lánh, hôn nhẹ một cái lên trán cô.



"Cảm ơn em."



Cám ơn em, để cho lần sinh nhật này của tôi tràn ngập kinh hỉ.



"Có ngốc hay không, cảm ơn gì chứ." Nhan Khê ôm cổ anh, hôn lên mặt anh một cái, "Ở nhà nghỉ ngơi, sau khi kết thúc, em trở lại với anh."



Nguyên Dịch: "Đến lúc đó tôi qua đón em tan tầm."



"Được." Nhan Khê nhìn đồng hồ, "Em muộn rồi, đi trước."



Để tài xế đưa nhan Khê đi làm, nguyên dịch lấy điện thoại chụp một tấm hình với cái tô trống rỗng.



Trên vòng bạn bè.



Nguyên dịch: Tiểu Khê làm tô mì trường thọ tình yêu cho tôi, mùi vị rất ngon, nhưng mà trước khi ăn quên chụp rồi.



Nguyên Dịch: 【 Ảnh đính kèm: Ảnh chụp cái tô không. 】



Trương Vọng:...



Kiều Sinh:...



Kiều Sinh: Anh Dịch, xem ra hôm nay bọn em không cần mừng sinh nhật cho anh rồi. 【 cúi chào 】



Nguyên Dịch: Buổi tối tôi mời khách.



Nguyên Dịch mới vừa để điện thoại xuống, thì nghe giọng dì Lý ở ngoài cửa vang lên.



"Nhị thiếu, phu nhân đến?"