Nhìn Người Không Thể Nhìn Bề Ngoài

Chương 71 :

Ngày đăng: 11:38 18/04/20


Nguyên Dịch nhìn hai người đang vào cửa, lau miệng: "Hai người ngồi trước, con lên lầu rửa mặt đánh răng."



Từ Nhã phát hiện trên bàn có một cái tô không, mày nhăn lại, con trai sống một mình ở bên ngoài, sinh hoạt cũng thấp hơn rồi. Nhưng mà hôm nay là sinh nhật con trai, bà không nói mấy lời không vui ra.



"Không sao, chúng ta là người trong nhà không để ý những thứ này." Từ Nhã ở trong phòng khách đi một vòng, đây là lần đầu tiên bà tới nhà con thứ hai, "Trang hoàng cũng không tệ lắm, chỉ là trong nhà vẫn thiếu hơi người."



Nguyên Dịch cười không chút để ý, đi qua sofa ngồi xuống: "Mẹ, ba và mẹ đến xem nhà sao?"



"Không phải." Từ Nhã nở nụ cười, "Hôm nay sinh nhật con, mẹ và ba con chuẩn bị quà cho con." Từ trong túi xách lấy ra xâu chìa khóa, "Mẹ nhớ trước kia con rất thích chiếc xe này."



"Cảm ơn." Nguyên Dịch nhận xâu chìa khóa, trên mặt không lộ vẻ không thích. Anh không có cách nào nói cho ba mẹ, loại xe này năm anh mười tám tuổi, quả thật đã rất thích, nhưng bây giờ đã qua chín năm rồi.



Thấy Nguyên Dịch nhận quà, trong lòng Từ Nhã nhẹ nhàng thở ra, xoay người kéo Nguyên Á Sâm, ý bảo ông mở miệng nói chuyện.



"Ba với mẹ không có nhiều con cái, về sau Trường Phong cũng là để lại cho hai anh em con." Nguyên Á Sâm cũng không am hiểu nói chuyện nhẹ nhàng với con cái, giọng nói nghe qua hơi cứng rắn, "Chỉ cần con và cô gái kia chia tay, lúc nào cũng có thể quay lại chức quản lý Trường Phong."



"Ba, anh con quản lý Trường Phong rất tốt, con không cần phải đi xem náo nhiệt nữa." Nguyên Dịch thưởng thức chìa khóa xe trong tay, "Còn chuyện tình cảm của con..." Nguyên Dịch hơi hơi tạm dừng, "Bây giờ đề cao tự do hôn nhân, tự do yêu đương, pháp luật giao cho con quyền lợi, con muốn tôn trọng pháp luật."



Nguyên Á Sâm xem ra không hiểu đứa con trai này, thời niên thiếu phản nghịch không vươn lên, về sau rốt cục cải tà quy chính, tuy không có hướng tới phương hướng phát triển như ông muốn. Lúc Nguyên Dịch còn chưa sinh ra, chính là nằm ngoài ý muốn trong kế hoạch của ông, cho tới bây giờ, ba con hai người cũng giống như người của hai thế giới.



"Cô gái kia tốt như vậy?"



"Mẹ con ở trong lòng ba tốt bao nhiêu, cô ấy trong lòng con tốt thế ấy." Nguyên Dịch bắt chéo hai chân tựa vào ghế sofa, "Con tin loại tâm tình này, ba nhất định có thể hiểu được."



Sắc mặt Nguyên Á Sâm thay đổi mấy lần, ông hít sâu một hơi: "Người bạn gái này của con, ta đã điều tra rồi, gia đình cô ta là gia đình đơn thân, trước kia học đại học có kết giao bạn trai, con làm người Nguyên gia, muốn kiểu phụ nữ nào mà không có, vì cái gì lại cứ là cô ta?"



"Ba." Tươi cười trên mặt Nguyên Dịch biến mất, giọng nói trào phúng, "Gia đình đơn thân thì sao, chỉ cần ba mẹ yêu thương con mình, có mồ côi ba cũng không sao hết. Nếu là ba mẹ thấy con cái là phiền toái, cho dù có cả ba mẹ cũng không tốt đến vậy."




Mắt thấy con trai dẫn Nhan Khê mở cửa, sau đó nắm tay cô đi ra cửa phòng khách, Từ Nhã hơi sửng sốt mới nói: "Á Sâm, chúng ta trở về thôi."



"Cũng không biết nó bị trúng tà gì, nhiều danh môn thục nữ như vậy lại chướng mắt, lại cứ bị một người như vậy mê hoặc tâm trí, đến ở rể mà cũng có thể nói ra được." Nguyên Á Sâm cả giận nói, "Tôi thấy nó là điên rồi."



Từ Nhã ngơ ngẩn nhìn gian phòng trống không, trầm mặc thật lâu sau hỏi: "Á Sâm, có phải chúng ta làm sai rồi không?"



"Bà không cần nghĩ nhiều." Nguyên Á Sâm ôm vai bà, "Con cái không hiểu chuyện, còn có tôi và bà."



Từ Nhã miễn cưỡng cười cười, vẻ mặt mờ mịt theo Nguyên Á Sâm ra cửa.



Xe đến dưới lầu đài truyền hình, nguyên dịch nhìn Nhan Khê muốn nói lại thôi, cuối cùng hôn trán cô một cái: "Giữa trưa anh tới đón em."



Nhan Khê nhìn anh một cái, gật gật đầu.



"Tiểu Nhan." Trần Bội thấy Nhan Khê đến, vui mừng kéo cô vào văn phòng mình, "Cuối cùng em cũng đến, mau nhìn xem lượt xem tuần trước đi." Nói xong, đưa biểu đồ lượt xem cho cô.



"Gần đây có đài internet chuẩn bị mua chương trình của chúng ta để phát sóng, ý tổng đài là, chiếu trên kênh tám cần sửa thời gian phát sóng, sẽ phát sau kênh vệ tinh một ngày." Lúc Trần Bội nói những lời này, nhìn sắc mắt Nhan Khê, "Nhưng bên trên còn đang thương lượng chuyện này với Kim đài trưởng, không biết em có suy nghĩ gì không?"



Nhan Khê chậm rãi lắc đầu: "Chương trình này vốn là dựa vào tám kênh mới được tạo ra, cũng là dựa vào người xem kênh tám duy trì, mới nổi lên được một chút. Người xem kênh không nhiều lắm, thì mỗi ngày phát trước hai tiếng so với đài vệ tinh, cũng sẽ không quá ảnh hưởng lượt xem của đài vệ tinh. Chị Trần, em cảm thấy làm như vậy, có thể không quá thỏa đáng không."



Trần Bội nhíu nhíu mày, người trẻ tuổi lại vẫn là có chút xử trí theo cảm tính.



Nhưng mà chương trình này dựa vào Nhan Khê mới có thể nổi lên, cho nên ý kiến của cô ấy, mọi người vẫn là muốn tiếp thu.



Giờ phút này, một fan già trung thành của của kênh tám, biết chuyện chương trình có thể bị trì hoãn, tức giận đến điểm tâm cũng không ăn.