Nhóc À! Em Sẽ Là Của Tôi

Chương 21 : Cắm Trại

Ngày đăng: 01:20 22/04/20


Sáng hôm sau Trinh thức dậy với trạng thái rất tươi tỉnh, không phải cô không nhớ về chuyện hôm qua mà chỉ không biết tại sao ngủ ngon vậy thôi. Trinh bay thẳng ra khỏi giường và đi làm vscn, một lúc sau Trinh bước ra với chiếc áo phông đen có chữ TFBOYS trước màu trắng( Au: Cô là Fan nhóm đó), chiếc quần jean trắng rách và với đôi giày đen, tóc bột gọn trong rất cá tính. Trinh hí hửng chạy xuống nhà, vừa xuống gặp phải Phong. Anh mặc áo phông rộng trắng tay dài, có dòng chữ MANCITY ở trước màu đen, chiếc quần jean ôm màu đen và với đôi boot đen trong cực điển trai. Cả hai cùng ngồi đợi ba người kia ở sô pha.



Vài phút sau, Vy từ phòng đi ra với áo phông rộng tay dài sọc ngang trắng đen, quần jean xám và với đôi giày trắng, tóc bím sang một bên được tô điểm bởi chiếc băng đô hình cái nơ trông rất đáng yêu nhưng cũng không kém phần cá tính. Sau đó Thành thì từ phòng dưới nhà ra, Tiên từ trên lầu đi xuống. Thành thì với áo phông đen có chút hoa văn nhỏ ở giữa áo, quần jean xanh rách và đôi giày đỏ trắng trong cũng rất điển trai. Tiên thì với chiếc áo phông đen rộng có hoa văn là hình chữ nhật trắng có chiếc tháp EIFFEL đen ở giữa cùng vài dòng chữ tiếng anh nhỏ và chiếc quần jean ôm đen có rách ở đầu gối với đôi giày trắng đen, tóc để xõa tự nhiên trông cực kì cá tính và mạnh mẽ. Tất cả cười với nhau như chào buổi sáng trừ Tiên rồi cả bọn cùng ra xe đi đến trường.



*** Tại Trường***



Chiếc BMW trắng họa tiết đen bóng chạy thẳng vào trường gây ra nhiều sự chú ý của đoàn người đang đứng đợi sẳn từ trước. Bọn họ bước xuống xe ngay lập tức trở thành tâm điểm, cũng như mọi ngày nhưng hôm nay họ đã thu hút luôn cả ánh nhìn của các giáo viên, Họ như những ca sĩ vừa trở về trường sau sự thành công của mình vậy. Các bạn nữ thì hò hét lên khi thấy hai chàng nhưng cũng dùng ánh mắt ghen tị nhìn ba nàng kia, các bn nam cũng như nữ, cũng xôn xao khi thấy ba nàng, điểm đặc biệt là hôm nay trong Trinh xinh hơn mọi ngày nên càng thu hút nhiều con mắt hướng về mình. Cả bọn tiến đến chào thầy cô theo phép rồi nhận lệnh của họ mà xuất phát đi. Cả đoàn xe của trường đi thẳng vào rừng, nơi này rất đẹp, một nơi hoang sơ nhưng không làm người ta hoảng sợ. Phong, Trinh, Thành, Vy, Tiên đi với chiếc BMW còn tất cả thì đi trên hai chiếc xe khách ba mươi chỗ.



Đến nơi, tất cả đều hào hứng đi theo hướng dẫn viên mà trường thuê để đi tham quan rừng và tìm chỗ cm trại. Không lâu sao cũng tìm được chỗ cắm trại, nó không cách xa nơi đậu xe mấy, vẫn có thể nhìn thấy ba chiếc xe khi. Thành vừa lấy từ xe ba cái lều, đưa cho Tiên một cái rồi cậu cùng với Phong đi căng hai cái lều còn lại. Thoáng chút cả ba cũng đã căng xong ba cái lều trước sự ngưỡng mộ của cả đoàn. Lều Tiên nhỏ hơn của Thành và Phong, tất nhiên là Phong- Trinh một lều, Thành-Vy một lều và Tiên một lều. Lẽ ra là hai chàng một lều và ba nàng một lều nhưng vì Tiên muốn một mình nên Thành chuẩn bị thêm một cái nữa, còn việc nam nữ chung một lều là do giáo viên đề nghị vì sợ lúc tối các bạn nữ sẽ sợ hãi mà ngủ không được đâm ra hại cả đoàn, vì an toàn là trên hết (au: an toàn nổi không?). Sau khi tất cả đều căng xong thì các bạn nam và thầy giáo được phân công đi kiếm củi khô để tối đốt lửa trại còn các bạn nữ thì cùng cô chuẩn bị các đồ ăn mà mỗi người đã chuẩn bị sẳn để ăn.




---------Trở về tối hôm trước-------



Sau khi Thành đưa Vy đi thì Phong vẫn tiếp tục tìm kiếm, trong lòng anh bỗng dưng lại thấy đau như cắt. Anh không tìm thấy Trinh, không lẽ anh lại voi dụng vậy sao? Một người đứng đầu nắm trong tay chiếc ghế chủ tịch tạp đoàn đứng đầu thế giới thế mà không nắm giữ được người mình yêu sao? Anh không xứng ngồi trên chiếc ghế đí nếu như không tìm được cô, vì ngay cả bao vệ cô anh còn không làm được thì những trở ngại trong công việc làm sao anh có thể vướt qua nếu thiếu đi cô. Phong tự trách bản than rồi lại lai đầu đi tìm, đang đi thì bỗng nhiên trời mưa, anh thấy được một cái hang gần đó nên chạy vào trú mưa. Anh lấy mấy cành cây khô ở trong hang chụm lại mà đốt lên đê sưởi ấm, anh chợt nhìn ra ngoài, cơn mưa kia không to cũng không nhỏ nhưng anh chắc nếu ai bị mưa ướt sẽ bệnh vì đây là mưa đầu mùa. Nghĩ đến đây anh lại càng lo cho Trinh hơn vì anh biết cô nàng ngốc đó sẽ không tự lo cho mình được trong bất kì hoàng cảnh nào. Anh ghét cơn mưa này vì nó như lòng anh hiên tại và ghét nhưng hạt mưa kia, nó như nhưng vết dao đâm vào tim anh vậy. Anh đang rất lo cho cô, nhưng khồn phải anh không lo cho em mình mà bởi vì anh biết Thành và Tiên sẽ chăm sóc tốt chi Vy. Anh mắt anh nhìn ra bầu trời tăm tối ấy, anh hy vọng Trinh sẽ không sao, hy vọng tìm được cô sớm hơn. Đây là lần đầu anh hy vọng vì với anh tất cả anh đều có nhưng chỉ thiếu cô mà thôi và anh sẵn sàng làm tất cả để mang cô về bên mình bởi vì ANH YÊU CÔ



***hết chương***



Xin lỗi mí bạn nha tại mình còn phải học nên lâu ra mong mí bạn thông cảm