Nhõng Nhẽo Gặp Đa Tình

Chương 11 :

Ngày đăng: 11:46 19/04/20


ype: Linhh Linhh



Lúc này Cố Anh Kiệt mới bình tĩnh lại, anh vừa lái xe vừa hỏi: “Đi đâu ăn đây?”.



“Chỗ nào đắt là được.” Tần Vũ Phi đáp.



Cố Anh Kiệt lườm cô một cái, không hỏi ý cô nữa. Xe chạy được một lúc, anh tiếp tục nói: “Cừu Chình Khanh cũng tốt hơn Triệu Hồng Huy rồi, em nhìn người kiểu gì vậy, sao cứ phải dây dưa với tên kia làm gì. Em cũng biết anh ta là người thế nào rồi, sao còn chưa chịu chia tay?”.



“Sao lại phải chia tay?” Tần Vũ Phi nhìn nhìn ngón tay của mình, trước khi đi du lịch phải đi làm móng lại thôi.



“Tần Vũ Phi, em đừng cố ý chọc tức tôi.”



“Tự anh thích nổi nóng đó chứ. Chuyện chẳng liên quan gì đến anh lại cứ phải tức giận.”



Cố Anh Kiệt mặc kệ cô ám chỉ anh thích lo chuyện bao đồng, chỉ hỏi: “Em nói xem, tại sao không chia tay?”. Cô không biết yêu thương bản thân làm anh tức đến nỗi suýt bị nội thương.



“Chỉ là cùng ăn qua vài bữa cơm, cũng chẳng có gì với anh ta, còn không tính là yêu đương, cần gì phải chia tay, không đi với nah ta nữa là được rồi.” Tần Vũ Phi trả lời rất thản nhiên, không thèm nhìn gương mặt nghiêng đẹp trai của Cố Anh Kiệt, chỉ chăm chú nhìn ngón tay của mình, tập trung suy nghĩ xem nên sơn màu gì, vẽ hoa văn gì.



Cố Anh Kiệt nghẹn lòi, vậy là khi nãy cô thật sự cố ý chọc tức anh? Anh bình tĩnh lại, trở lại ý chính: “Vậy nghĩa là em đã không ra ngoài với anh ta nữa?”.



“Đúng vậy.” Cô đâu chỉ là không ra ngoài với anh ta nữa, khi anh ta gọi điện đến để hẹn cô còn châm chọc một hồi, còn ném hết hoa anh ta tặng vào thùng rác rồi chụp hình lại gửi cho anh ta nói cảm ơn. Nhưng những chuyện này không cần cho Cố Anh Kiệt biết.



Cố Anh Kiệt thở phào nhẹ nhõm, đã bình tĩnh lại, “Tên đáng ghét đó lại đi nói với người khác được em tặng cái này cái nọ làm quà Giáng Sinh.”



“Ồ.” Tần Vũ Phi gật đầu, ngẫm nghĩ rồi nói: “Anh ta như vậy mà không đi khám bác sĩ sẽ không sao chứ?”.



Cố Anh Kiệt hiểu ra thì bật cười, hỏi lại cô: “Em không giận?”.



“Anh ta là ai chứ, đáng để tôi nổi giận sao?”



Cố Anh Kiệt gật đầu, “Được rồi, tôi xin lỗi, là tôi chưa làm rõ chuyện đã có thái độ không tốt với em. Sorry”.




Cố Anh Kiệt thở phào nhẹ nhõm, cô không để trong lòng thật là tốt quá. Anh cũng chào hỏi cô như thường lệ.



Hai nhà trò chuyện qua lại, một nhà chuẩn bị đi Nhật Bản, một nhà lại đi Maldives. Hóa ra không cùng đường. Ừ, đương nhiên không thể có chuyện trùng hơp đến thế rồi. Cố Anh Kiệt nghĩ thế, không biết mình nên thấy vui hay buồn, nhưng Tần Vũ Phi không để bụng chuyện thất lễ lần trước anh đã thấy vui rồi.



Đến giờ mẹ con Tần Vũ Phi phải lên máy bay rồi, hai nhà vẫn tay chào tạm biệt nhau. Cố Anh Kiệt cho cháu mình uống nước, lúc quay đầu lại nhìn thì Tần Vũ Phi đã dắt mẹ mình đến trước cửa rồi. Khi anh chuẩn bị quay đầu lại đúng lúc Tần Vũ Phi cũng quay lại nhìn anh.



Bốn mắt nhìn nhau.



Cô lập tức quay đi, kéo tay mẹ mình dời khỏi đó. Cố Anh Kiệt cũng quay lại, bế đứa cháu gái nãy giờ vẫn cứ gọi cậu ơi cậu ơi không dứt. 



Tần Vũ Phi ngồi lên máy bay, cảm thấy tim mình vẫn đang đập rất nhanh. Lúc nãy thật căng thẳng, cô cảm thấy mặt mình nóng lên, cứ sợ lộ ra sơ hở. Cũng may, xem phản ứng của mọi người chắc hẳn biểu hiện của cô rất tốt. Tần Vũ Phi nhắm mắt lại, tự khích lệ bản thân, kiên trì là thắng lợi, chỉ cần đợi đủ lâu thì cảm giác với anh sẽ nhạt dần thôi.



Im lặng suốt đường đi, chuyến bay rất thuận lợi. Tần Vũ Phi cùng mẹ đến khách sạn, ăn uống, ngắm phong cảnh, rất vui vẻ. Hôm sau cô nhận được một tin nhắn, là của Cố Anh Kiệt. Nhịp tim của Tần Vũ Phi lại nhảy loạn, do dự nửa ngày mới mở ra.



“Năm mới vui vẻ, vạn sự như ý. James.”



Tần Vũ Phi ngẩn người, sau đó lại không nhịn được mà chửi thề đồ chết tiệt, tin nhắn dở hơi.



Chút hồi hộp khích động trước khi mở tin nhắn đó mất sạch. Đây rõ ràng là tin nhắn mừng năm mới gửi hàng loạt. Cô dám khẳng định như thế. Vì James là tên anh dùng với đám bạn bè khi đi du học và cả bạn bè trong nước, trước giờ cô vẫn gọi anh là Cố Anh Kiệt.



Tần Vũ Phi tức giận xóa tin nhắn đó đi ngay tức thì. Hành động nhanh chóng, dứt khoát, quyết đoán.



Năm mới vui vẻ cái đầu anh, ghét nhất là mấy người gửi tin nhắn mừng năm mới hàng loạt, chẳng có chút thành ý nào.



Cùng lúc đó, Cố Anh Kiệt đang ngâm mình trong bồn tắm của khách sạn. Đợi suốt đêm cũng không thấy tin nhắn hồi âm của Tần Vũ Phi. Ngày hôm sau cũng không thấy, Cố Anh Kiệt vẫn thể đọc từng tin nhắn đến rồi xóa từng cái một.



Ngày thứ ba, ngày thứ tư... Cuối cùng Cố Anh Kiệt cũng xác định rằng Tần đại tiểu thư sẽ không trả lời tin nhắn của anh.



Cô nhóc vô lương tâm. Anh thầm oán trong lòng, cả tin nhắn mừng năm mới cũng không có lấy một tin, đúng là quá vô tình mà.