Nhõng Nhẽo Gặp Đa Tình
Chương 58 :
Ngày đăng: 11:46 19/04/20
Type: P.anh
Hai gia đình đều là chỗ thân thiết, bây giờ lại thêm quan hệ của hai đứa con, cũng không cần ra vẻ nói những lời khách sáo làm gì. Không khí trên bàn cơm nhanh chóng trở nên sôi nổi.
“Chúng ta quen biết lâu thế rồi, vậy mà chưa từng nghĩ đến A Kiệt và Vũ Phi sẽ đến với nhau. Sớm biết thế thì lúc trước chúng ta đã tác hợp cho chúng rồi, đâu cần lãng phí nhiều thời gian thế.” Bà Cố nói.
“Vậy thì chưa chắc. Biết đâu chúng ta tác hợp, chúng nó lại nhìn không vừa mắt thì sao. Duyên phận của chúng đến rồi thì tự khắc sẽ ở bên nhau thôi. Sau này ra sao, phải xem bản thân chúng nó, người làm trưởng bối như chúng ta gấp gáp cũng không được gì.” Bà Tần đáp, nhìn qua con gái một cái.
Cố Anh Kiệt cũng quay đầu qua nhìn Tần Vũ Phi, xoa xoa bàn tay cô, nở nụ cười.
Tần Vũ Phi lại lén trừng anh, rút tay trở về. Từ nãy đến giờ cứ nắm không buông, có để người ta ăn cơm không vậy.
Không còn bàn tay nhỏ trong tay, Cố Anh Kiệt sẵn tiện đặt tay lên đùi Tần Vũ Phi. Vừa ăn cơm, tiếp lời người lớn, vừa lén sàm sỡ cô. Tần Vũ Phi không nhịn được nữa, lúc bà Cố hỏi cô còn giận Cố Anh Kiệt nữa không, còn nói “Hai đứa phải tốt với nhau chứ”, cô vừa đáp lại “Để bác chê cười rồi, là cháu không hiểu chuyện”, vừa đưa tay xuống gầm bàn nhéo Cố Anh Kiệt một cái thật mạnh.
Cố Anh Kiệt bị đau, hít một ngụm khí lạnh, cố nhịn không kêu lên.
“Cũng tại A Kiệt nhà chúng tôi thiếu chu đáo, Vũ Phi à, cháu bao dung một chút, từ từ nói nó.” Bà Cố ở trước mặt vợ chồng họ Tần đã cho Vũ Phi đủ thể diện.
“Phải, phải, từ nay về sau con nhất định sẽ chú ý hơn.” Cố Anh Kiệt cũng rất phối hợp. Bây giờ tâm trạng của anh vô cùng tốt, thấy không khí ở nhà hàng này thật tốt, thức ăn thật vừa miệng, bốn vị trưởng bối thật có khí chất, bà xã tương lai của anh thật đẹp.
Anh gắp thức ăn cho Tần Vũ Phi, chọn toàn những món cô thích, chất một đống trên chiếc đĩa trước mặt cô.
Trước mặt có quá nhiều thức ăn sẽ mất thể diện, Tần Vũ Phi chỉ đành cắm đầu ăn. Xem ra khẩu vị tốt lắm, Cố Anh Kiệt lại càng vui hơn, bất giác gắp nhiều thêm một chút.
Bà Tần nhìn cảnh này, nghĩ thầm đúng là phong thủy xoay chuyển mà, đã đổi vị trí người gắp thức ăn rồi. Bà bất động thanh sắc nói một câu: “Vũ Phi à, ăn ít thôi con”.
Tần Vũ Phi còn chưa kịp đáp “dạ” thì Cố Anh Kiệt đã nói: “Không sao đâu ạ, Vũ Phi hơi gầy, ăn nhiều một chút cũng không sao”, dứt lời còn cưng chiều gắp thêm hai miếng thịt cho cô.
Bà Tần không nói nữa, con gái à, mẹ muốn cứu con nhưng không cứu nổi. Con tự mình cố gắng đi nha.
Thế là bữa cơm chưa quá nửa mà Tần Vũ Phi đã no căng bụng. Cô rất muốn nhét số thức ăn còn lại cho Cố Anh Kiệt, nhưng bố mẹ hai bên đều ở đây, cô không dám làm vậy. Nhân lúc bốn người họ nói chuyện không chú ý bên này, cô lại nhéo cho Cố Anh Kiệt một cái.
Tần Vũ Phi lại đánh anh: “Cố Anh Kiệt, anh đừng có cười, chỗ nào buồn cười hả?”.
“Cậu ta không làm vậy đâu, cậu ta là bạn rất thân với anh, biết anh có bạn gái rồi thì sẽ không có ý định để anh làm em rể đâu, được chưa? Lần trước công ty em gặp trục trặc về nguyên liệu, cậu ta đã giúp anh rất nhiều, giờ anh giúp cậu ta thôi. Yên tâm đi, không có âm mưu kế hoạch gì ở đây cả.” Anh lại cười, “Hơn nữa không trả tiền đem em gái ra gán nợ, chuyện như thế này còn chẳng thể gọi là âm mưu nữa, quá mức buồn cười rồi. Cũng phải có người chịu mới được chứ, sao em nghĩ ra được thế hả?”.
“Em chỉ nói đùa thôi, anh nói lắm thế, muốn thế nào hả?” Tần Vũ Phi hung hăng nói.
Nhưng Cố Anh Kiệt không hề sợ sự hung hăng của cô, anh cũng chợt nhớ đến một chuyện: “Vũ Phi, hình như em vẫn luôn gọi anh là Cố Anh Kiệt”.
“Đúng đó, không được à?” Cô trừng anh.
“Tất nhiên là không rồi, chẳng thân thiết gì cả.”
Tần Vũ Phi đỏ mặt, vẫn mạnh miệng nói: “Ai thèm thân thiết với anh”.
“Gọi A Kiệt, hoặc là anh yêu đi.”
Tần Vũ Phi mím môi, Cố Anh Kiệt dùng hai tay chống lên hai bên gò má cô, giam cô vào trong lòng mình: “Ít nhất cũng gọi A Kiệt chứ”. Anh thấp giọng dỗ dành cô.
Mặt Tần Vũ Phi lại càng đỏ hơn.
“Nhanh gọi đi, gọi một tiếng thôi mà.” Anh cúi đầu xuống, dùng chóp mũi mình cọ lên mũi cô.
Tần Vũ Phi cảm thấy rất xấu hổ, rõ ràng chỉ là cách xưng hô rất bình thường, chuyện rất bình thường, nhưng lại bị anh làm trở nên ngượng ngùng như thế.
“Gọi đi mà, A Kiệt có hai chữ chứ mấy.”
“A Kiệt.” Cô khẽ gọi một tiếng, tiếp đó thì môi anh đã ấn lên môi cô.
Tim Tần Vũ Phi nhảy loạn, cảm thấy hai chữ này thật dễ nghe. Cô nhón chân lên, đón nhận nụ hôn của anh.