Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 146 : Bổn vương thay ngươi chắn

Ngày đăng: 18:40 30/04/20


Ai cũng đều không nghĩ đến, người chết, không ngờ sẽ là người Lý gia!



Thủy Tinh, cũng thực đáng thương.



Tuy nhiên, có lẽ là vì Giang phu nhân tự mình tạo nghiệt, vì thế báo ứng đã báo danh trên đầu muội muội bà ta.



Kỷ Vân Thư yên lặng không nói một lời, liếc mắt nhìn Cảnh Dung, sau đó duỗi tay túm lấy ống tay áo của hắn, kéo hắn qua một bên, nhường chỗ nơi cánh cửa, để đám người Giang phu nhân đi vào.



Chỉ thấy Giang phu nhân than nhẹ từng tiếng và khóc thút thít, hai má ướt đẫm nước mắt, đôi môi nhợt nhạt.



Hoàn toàn là bộ dáng thương tâm muốn chết!



Từ cửa đến trong phòng, bất quá chỉ cách mười bước chân, nhưng đôi chân của bà ta lại nặng trĩu giống như được làm bằng đá.



Thân mình vốn thẳng thắn kiêu căng, giờ phút này cũng cần hai tiểu nha đầu bên cạnh nâng đi, lảo đảo như sắp ngã tiến về phía bên trong.



Lý Triệu vốn định đi theo vào, nhưng bước chân bỗng dừng ở cửa, một đôi ánh mắt cực hận nhìn về phía Kỷ Vân Thư.



Hắn tàn nhẫn nói: "Chỉ cần có ngươi, sẽ luôn không có chuyện tốt. Ở Cẩm Giang đã như thế, tới kinh thành rồi cũng vẫn như vậy. Có phải Lý gia chúng ta đời trước đã giết cả nhà ngươi hay không?"



Hắn hận không thể dùng đôi tay trần và bóp chặt chiếc cổ tinh tế của Kỷ Vân Thư, bóp đến khi nàng chết mới thôi!



Kỷ Vân Thư im lặng!



Tuy nhiên, Cảnh Dung nổi giận.



Nữ nhân của mình, có thể để ngươi mắng như vậy?



Ánh mắt vốn sắc như ưng, càng giống như ngọn đuốc ném về phía Lý Triệu, hai chân bước về phía trước.



Bất chợt nói bằng một giọng lạnh lùng sắc sảo: "Nếu như ngươi cảm thấy nhà giam Cẩm Giang không đủ để ngươi ngồi, bổn vương kiến nghị ngươi nên đi tới đại lao Hình Bộ."



Lý Triệu vốn là người nhát gan, đôi mắt hạ thấp xuống, không thể không nuốt một ngụm nước miếng, run rẩy một lúc, sau đó nhanh chóng đi vào.



Ngay lập tức, Cảnh Dung cũng xoay người đối diện với Kỷ Vân Thư, rũ mắt nhìn vào đỉnh đầu của nàng.



"Khí thế đốt cháy Kỷ phủ, đã chạy đi đâu?"



"......"
"Phương thức tiên sinh tra án, khiến bản quan bội phục, các chi tiết đều cân nhắc tỉ mỉ tinh tế, cho nên bản quan đoán rằng, tiên sinh chắc đã từng nhậm chức ở huyện nha?"



Kỷ Vân Thư lắc đầu: "Kinh Triệu Doãn suy nghĩ nhiều, tại hạ chỉ đọc nhiều sách một chút mà thôi."



Kinh Triệu Doãn bán tín bán nghi, đáy lòng đối người này, càng thêm tràn ngập tò mò.



Người Dung Vương tìm tới, tuyệt đối không phải là người bình thường!



Không trì hoãn thêm thời gian, Kinh Triệu Doãn lập tức cử người của mình đi làm sự tình Kỷ Vân Thư giao phó.



Lúc này, Giang phu nhân trong phòng cuối cùng đã khóc mệt mỏi, bàn tay run rẩy chậm rãi đắp tấm vải bố trắng lên, siết chặt khăn tay, lau nước mắt trên mặt.



Bà ta hất tay hai nha đầu bên cạnh, đi về phía Kỷ Vân Thư.



Giọng điệu nghẹn ngào, nhẹ giọng nói với nàng: "Ta không ngờ, Thủy Tinh sẽ kết thúc với thảm trạng như vậy, nếu tiên sinh đã giúp ta tìm được Thủy Tinh, ta tất nhiên cũng sẽ không nuốt lời. Đợi sau khi lo xong tang sự của Thủy Tinh, ta sẽ nói hết toàn bộ những gì ta biết cho tiên sinh."



Đôi mắt bà ta đỏ ngầu, đầy tơ máu.



Kỷ Vân Thư không nói gì, chỉ gật gật đầu.



Một vài giọt nước mắt của Giang phu nhân rơi ra khi bà ta hít thở một hơi thật sâu.



"Còn thỉnh tiên sinh, nhất định phải tìm ra được hung phạm, ta muốn khiến hung thủ, ngũ mã phanh thây, mới có thể dập tắt được sự tức giận của Lý gia ta."



"Không cần Giang phu nhân phải nói, tại hạ đã tiếp nhận vụ án này, tất nhiên sẽ điều tra mọi thứ rõ ràng."



"Tài năng của tiên sinh, ta tin phục."



Thân mình Giang phu nhân không thể đứng vững, suýt nữa lại ngã xuống, hai nha đầu nhanh chóng nâng bà ta lên, sau đó đỡ bà ta rời đi.



Lý Triệu cũng nhanh chóng rời đi, tay còn bụm miệng lại, có vẻ như hắn cũng đang muốn phun ra.



Cuối cùng, Cảnh Dung, Kỷ Vân Thư và Cảnh Huyên cũng rời khỏi nghĩa trang.



Tốc độ Cảnh Huyên chui vào trong xe ngựa, cực kỳ nhanh.



Nàng hối hận, thề sẽ không bao giờ tới nghĩa trang lần nữa!