Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 153 : Hai chọn một?

Ngày đăng: 18:40 30/04/20


Tiêu Phi ngồi trên ghế quý phi, môi đỏ mỉm cười, tràn đầy thâm ý khiến người cảm thấy thần bí.



Khi Kỷ Vân Thư đang định hành lễ, Tiêu Phi nhẹ nâng tay lên.



"Không cần, bổn cung triệu Kỷ tiên sinh tiến cung, ngươi chính là khách quý của bổn cung."



"Thảo dân mệnh tiện, không đảm đương nổi một từ quý."



Tiêu Phi không nói gì, đôi tay ngọc nhẹ nhàng nhấc lên, ánh mắt nhìn về phía ghế dựa bên cạnh.



"Tiên sinh, mời ngồi."



"Đa tạ nương nương."



Kỷ Vân Thư chậm rãi đi đến bên cạnh ngồi xuống, trên mặt mang theo kính trọng, nhưng tâm lý lại rất lạnh lùng.



Khóe miệng Tiêu Phi gợi lên, nhìn Kỷ Vân Thư, hỏi: "Kỷ tiên sinh là một người thông minh, ngày ấy có thể lợi dụng vụ án mất tích, khiến Hoàng thượng đồng ý khai quan vụ án Ngự Quốc Công, bổn cung thập phần kính nể. Nếu ngươi thông minh như thế, nói vậy, cũng biết vì sao hôm nay bổn cung triệu ngươi tiến cung, đúng chứ?"



Ồ, không ngờ bà ta cũng là một người thẳng tính!



Nói chuyện không hề quanh co lòng vòng.



Đối với những lời bà ta nói, Kỷ Vân Thư chỉ thờ ơ mở miệng.



"Nương nương có tâm truyền triệu, cho dù có ý tứ khác, thảo dân cũng không dám suy đoán loạn."



"Không sao, ngươi thật ra có thể thử đoán xem."



"Dụng ý của nương nương thế nào, thảo dân thực sự không dám suy đoán loạn, mong rằng nương nương có thể khai sáng."



Nếu Tiêu Phi giả vờ ngớ ngẩn để lừa nàng, nàng vẫn có thể ăn miếng trả miếng lại bà ta.



Bởi vì nàng hiểu rất rõ ràng, nếu như nàng đoán đúng, Tiêu Phi sẽ đi theo hướng khiến nàng rơi vào bẫy, không thể không giúp bà ta. Nếu như nàng đoán sai, điều này có vẻ như nàng đang cố ý, tỏ vẻ rõ ràng mình sẽ không đứng về phía trận doanh của Tiêu Phi, như vậy, nàng sẽ lập tức trở thành đối tượng săn giết của bà ta!



Hai chọn một, đều là đường chết!



Tốt nhất là không đoán!



Tiêu Phi là người thông minh, biết Kỷ Vân Thư đã nhanh chóng hiểu ra mưu kế nho nhỏ của bà ta, đơn giản cười cười.



"Thôi, nếu tiên sinh không thích đoán, bổn cung cũng không gây khó khăn. Thật ra, bổn cung triệu tiên sinh ngươi tiến cung, chỉ muốn hỏi một chút về vụ án mất tích."
......



Trong khi đó, Cảnh Huyên nâng theo làn váy đã được thay mới, chải lại búi tóc thật đẹp, không ngừng chạy vội về phía chính điện.



Phía sau có mấy cung nữ đi theo, nhưng làm thế nào cũng không thể nào đuổi kịp bước chân nàng.



Tới cửa chính điện, lòng nàng tràn ngập vui mừng chuẩn bị vọt vào, nhưng lại bị thái giám một bên ngăn lại.



"Công chúa, nương nương hiện tại đang tiếp Kỷ tiên sinh bên trong, đã phân phó xuống, không cho bất luận người nào quấy rầy."



"Làm càn, chẳng lẽ bản công chúa ngươi cũng muốn ngăn cản?"



"Nô tài không dám."



"Vậy cút ngay cho ta."



Thái giám cuối cùng vẫn không dám ngăn lại, đành phải run rẩy thối lui hai bước, dịch qua bên cạnh.



Cảnh Huyên hừ một tiếng, nâng váy đi vào.



Vừa lúc nhìn thấy Kỷ Vân Thư đang ngồi ở trên ghế, ánh mắt đang đặt ở trên bức tranh mê người.



Trong khi mẫu phi của mình, đang đầy mặt nhìn trộm Kỷ Vân Thư!



......



Bên kia, trong Phụ Dương điện.



Kỳ Trinh Đế đang ngồi ở trước bàn, mặt mày nặng nề lo lắng, một bộ dáng lo cho dân cho nước. Trên bàn trước mặt, đặt một chồng tấu chương.



Phía trước điện, từ trái sang phải, lần lượt có Cảnh Diệc, Cảnh Hoa và Cảnh Dung đang đứng.



Ngoài ra, còn có vài vị đại thần đang đứng phía sau ba người.



Và phía sau những đại thần đó, còn đứng mấy quan văn trẻ tuổi, trong đó có một người gọi là Thẩm Trường Khâm, nhi tử Lễ Bộ Thượng Thư, là người được phụ thân hắn đề cử nửa năm trước vào Lễ Bộ thị lang.



Thẩm Trường Khâm, cũng đúng là phu quân tương lai của Kỷ Uyển Hân.



Mặc dù nhìn hắn hơi cúi người, nhưng mặt mày thật sự có vài phần thanh tú, cũng có bộ dáng quân tử khiêm nhường, thật sự rất xứng đôi với mỹ nhân đệ nhất Cẩm Giang thành, Kỷ Uyển Hân.