Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 188 : Yêu tinh gây hoạ

Ngày đăng: 18:40 30/04/20


Những lời Giang phu nhân nói đều đúng.



Nếu năm đó Ngự Quốc Công đi tới Thanh Châu để gặp Lý lão tướng quân, thật sự có liên quan tới 《Lâm Kinh Án》. Vậy thì, vì sao mười bốn năm trôi qua, không thấy Lý lão tướng quân nhắc tới chuyện này.



Ngược lại, để Tần sĩ dư thượng tấu lật lại vụ án?



Nhưng bất luận thế nào, nếu đã nhắc tới nó, Kỷ Vân Thư cảm thấy không thể không gặp Lý lão tướng quân.



Kỷ Vân Thư nghĩ tới đây, mở miệng nói: "Đa tạ Giang phu nhân đã báo, nhưng việc này liên quan rất rộng, mong rằng Giang phu nhân đừng nhắc tới chuyện ngày hôm nay cùng với bất kỳ người nào khác."



"Ta đã hiểu, Kỷ tiên sinh yên tâm." Giang phu nhân hơi dừng lại, mang theo vài phần áy náy, nói: "Kỷ tiên sinh, tính tình đệ đệ nhà ta tương đối nóng nảy, nhiều lần va chạm với tiên sinh, hy vọng tiên sinh đừng để ở trong lòng."



Nếu như không đề cập tới điều này, Kỷ Vân Thư sớm đã quên.



Nàng cũng không phải là người lòng dạ hẹp hòi!



Lý Triệu là người phương nào, nàng chỉ cần liếc mắt một cái liền biết, bất quá đó chỉ là một con hổ giấy không răng, người khác rống một câu đều không gầm không cắn.



Đương nhiên, lời này trong lòng nàng biết là được, không cần nói ra.



Kỷ Vân Thư cười sảng khoái, nói: "Sự tình đã trôi qua, không cần nhắc lại nữa, ta cũng không để trong lòng."



Giang phu nhân lúc này mới cảm thấy nhẹ nhõm!



Nhìn thấy bầu trời ảm đạm dường như muốn mưa, Giang phu nhân không ở lại lâu.



Nhưng trước khi rời đi, bỗng nhiên nhớ tới điều gì.



Vì vậy, Giang phu nhân nói với Kỷ Vân Thư: "Đúng rồi, lúc ấy khi Ngự Quốc Công và gia gia ta nói chuyện với nhau ở trong phòng, thật ra trong lúc vô tình ta có nghe được vài câu. Dường như, hai người bọn họ nói về sự tình điều động binh mã, nhưng cụ thể một chút ta đều không rõ ràng lắm."



"Điều động binh mã?"



"Lúc ấy ta cũng không nghe rõ ràng lắm, nhưng chắc hẳn là nó."



Kỷ Vân Thư gật gật đầu: "Đa tạ!"



Sau khi Giang phu nhân rời đi không lâu, Kỷ Vân Thư lập tức đi tìm Cảnh Dung.



Hai ngày nay, mặc dù Cảnh Dung đang dưỡng thương, nhưng cả ngày vẫn luôn đi tới đi lui trong cung ngoài cung, nghe nói vị tướng quân Khúc Khương kia đã vào thành, chiến sự giữa hai nước đang rất căng thẳng, người có tâm tư kín đáo giống như Kỳ Trinh Đế tất nhiên sẽ không lơ là.



Lúc này, Cảnh Dung vừa lúc thay đổi triều phục chuẩn bị tiến cung, nhìn thấy Kỷ Vân Thư đi tới, hắn lập tức phất tay với Lang Bạc, ý bảo Lang Bạc lui ra ngoài.



Lang Bạc cũng hiểu ý lui ra!



Thế giới của hai người, hắn không nên quấy rầy!




Nàng nói: "Chuyện biên cương cấp bách, mặc dù phải gác lại《Lâm Kinh Án》, nhưng không thể trì hoãn quá lâu. Ta tới kinh thành cũng là vì vụ án này, chỉ hy vọng sớm điều tra rõ ràng càng sớm càng tốt. Thanh Châu cách kinh thành không xa, chờ sau khi gặp được Lý lão tướng quân, hỏi chi tiết về cuộc gặp giữa ông ta và Ngự Quốc Công, ta sẽ lập tức trở về, sẽ không dừng lại. Nếu như ngươi lo lắng ta chạy mất, có thể lưu Vệ Dịch lại, ta sẽ không thể vứt bỏ hắn đi."



Nàng đã dùng Vệ Dịch để thương lượng với hắn!



Nhưng Cảnh Dung vẫn không khiến mình bị đẩy vòng vòng.



"Không có gì có thể thương lượng." Hắn vẫn giữ thái độ kiên quyết, nói tiếp: "Cho dù bổn vương an bài cao thủ đi theo bảo vệ nàng suốt cả chặng đường, bổn vương cũng không an tâm khi nàng không ở bên người bổn vương. Tóm lại, đợi sau khi giải quyết xong chuyện biên cương, bổn vương sẽ đích thân mang nàng đi tới Thanh Châu. Hơn nữa, tính tình Lý lão tướng quân rất cổ quái, nàng một mình tới đó, ông ta chưa chắc sẽ gặp nàng, nhưng nếu bổn vương ở đó, ông ta không dám không gặp."



Địa vị Vương gia được nâng lên thật cao!



Căn bản khiến Kỷ Vân Thư không có cơ hội phản bác!



Lúc này, thị vệ tới bẩm báo.



"Vương gia, người trong cung tới."



Cảnh Dung gật đầu.



Thái giám cúi đầu và bước từng bước nhỏ tiến tới, hai tay để ở hai bên.



Sau đó cung kính chắp tay: "Hoàng thượng có lệnh, truyền Dung Vương lập tức tiến cung."



"Đã xảy ra chuyện gì?"



"Hồi Dung Vương, Hoàng thượng nói, đám tướng quân Khúc Khương hiện tại đã tiến cung, tuyên Vương gia lập tức tới đó nghị sự."



"Hiện tại đã tiến cung?"



"Vâng!"



Chuyện quá khẩn cấp, Cảnh Dung không dám chậm trễ thời gian.



Hắn gật gật đầu: "Đã biết, bổn vương lập tức tiến cung."



Thái giám vẫn chưa rời đi, thay vào đó lại chuyển ánh mắt tới trên người Kỷ Vân Thư.



Thái giám cung kính chắp tay, nói: "Kỷ tiên sinh, Tiêu Phi nương nương có chỉ, truyền ngài ngay lập tức tiến cung."



Cái gì?



Kỷ Vân Thư kinh sợ!



Chẳng lẽ nữ nhân kia, lại muốn nói với nàng về những chuyện bay trên bầu trời, chạy dưới mặt đất?