Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 239 : Xương đen

Ngày đăng: 18:41 30/04/20


Lý Thời Ngôn dùng ánh mắt xét nét nhìn Tiểu Lộ Tử, sau đó lại nhìn Kỷ Vân Thư.



Hắn mím môi, trong mắt mang theo sự thất vọng, nhẹ nhàng nói: "Thư nhi, ta thật sự phải rời đi sao?"



"Ừ!"



Hắn nói tiếp: "Ta biết, nàng không thích ta, cũng không muốn làm phiền ta, nhưng cũng may, ta có thể quen biết nàng là đủ rồi."



Hắn khẽ mỉm cười. Hắn chưa bao giờ từng nghiêm túc như thế!



Thật ra, thời gian hai người quen biết nhau cũng không lâu, những gì bọn họ đã trao đổi với nhau nhiều nhất là khi nói tới vụ án trên núi Lương Sơn.



Vì thế, cũng không thể nói bọn họ thân nhau!



Tuy nhiên Kỷ Vân Thư cũng không có cảm giác khó chịu đối với hắn giống như lúc trước.



Nàng cúi người: "Trên đường cẩn thận."



"Ừ!"



Hắn gật đầu thật mạnh!



Hắn ngẫu nhiên phẩy phẩy quạt xếp trong tay.



Bộ dáng kia quả thực giống như khi bọn họ lần đầu gặp nhau!



Hắn nhấc chân lên, lưu luyến rời đi từng bước.



Từ xa, nàng vẫn có thể nghe được tiếng hắn mắng chửi Tiểu Lộ Tử......



Tiểu Lộ Tử đáng thương!



Xung quanh một lần nữa khôi phục lại sự yên tĩnh, trái tim Kỷ Vân Thư cũng trở nên âm trầm.



Nàng đi vòng quanh những chiếc quan tài, vươn tay ra vuốt trên nắp quan tài, bùn đất lạnh ở phía trên dính vào móng tay sạch sẽ, theo đầu ngón tay lan tràn đến toàn thân nàng.



Nàng tự lẩm bẩn với chính mình: "Mười bốn năm trước, đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Khiến cả nhà bị chết thảm!"



Giống như Kỷ Hoàn từng nói, chuyện này, nhất định có điều kỳ lạ. Nhưng nếu muốn điều tra, có thể quá khó khăn một chút hay không?



Nếu như thật sự là liên quan tới hoàng thất, đó sẽ là ai?



Công trình này quả thật rất lớn, có lẽ nàng phải ngẫm nghĩ lại biện pháp, làm thế nào mới có thể đẩy nhanh tiến trình hơn?.



Nếu không, trong thời gian một đến hai năm, mỗi ngày đều phải dùng bùn để nặn mô hình, sau đó lần lượt vẽ ra hình người, không ăn không uống, thật sự sẽ mệt chết người.



Không lâu sau, Lang Bạc đã mang theo một số gia đinh và nha đầu đi tới.



Vừa vào tới trong viện đến, tất cả bọn họ đều không nói gì lập tức bắt đầu bận rộn trong sân - lau chùi sân viện, rửa sạch đồ đạc, những đồ hư hỏng đều được dọn hết ra bên ngoài, những thứ nên đặt mua, cũng lần lượt được dọn vào không ít.




"Bởi vì chỉ có những người lúc sống từng bị đầu độc, hoặc là bị ung thư, sau khi chết, xương cốt mới có thể hiện ra màu đen."



"Ung thư?"



"Chính là bệnh nan y không thể chữa trị như các ngươi thường nói!"



Lang Bạc dường như nghe hiểu, nhưng lại dường như nghe không hiểu.



Sau đó, Kỷ Vân Thư khép danh sách lại, tiếp đó sai người mở một chiếc quan tài khác ra.



Xương cốt bên trong thật ra rất hoàn hảo, không bị hư hỏng gì, cũng không có gì bất thường.



Ngay cả khi có thể căn cứ vào chiều cao và khích thước của xương cốt, có thể dùng phương pháp loại trừ, nàng cũng không thể xác định được chi tiết.



Chỉ có thể họa cốt.



Vì thế ——



Kỷ Vân Thư mang bao tay vào, ôm hộp sọ ra ngoài, đặt ở trên nắp quan tài.



Sau đó phân phó: "Phiền Lang đại ca quay lại Dung Vương phủ một chuyến, lấy hai chiếc hộp gỗ đàn hương của ta tới đây, nhân tiện mang tới đây một ít bùn."



"Vâng!"



Nô tính tác quái!



Lang Bạc làm việc với hiệu suất cực kỳ cao!



Chỉ một lát sau, Lang Bạc đã mang tới những thứ nàng cần.



Kỷ Vân Thư ôm hộp sọ trong tay, sau khi phân phó người đóng nắp quan tài lại, nàng lập tức đi tới thư phòng trong viện.



Nàng bắt đầu tập trung vào công việc tái tạo hình người!



Lang Bạc canh giữ ở bên ngoài, không cho người đi vào quấy rầy nàng.



Kỷ Vân Thư vừa mới bày hộp sọ lên bàn đã nhẹ nhàng gọi một tiếng ở trong không khí "Tử Câm".



Bóng người nháy mắt đã ở bên cạnh nàng.



Thời Tử Câm vẫn mang bộ dáng lạnh lùng.



Chờ mệnh lệnh.



Kỷ Vân Thư cảnh giác nhìn thoáng qua bên ngoài phòng.



Sau đó nói: "Ngươi hãy rời khỏi kinh thành một chuyến, giúp ta làm một chuyện!"