Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 275 : Dâng tặng lễ vật

Ngày đăng: 18:41 30/04/20


Nghe nói buổi tối hôm đó sau khi Lương Tông Chính rời đi, Tiêu Phi cũng thổi gió hồi lâu bên tai Kỳ Trinh Đế.



Không ngừng khen ngợi Khổng Ngu.



Sau đó, Tiêu Phi cùng với hoàng đế phân tích quan hệ lợi hại trong đó.



Kỳ Trinh Đế mất ngủ một buổi tối, sáng sớm ngày hôm sau thức dậy, lại suy nghĩ cả ngày ở trong Phụ Dương điện.



Giờ Thân! (15h-17h)



Một loạt xe ngựa chạy vào trong cung, khiến cho cửa Nam luôn luôn yên tĩnh, giờ phút này bắt đầu trở nên náo nhiệt.



Thần tử hiền sĩ vội vàng tiến cung chúc thọ, các tiểu thư phu nhân lòng tràn đầy vui mừng tiến cung dự tiệc, còn có lễ vật lớn lớn bé bé ở trên xe ngựa, che kín cửa Nam.



Thị vệ vội vàng dỡ những lễ vật đó xuống, sau đó vội vàng kéo xe ngựa đẩy sang hai bên, bọn họ vội đến nỗi mắt đều xẹt qua đầy sao.



Lúc này ——



Cảnh Dung và Kỷ Vân Thư đang ngồi ở bên trong xe ngựa, mắt thấy sắp đến cửa cung.



Cảnh Dung cầm tay nàng, nói: "Thật ra, nàng không cần tiến cung với bổn vương."



"Đại thọ Hoàng thượng, ta có đạo lý không đi?" Nàng trả lời.



Cảnh Dung thở dài một tiếng, lắc đầu.



Ngay sau đó, Kỷ Vân Thư lại mang theo giọng điệu tò mò nói: "Thật ra, ta còn có một mục đích."



"Cái gì?"



"Muốn biết đến tột cùng chàng tặng thọ lễ gì!" Kỷ Vân Thư cau mày, nhích lại gần bên cạnh hắn: "Nói với ta đi."



Nhưng ——



Cảnh Dung cong môi, nghiêng người đi, từ chối bán bí mật của mình: "Đến lúc đó nàng sẽ biết."



Hừ!



Giống như ai cũng hiếm lạ muốn biết.




Chiếc hộp chậm rãi được mở ra, mấy tên thái giám cố hết sức lấy thứ bên trong ra ngoài.



Vừa mới lộ ra một cái, mọi người liền sợ ngây người.



Đó là một khối... ngọc bích khổng lồ.



Đúng vậy, mọi người không hề nhìn lầm, nó là một khối ngọc bích khổng lồ hiếm thấy, được tạo hình thành một cây trường thọ, cực kỳ đẹp và tinh xảo.



Sau khi Kỳ Trinh Đế nhìn thấy, vẫn giữ nguyên tươi cười, dường như rất vừa lòng.



Thái tử quan sát thấy biểu tình của phụ hoàng mình, hơi nâng cằm đắc ý, chỉ vào lễ vật sang quý, chắp tay nói: "Phụ hoàng, ngọc này, chính là nhi thần đã tìm kiếm khắp thiên hạ, sau đó mời một tay thợ tốt nhất thế gian tạo hình thành một cây trường thọ, đặc biệt hiến tặng phụ hoàng."



Kỳ Trinh Đế gật đầu: "Ừ, dùng ngọc chạm khắc thành cây, Thái tử nói vậy cũng phí rất nhiều tâm tư, trẫm rất thích."



"Nhi thần thật ra còn có một phần lễ khác."



"Hả?"



Thái phất tay một cái, mấy tên thái giám lập tức nâng tới một cái giá được bao bọc bởi vải đỏ, sau đó kéo tấm vải ra.



Thì ra là một khối Bát Tiên Bình!



Đây vốn là lễ vật Cảnh Dung định tặng, may mắn thay hắn đã thay đổi ý niệm ban đầu.



Nếu không, hôm nay hắn sẽ phải xấu hổ khi tặng lễ giống nhau.



Nhưng điều này cũng đủ để cho thấy, Thái tử luôn theo dõi Cảnh Dung, theo dõi tin tức hắn muốn đưa lễ gì.



Thái tử vừa cố ý vừa vô tình liếc mắt nhìn Cảnh Dung một cái, khóe miệng nhếch lên, sau đó tiếp tục nói với Hoàng thượng: "Nhi thần biết phụ hoàng rất thích bình phong, vì vậy đã sai người làm một khối bát tiên bình. Hơn nữa, trên bình phong này, nhi thần còn bỏ thêm một mùi hương mà phụ hoàng thích nhất, có thể giúp phụ hoàng an thần."



Kỳ Trinh Đế còn chưa mở miệng, Tiêu Phi bên cạnh đã tiếp lời Thái tử nói: "Thái Tử tặng hai phần lễ, còn có dụng tâm như thế. Một phần là cây trường thọ được dùng ngọc bích thượng đẳng chạm nên, một phần là bát tiên bình. Hai thứ khác nhau nhưng cực kỳ đẹp và tinh xảo, chắc là đã tiêu tốn không ít vàng bạc, chẳng trách Hoàng thượng thường xuyên khen ngợi Thái tử hiếu thuận ở trước mặt thần thiếp. Với những lễ vật hôm nay, quả thật là đúng như vậy."



Giọng điệu của bà ta rất âm dương quái khí!



Người khác nghe không hiểu ý trong đó, nhưng Kỳ Trinh Đế không ngốc.



Hai phần lễ vật này, khẳng định đã tốn rất nhiều tiền. Thân là trữ quân, hắn nên cần kiệm yêu dân mới đúng. Tuy nhiên, hắn lại phung phí quá nhiều, chỉ vì muốn khiến phụ hoàng hài lòng. Điều này quả sự có chút quá mức.