Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 28 : Vệ phủ cầu hôn

Ngày đăng: 18:39 30/04/20


Kỷ Vân Thư đi vào phủ từ cửa sau phía tây, vừa mới trở lại sân, đã nhìn thấy Loan Nhi đang đứng khóc lóc ở bên ngoài.



Vừa thấy tiểu thư nhà mình trở lại, mắt nhấp nháy vài lần.



"Tiểu thư, ngài đã trở lại." Biểu tình của Loan Nhi rất khẩn trương.



Kỷ Vân Thư không nhanh không chậm, nheo mắt liếc nhìn về phía nàng ấy một cái: "Xảy ra chuyện gì? Ngươi vẫn luôn hấp tấp, tối hôm qua không phải ta đã nhờ Lưu đại nhân phái người tiện thể nhắn tin cho ngươi, nói ta sẽ không trở lại hay sao?"



Nha đầu này, mỗi lần đều vô cùng lo lắng, khiến nhân tâm hoảng sợ!



Loan Nhi lại dùng sức lắc đầu: "Không phải, là... là người Vệ phủ tới, hiện tại... hiện tại đang đang ở tiền sảnh, vừa mới rồi lão gia phái người qua đây, nói là nhắn tiểu thư ngài nhanh chóng đi qua."



Vệ phủ?



Xem ra, là tới cầu hôn!



Tay chân sài lang kia thật đúng là mau, nhận định là hận không thể nhanh chóng gả nàng ra ngoài.



Nàng hít sâu một hơi, cảm giác phỏng chừng cũng không thể nào ngủ được, thật là xui xẻo!



Vào phòng, Kỷ Vân Thư nhanh chóng thay một thân nam nhi trên người, búi tóc đơn giản, trang điểm nhẹ nhàng, cất bước đi đến tiền sảnh.



......Dịch: [email protected]_Ton......



Trong sảnh ngoài, một nhóm người đang ngồi vây quanh.



Mà Kỷ Vân Thư liếc mắt nhìn thoáng qua, nhìn thấy bày biện ở trên bàn lớn một bên là rất nhiều hộp cẩm tú lớn lớn bé bé, hẳn là quà do Vệ phủ mang đến cầu hôn.



Phía trên ghế chủ vị, Kỷ Thư Hàn nhận ra nàng đang đến, mỗi lần đều nhìn thấy nàng đều mang bộ dáng hung hãn, lần này lại hiền lành hơn rất nhiều.



"Vân Thư, vì sao lại lâu như thế mới qua đây? Vệ bá phụ cùng với Vệ bá mẫu đã đợi ngươi thật lâu."



Kỷ Vân Thư nhìn về phía người nhà họ Vệ, cúi cúi người: "Vệ bá phụ, Vệ bá mẫu, Vân Thư đến chậm, mong nhị vị thứ lỗi."




Vệ phu nhân cũng nhanh chóng nói: "Đúng vậy, không bằng ngươi đi tìm Dịch nhi, các ngươi hãy gặp mặt nhau trước."



Vừa vặn, Kỷ Vân Thư cũng không muốn ở lại, đơn giản hành lễ, ngoan ngoãn nghe lời và rút lui ra ngoài.



Đôi mắt phượng sắc sảo của Kỷ Mộ Thanh cong lên, sau một lát cũng đi theo ra ngoài.



Từ nơi nước sôi lửa bỏng ra ngoài, Kỷ Vân Thư hít sâu một ngụm khí lạnh, vỗ vỗ vào chỗ trên người bị Vệ phu nhân kéo qua lúc nãy.



Ống tay áo đều đã có nếp gấp!



Đó là vì sợ vị con dâu là nàng đây chạy mất!



Nàng ngáp một cái, đã quá mệt mỏi, căn bản cũng không tính toán đi tìm Vệ Dịch, mà đi về phía sân của mình.



Chuẩn bị ngủ một giấc, rốt cuộc buổi tối, còn phải đi đến nghĩa trang!



Nàng vừa đến hành lang dài nơi hậu viện, đột nhiên nghe được một tiếng nói nhạo báng.



"Một tên ngốc tử cũng biết làm sao để viết chữ? Thật đúng là thiên hạ kỳ văn."



Giọng nói này, không phải chính là Tam ca ngoan cố và bỉ ổi của nguyên chủ sao?



"Tam ca Tam ca, ngốc tử này rốt cuộc là ai, vì sao lại ở trong nhà chúng ta?"



Lần này lên tiếng, đó là Kỷ Linh Chi, Tứ muội mới 8 tuổi của Kỷ Vân Thư.



"Hắn là ngốc tử của Vệ phủ, là Tam tỷ phu tương lai của ngươi."



"Ta mới không cần ngốc tỷ phu như vậy, ta không cần"



Giọng nói của Kỷ Linh Chi sắc nét tinh tế, thập phần chói tai.