Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 281 : Nếu ngươi động tới hắn, ta sẽ giết ngươi

Ngày đăng: 18:41 30/04/20


"Trên người bị thương, có đau hay không?"



Cảnh Dung lắc đầu: "Yên tâm đi, chút thương thế này không thể chết được."



Mạnh miệng!



Cảnh Dung cậy mạnh cũng không phải là sự tình ngày một ngày hai.



Đôi uyên ương số khổ này, nếu không phải ở giữa bọn họ có cọc gỗ ngăn cách, chỉ sợ đã ôm nhau khóc rống cả lên.



Một bên, Mộ Nhược híp mắt, thở dài tiến lên, sau đó ngồi xổm người xuống, vừa móc ra một lọ thuốc màu trắng bên hông và đặt xuống mặt sàn, vừa nói với Cảnh Dung: "Dược này ta đặc biệt đưa tới cho ngươi. Hai người các ngươi cũng nhanh chóng nói tới chuyện chính đi. Nơi này không nên ở lâu, Diệc Vương có thể sẽ tới bất cứ lúc nào."



Kỷ Vân Thư nâng tay áo lau nước mắt, cầm lấy chai thuốc trên sàn và mở ra. Nàng muốn bôi một ít thuốc vào vết thương của Cảnh Dung, nhưng đã bị hắn nhẹ nhàng đẩy ra.



"Mộ Nhược nói đúng, vẫn nên nhanh chóng đi thôi." Hắn nói tiếp: "Diệc Vương sẽ không giết ta, hắn chưa hỏi ra được chuyện gì từ ta, tất nhiên ta sẽ không sao. Sau một thời gian, phụ hoàng sẽ hạ lệnh triệu kiến ta, tới lúc đó, ta sẽ tự mình nói rõ với phụ hoàng. Nếu như ông ấy tin ta, nhất định sẽ thả ta ra."



Kỷ Vân Thư hỏi: "Nếu như không tin thì sao?"



"Vậy hãy mặc cho số phận." Cảnh Dung nói một cách bất cẩn, sau đó gọi một tiếng "Vân Thư", cực kỳ nghiêm túc nói: "Hứa với ta, đừng nhúng tay vào trong chuyện này. Một khi ta xảy ra chuyện, nàng hãy lập tức mang theo Vệ Dịch rời khỏi kinh thành. Lộ Giang và Lang Bạc sẽ hộ tống nàng tới nơi an toàn. Sau đó, đừng bao giờ quay lại kinh thành nữa."



Rõ ràng, giống như hắn đang nói những lời trăn trối!



Kỷ Vân Thư lắc đầu, bướng bỉnh nói: "Chàng sẽ không sao, ta cũng sẽ không để chàng xảy ra chuyện."



"Vân Thư, nàng hãy nghe lời ta, nhất định phải an toàn rời khỏi kinh thành. Một khi ta xảy ra chuyện, Cảnh Diệc sẽ không bỏ qua cho nàng, phụ hoàng cũng vậy. Chỉ khi nàng an toàn rời kinh, cho dù ta chết cũng cam tâm tình nguyện."



"Ta không cho phép chàng nói như vậy." Kỷ Vân Thư lớn tiếng ngăn lại: "Từ Cẩm Giang tới kinh thành, chàng vẫn luôn bảo vệ ta. Lúc này, ta sẽ không vì an nguy của mình mà rời khỏi chàng. Chính chàng đã nói, chúng ta hãy nắm tay nhau, cùng nhau bạc đầu."



"Vân Thư......"



"Lời thề này, đời đời kiếp kiếp không đổi, là chàng đã hứa với ta."



Cảnh Dung dùng hết toàn lực nắm chặt tay nàng, đôi mắt che kín tơ máu càng thêm đỏ đậm.



Kỷ Vân Thư hít một hơi, quyết tâm nói: "Ta nhất định sẽ tìm được chứng cứ, cứu chàng ra ngoài."



Cả người Cảnh Dung vốn bao phủ đầy vết thương, dần dần không còn sức để nói chuyện nữa, toàn bộ trọng lượng thân thể đều được cọc gỗ chống đỡ. Hắn há miệng thở dốc, đôi môi nứt nẻ đầy máu thật lâu sau cũng không nói nổi một lời.
"Được."



Mộ Nhược nói một cách dứt khoát gọn gàng!



Nói xong, hắn kéo theo Kỷ Vân Thư chuẩn bị đi ra ngoài, nhưng ngay khi Kỷ Vân Thư vừa lướt qua bên cạnh Cảnh Diệc, cánh tay nàng đã bị giữ chặt.



Lực đạo đủ mạnh!



Phạm vi đủ lớn!



Nàng loạng choạng lùi về phía sau vài bước, dây cột quanh cổ đột nhiên rơi xuống, chiếc áo choàng cũng thuận thế rơi xuống sàn, lộ ra gương mặt thanh tú.



Mộ Nhược vốn định kéo Kỷ Vân Thư tới bên người mình, nhưng lại bị thị vệ một bên ngăn lại.



"Thì ra là Kỷ tiên sinh!" Cảnh Diệc nhướng mày: "Không ngờ, quan hệ giữa Kỷ tiên sinh và Dung Vương lại tốt như thế, bất chấp nguy hiểm lớn như vậy vẫn mạo hiểm đi tới nhà giam. Bổn vương thật sự rất hâm mộ, Dung Vương có được một người phụ tá như ngươi."



"Ta tự mình lẻn vào, không liên quan tới người khác."



Nàng vặn vẹo nhích người, nhưng cử động bị kìm hãm bởi lực đạo rất lớn trên vai.



"Rất tốt!" Cảnh Diệc mang vẻ mặt dữ tợn ra lệnh: "Người tới, bắt lấy."



Thị vệ nghe lệnh, lập tức bắt giữ Kỷ Vân Thư.



"Thả hắn ra!"



Cảnh Dung cố hết sức rống lên một tiếng, giọng điệu mạnh mẽ!



Cảnh Diệc dường như nắm được điểm yếu của Cảnh Dung, tươi cười càng thêm âm hiểm.



"Thả?" Hắn ta cong môi, nhấc tay lên và chỉ về hướng Mộ Nhược: "Mạc công tử có đặc quyền xuất nhập hoàng cung không thể ngăn cản, nhưng vị Kỷ tiên sinh này không có. Người tự ý xông vào thiên lao, chính là tử tội."



Sau một khoảnh khắc, hai tay Cảnh Dung dùng sức nắm lấy cọc gỗ, nổi giận quát nói.



"Nếu ngươi dám động vào một sợi tóc của hắn, ta sẽ giết ngươi!