Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 282 : Đáng tiếc! Đáng tiếc!

Ngày đăng: 18:41 30/04/20


"Nếu ngươi dám động vào một sợi tóc của hắn, ta sẽ giết ngươi."



Hai bàn tay Cảnh Dung nắm chặt thành nắm đấm, dưới sự kích động, trong ánh mắt hắn cuồn cuộn dâng lên sát ý nồng đậm.



Thấy Cảnh Dung càng lo lắng cho Kỷ Vân Thư như vậy, Cảnh Diệc lại càng vừa lòng.



Hắn ta đi tới trước mặt Cảnh Dung, quan sát hắn, sau đó cười lạnh một tiếng: "Ngươi hiện giờ thân ngươi đang mang tội, bản thân khó bảo toàn, có thể sống ra ngoài hay không cũng chưa biết được."



Cảnh Dung cảm thấy cổ họng mình như bị bóp nghẹt, môi nhấp thành một đường, hai tay nắm chặt cọc gỗ nâng thân thể cồng kềnh của mình lên, sự lạnh lẽo phát ra từ ánh mắt, khiến người không rét mà run.



Ngay cả Cảnh Diệc ở trong nháy mắt kia cũng cảm thấy sau lưng tê rần!



"Ngươi nên hiểu rõ ta là người thế nào, nếu ta đã nói ra, ta nhất định sẽ thực hiện được. Nếu ngươi dám động tới hắn, những lời ta vừa mới nói, nhất định sẽ được thực hiện."



Đây là một lời đe dọa trực tiếp!



Nhưng Cảnh Diệc chỉ cười, "Ngươi đang uy hiếp ta sao? Được, ta thật ra muốn thử một lần, nhìn xem sau khi giết Kỷ tiên sinh, ngươi sẽ làm thế nào để giết chết ta."



Lời này, tất nhiên không phải chỉ nói mà thôi, Cảnh Diệc thật sự có thể làm được.



"Ngươi......"



"Muốn đánh cuộc một ván hay không?"



Cảnh Dung cảm thấy căng thẳng. Không thể không nói, Cảnh Diệc dùng tính mạng của Kỷ Vân Thư để uy hiếp hắn, chính xác đã nổi lên tác dụng.



"Ngươi muốn thế nào mới bằng lòng thả hắn đi?"



Cảnh Diệc cười tà ác: "Rất đơn giản, nếu chuyện phụ hoàng giao cho ta điều tra có kết quả, ta tất nhiên sẽ thả Kỷ tiên sinh ra. Chỉ cần ngươi vẽ áp."



Ánh mắt Cảnh Dung hơi hạ xuống, đang định chuyển động đôi môi nhiễm máu ——



Kỷ Vân Thư đã lên tiếng nói: "Đừng tin lời hắn, việc này căn bản không liên quan gì tới Vương gia, nếu chỉ vì ta mà khiến Vương gia gánh tội mưu phản hành thích vua, ta đây mới là tội nhân thiên cổ."



Cảnh Dung nhìn nàng, "Ta không thể để ngươi xảy ra chuyện."



"Ta sẽ không sao." Nói xong, nàng nhìn Cảnh Diệc: "Diệc Vương, tại hạ cũng hiểu được một chút luật lệ Đại Lâm. Xin hỏi, như thế nào được gọi là tự tiện xông vào thiên lao?"



Ồ!




"Ta sẽ chăm chú lắng nghe!"



"Bởi vì chỉ có người thông minh, mới không muốn hao tổn tâm cơ để đoạt vị trí và quyền lợi không thuộc về mình."



"Ngươi có ý gì?"



"Chẳng lẽ lời ta nói còn chưa đủ rõ ràng hay sao? Hành động của Diệc Vương, còn không phải là vì vị trí Thái tử, vì ngôi vị hoàng đế hay sao? Nhưng từ xưa đến nay, người giống như Vương gia, cuối cùng đều chỉ có hai kết cục. Một là bị người đời thóa mạ. Hai, là trong quá trình tranh đoạt quyền lợi và địa vị, bị người siết cổ đến chết!"



Trên sách lịch sử, chẳng phải đều ghi lại như thế hay sao?



Cho dù Tần Thủy Hoàng tiếng tăm lừng lẫy, cũng không hề có ngoại lệ!



Những lời nói này của nàng, đổi lấy chính là ánh mắt mang theo thưởng thức của Cảnh Diệc.



Nữ nhân này, rất thú vị!



Đầu ngón tay hắn ta hơi véo lần nữa, nâng gương mặt Kỷ Vân Thư lên cao hơn một chút. Hắn ta cúi đầu xuống, đối mặt với con ngươi lạnh lùng và quật cường của Kỷ Vân Thư.



"Một cái miệng rất tốt, những gì ngươi nói, bổn vương rất thích nghe. Kỷ cô nương thông minh quật cường, cũng khiến bổn vương kính nể. Nhưng nữ tử thông minh thế này, đi theo bên người Cảnh Dung, thật là đáng tiếc!"



Vẫn là một câu đáng tiếc!



Hắn ta nói cực kỳ chân thành!



"Sao ngươi không đi theo bổn vương, trở thành môn khách của Diệc Vương phủ? Ngươi có thể không cần phải suốt ngày lo lắng đề phòng."



A phi!



Lão tử khinh thường.



Kỷ Vân Thư cắn môi đỏ, dùng sức xoay đầu, tránh thoát khỏi cánh tay Cảnh Diệc đang nhéo cằm mình.



Nàng trực tiếp hỏi: "Diệc Vương đã không giết ta, còn đưa ta tới nơi này và nói nhiều như vậy, vì sao không trực tiếp đi thẳng vào vấn đề?"



Cảnh Diệc cười cười, sau đó lui lại mấy bước, khóe miệng nhếch lên, một lần nữa lộ ra nụ cười lạnh lùng âm hiểm.



"Kỷ cô nương không phải rất am hiểu giao dịch với người khác hay sao? Hay là, hãy giao dịch với bổn vương một lần, như thế nào?"