Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt
Chương 97 : Vụ án mới bắt đầu
Ngày đăng: 18:39 30/04/20
Editor: Emily Ton.
Bức thư này, đã xác định những sự nghi ngờ trong lòng Cảnh Dung.
Cảnh Diệc a Cảnh Diệc, ngươi thật sự vì tranh đoạt ngai vàng, ngay cả tình cảm anh em cũng không buông tha!
Lang Bạc nói: "Không ngờ Diệc vương cũng có tâm hạ sát thủ, ngăn cản Vương gia ngài hồi kinh."
Phân tích thật ra không tệ!
Nhưng Cảnh Dung chỉ híp mắt lại, nhìn chằm chằm những bọt nước ở trên mái hiên.
Tinh vi nói: "Mười bốn năm trước, vụ án Ngự Quốc Công phủ, chính là Tần đại nhân thượng tấu muốn lật lại bản án, đã đưa ra ba điểm đáng ngờ. Hơn nữa, hắn đã quỳ ba ngày ba đêm ở trước cổng Nam Trập, mới được phụ hoàng hạ lệnh điều tra kỹ lại vụ án. Nhưng phụ hoàng lại giao vụ án này cho ta. Mặc dù địa vị Thái Tử là của Cảnh Hoa, nhưng Cảnh Diệc muốn tranh dành vị trí Thái Tử cũng không phải là một sớm một chiều. Nếu bổn vương tra ra chân tướng vụ án này, tất sẽ công cao được thưởng. Sau này, một khi Thái Tử rơi đài, vậy thì, Cảnh Diệc muốn ngồi lên vị trí Thái Tử, bổn vương chính là cây đinh trong mắt mà hắn muốn nhổ."
"Nhưng hiện tại Diệc Vương không chỉ muốn giết ngài, ngay cả Kỷ cô nương cũng không buông tha. Điều tốt nhất bây giờ, chỉ có mau chóng mang theo Kỷ cô nương hồi kinh. Rốt cuộc, trong kinh thành, Diệc vương sẽ không dám lỗ mãng. Vương gia ngài cũng có thể bảo hộ Kỷ cô nương bên người."
Nói tới đây, Cảnh Dung nhăn mày lại.
"Cảnh Diệc nhất định là lo lắng bổn vương sẽ mang theo Vân Thư hồi kinh, mượn tay nàng điều tra rõ vụ án này. Vì thế nhổ cỏ tận gốc, luôn luôn đều là phong phạm hành sự của Cảnh Diệc."
Lang Bạc suy nghĩ sâu xa một lát, hiến kế nói: "Vương gia, Diệc vương ba lần bốn lượt đều muốn ngăn cản ngài hồi kinh, hơn nữa muốn ngăn cản ngài tra rõ vụ án Ngự Quốc Công phủ, không bằng báo cáo cho Hoàng thượng, để Diệc vương nếm thử vị ngọt."
"Nói cho phụ hoàng?" Cảnh Dung nâng cục giấy trong tay lên, nói: "Chỉ dựa vào cái này?"
"Vương gia, trong thư Lộ Giang đã nói rất rõ ràng, Diệc Vương đích thực đã âm thầm phái một đám sĩ tử rời kinh, hơn nữa cây bắc câu tử dùng để chế ra thạch ban độc, được trồng bởi một người tên là Nghiêm Duy Di, người này cũng âm thầm cấu kết với Diệc Vương. Những chứng cứ đó, chẳng lẽ vẫn không đủ sao?"
Đủ?
Cảnh Dung cười lạnh.
"Phụ hoàng vốn tính đa nghi, nếu như bổn vương không có chứng cứ chắc chắn đã đi trạng cáo Diệc vương, đến lúc đó, phụ hoàng chắc chắn cho rằng ta đang đặt điều vu khống, cố ý muốn tranh đoạt vị trí Thái Tử."
Kỳ Trinh đế tính tình đa nghi, chỉ một chút gió thổi cỏ lay đều sẽ khiến ông ta cảnh giác!
Thà giết lầm cũng không buông tha, đây cũng là bệnh chung của các đế vương xưa nay!
Điểm này, ở trong đa số các hoàng tử, nói chung Tam hoàng tử Cảnh Diệc là giống ông ta nhất.
Đêm khuya trời trở lạnh, sương mù dần dần dày đặc.
Tối nay, dường như đặc biệt lạnh bất thường, ngay cả trái tim người, cũng mỗi người mỗi vẻ.
.....Edit: Emily Ton....
Ngày hôm sau.
Vệ lão gia và Vệ phu nhân hồi phủ.
Sáng sớm Vệ Dịch đã đi ra cửa nghênh đón, Kỷ Vân Thư cũng sớm đi tới thỉnh an.
Kỷ Thư Hàn và Kỷ lão phu nhân xanh mặt, nhưng cũng không tiện túm lấy nàng, đành phải đáp ứng.
Chờ người Kỷ gia lên xe ngựa rời đi, Kỷ Vân Thư lập tức lôi kéo Vệ lão gia và Vệ phu nhân tới căn phòng kề bên.
Sau khi vào phòng, nàng rót ra hai ly trà, kính Vệ lão gia và Vệ phu nhân.
Đây là con dâu dâng trà sao?
Hai vị lão nhân gia lập tức vui sướng uống hết.
Không ngờ, Kỷ Vân Thư đột nhiên quỳ xuống.
Điều này khiến Vệ phu nhân bị dọa sợ.
"Vân Thư, ngươi làm gì vậy?"
"Vệ bá phụ, Vệ bá mẫu, thực xin lỗi."
Nàng vừa nói, lập tức khiến trái tim Vệ lão gia và Vệ phu nhân căng thẳng, nhìn lẫn nhau một cái, ngược lại hỏi nàng: "Vân Thư, ngươi nói chuyện này làm gì?"
Khuôn mặt nàng nghiêm túc, nói: "Không dối gạt nhị vị, mặc dù nói rằng hôn sự nữ nhi, vốn là lệnh của cha mẹ, không hy vọng nhiều lời. Vân Thư là thứ nữ, càng không có tư cách bắt bẻ, nhưng Vân Thư không muốn gạt nhị vị. Thật ra, trong lòng Vân Thư, vẫn luôn có một người, hai năm qua, ta vẫn luôn đợi hắn. Trong lòng, sớm đã không chứa được người khác."
"......"
Vệ lão gia và Vệ phu nhân kinh hãi.
Kỷ Vân Thư cúi người dập đầu một cái, ánh mắt càng thêm quyết tâm: "Thực xin lỗi, Vân Thư không thể đi ngược với tâm ý của mình. Hai vị đối với ta rất tốt, ta cũng ghi tạc trong lòng. Nhưng ta, thật sự không thể gả cho Vệ Dịch."
Vệ phu nhân mang vẻ mặt khổ sở thất vọng: "Ngươi thật sự...... không muốn gả cho Dịch nhi?"
"Vâng."
Vệ lão gia thơ dài, hỏi nàng: "Nếu Dịch nhi không ngốc thì sao?"
Kỷ Vân Thư lập tức nói: "Vệ bá phụ, ta không cảm thấy có ý ghét bỏ, chỉ là trong lòng đã có người, thật sự không có cách nào cất chứa người khác. Vệ Dịch rất tốt, ta cũng không muốn lừa hắn. Ta tin tưởng, nhất định sẽ có một người chân chính yêu hắn xuất hiện."
"Ngươi......"
Phốc —
Vệ phu nhân còn chưa nói dứt lời, đột nhiên lấy tay che ngực lại, phun ra một búng máu.
"Vệ bá mẫu?" Kỷ Vân Thư kinh ngạc.
Một khắc sau đó, Vệ lão gia cũng phun ra máu, từ ghế trên đột nhiên té xuống đất, nắm chặt áo trước ngực, sắc mặt biến xanh, trừng lớn hai mắt, mở miệng, nói không nên lời.
Đồng dạng, Vệ phu nhân cũng ngã xuống trên mặt đất.