Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 101 : Nhà

Ngày đăng: 22:24 21/04/20


Cửa hàng không tính là quá nhỏ, nhưng cũng không phải rất lớn, bên trong mất trật tự để một ít thứ, hỗn tạp, cái gì cũng có. Đảo mắt qua giá để hang, từ ăn mặc đến dùng, thật giống như mọi thứ không thiếu, cái gì cũng có một chút nhỏ. Phương tẩu nhìn những thứ đó thì nở nụ cười: “Lưu ma ma thật sự là suy nghĩ chu đáo.”



Lưu ma ma cười một cách ngây thơ: “Ta suy nghĩ không dễ xài, cảm thấy cái nào cần thì lấy vào một chút, cũng không biết cái nào có thể bán được, dứt khoát mỗi một dạng lấy vào một chút.”



Tần ma ma than thở: “Ma ma, ngươi làm làm ăn như vậy, không lỗ vốn, nửa tháng còn kiếm lời hai mươi lăm lượng bạc, thật là hiếm thấy!”



Tương Nghi đứng ở một bên bình thanh tĩnh khí nghe, Lưu ma ma và Phương tẩu đều là thủ hạ đắc lực của Dương lão phu nhân, Dương lão phu nhân giỏi làm ăn, hai người bọn họ mưa dầm thấm đất, cũng ít nhiều gì biết nhiều chút con đường, mình nghe lời của các nàng, từ trong suy nghĩ ít thứ ra, nhìn xem có ích lợi thật sự không.



“Tần ma ma, còn xin chỉ giáo nhiều hơn.” Lưu ma ma mặt đầy chân thành đứng ở bên người Tần ma ma: “Ta đúng là ngu dốt việc làm ăn này, chỉ biết được dậy thật sớm đi xem những chuyến hàng sớm nhất, giá tiền có thể ép tới thấp một chút, như vậy giá vốn cũng thấp.”



“Ma ma, ngươi nghĩ vì sao cửa hàng làm ăn không được bằng ban đầu? Nghe nói cửa hàng ban đầu, lại khấu trừ quản sự, cũng có thể kiếm tới ba tram lạng bạc, ngươi cứ làm tiếp là được rồi.” Tần ma ma nhìn cửa hàng đó một cái, quả thực hơi dở khóc dở cười: “Trong này bán cũng quá tạp nham.”



“Thật ra ta cũng muốn làm, nhưng quản sự ngậm miệng quá chặt, căn bản không nói cho ta biết kia chỗ lấy hang và giá cả, huống chi ban đầu hắn làm người quen mua bán, người ta cũng từng tới hai lần, thấy là ta mở cửa hàng, xoay người rời đi thật nhanh.” Thần sắc Lưu ma ma như đưa đám: “Cũng không biết là ta không đúng chỗ nào.”



Tần ma ma nghe Lưu ma ma nói như vậy, mới chợt hiểu ra: “Thì ra là như vậy, vậy chắc chắn là ngầm có bạc giao dịch, những quản sự nhà cao cửa rộng kia, cũng biết đưa tay muốn bạc, mỗi một lần tới mua đồ, đầu tiên mình phải nếm đủ ngon ngọt mới nói chuyện làm ăn.”



“Còn không phải sao.” Lưu ma ma buồn đến mức hai đầu lông mày sắp dán vào nhau: “Cô nương đưa ba ngàn lượng bạc vào trong tay ta, bên trái cũng không dám mua, bên phải cũng không dám mua, rất sợ làm bạc của cô nương trôi theo dòng nước, nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ dám mua chút đồ vật tiện nghi vào, vạn nhất thua thiệt, cũng thua thiệt không lớn.”



“Hai mươi lăm lượng bạc này là tiền khổ cực của ngươi đó, ma ma.” Tương Nghi cầm tay Lưu ma ma lắc lắc: “ Bây giờ thì tốt rồi, có Tần ma ma và Phương tẩu đến giúp ngươi, nhất định có thể kiếm bạc.”
Thúy Chi đỏ mắt, hành đại lễ với hai người bọn họ: “Ta thay Cô Nương chúng ta hành lễ, quả thực đa tạ ma ma và tẩu tử, sau này cô nương toàn bộ dựa vào hai người các ngươi chỉ điểm chăm sóc.”



Nàng thẳng người lên đến, Tương Nghi bỗng nhiên phát hiện hông của nàng hơi phình, thầm nghĩ trong lòng, chẳng lẽ Thúy Chi đã mang thai hay sao? Thấy Tương Nghi nhìn chằm chằm bụng của mình không ngừng, Thúy Chi hơi xấu hổ: “Cô nương, ta đã có bầu ba tháng rồi.”



“Có bầu ba tháng rồi!” Phương tẩu vội vàng đỡ Thúy Chi ngồi xuống: “Tam tháng đầu, nhất định phải nghỉ ngơi cho khỏe, sau này này cửa hàng ngươi cũng đừng quan tâm, chỉ cầm đi theo Lưu ma ma chăm sóc kỹ cô nương là được. Trong cửa hàng bên nhiều chuyện, bận tâm nhiều, ngươi mau mau nghỉ ngơi nuôi thân thể thật tốt.”



Thúy Chi xấu hổ cúi đầu nói: “Ta cũng không phí bao nhiêu tâm, hiện tại tất cả đều là Toàn Quý xử lý, mỗi ngày hắn đi sớm về trễ, không dám có một tí trì hoãn, đối với ta cũng tốt.”



Toàn Quý đứng ở một bên cười hắc hắc, hôm nay cha cũng tới, cả nhà cuối cùng là đoàn tụ ở Hoa Dương, xuân sang năm, hắn sẽ làm cha, cuộc sống này đúng là càng sống càng có triển vọng.



Tương Nghi ngồi xuống với Thúy Chi, nhìn Tần ma ma và Phương tẩu đang kiểm hàng hóa, trong lòng yên lặng suy nghĩ, hai cửa hàng này kết quả mua bán cái gì thì tốt? Ăn, mặc, ở, đi lại, dù sao cũng phải từ bốn thứ này, Tương Nghi đứng lên, kéo tay của Thúy Chi: “Ngươi theo ta đi nhìn phố đông một chút.”



Phải thăm dò rõ rang phố đông Hoa Dương này thiếu cái gì trước, mình sẽ làm cái có, làm ăn độc môn hẳn sẽ tốt. Ánh mắt Tương Nghi nhìn đường phố hai bên, nhìn bảng hiệu đủ màu sắc hình dạng, suy nghĩ.



Kiếp trước nàng cái gì cũng không dám làm, hèn yếu sống cả đời, đời này làm lại từ đầu đúng là hơi khó khăn, tất cả đều phải dựa vào mình từ từ đi học đi tính toán, nhưng bất kể thế nào, đều phải không sợ đối mặt, đến khi nàng nhìn thấy cẩm tú lát thành đại lộ thông thiên. [con đường gấm vóc trải thẳng lên trời]



“Lạc đại tiểu thư, Lạc đại tiểu thư!” Bên tai bỗng nhiên truyền tới một trận tiếng gào vui sướng: “Ngươi tới Hoa Dương rồi hả?”