Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 13 : Vụ lí khán hoa (*), trăng trong nước

Ngày đăng: 22:22 21/04/20


Edit by JuuSan



(*)Vụ lí khán hoa: trong sương mù thưởng thức hoa



Trong phòng bắt đầu tối, mặt trời đã xuống núi, chỉ có ánh chiều tà ảm đạm chiếu vào màn cửa sổ, phát ra một chút xíu ánh sáng màu vàng nhạt. Dư ma ma nhẹ nhàng đi đến góc phòng thắp đèn, trong phòng liền sáng lên, Tương Nghi quỳ ở đó, có thể nhìn rõ những đường thêu trên y phục của Lạc lão phu nhân.



"Không nghĩ tới, mặc dù người còn nhỏ tuổi, nhưng lại có thể nghĩ ra kế này.” Lạc lão phu nhân nhìn Tương Nghi, dung mạo của nàng còn đẹp hơn mấy phần so với Lạc Tương Ngọc, đặc biệt là nét ngây thơ đáng yêu của nàng, khó trách được Bảo Trụ và Dung Đại thiếu gia kia ra sức che chở.



"Tổ mẫu nói kế gì? Tương Nghi không dám ở trước mặt Tổ mẫu đùa giỡn mưu kế, xin Tổ mẫu suy xét.” Tương Nghi không để ý ánh mắt như kim châm của Lạc lão phu nhân, cứ thản nhiên mà nhìn bà, làm cho Lạc lão phu nhân không khỏi ngẩn người, bà khom người xuống, mặt ép sát nàng: “Ngươi dám nói rằng ngươi không có kể khổ với bọn Bảo Trụ?”



Tương Nghi lắc đầu: “Thưa Tổ mẫu, Tương Nghi tuyệt đối không có làm!”



Lạc lão phu nhân có chút không tin, âm thanh trầm thấp: “Vậy tại sao ngươi lại không chọn một bộ đồ đẹp để mặc đi ra ngoài? Lại nhất định phải mặc một bộ bình thường? Đúng là ném sạch mặt mũi của Lạc gia ta mà! Nếu không phải vì ngươi mặc như vậy, thì tại sao Dung Đại thiếu gia lại chịu cho ngươi áo choàng Sỉ La Ni? Bất quá…” Lạc lão phu nhân cười hắc hắc, tiếng cười có chút khàn khàn, giống như tiếng chim quạ kêu ban đêm: “Ngươi làm như vậy cũng không phải là chuyện không tốt.”



Mặc dù nàng là vì mình mà tính toán, nhưng vẫn đúng là đang giúp Lạc gia một tay, coi như nàng có lòng đi. Đọc sách? Lấy lòng Dương lão phu nhân? Lạc lão phu nhân cười đắc ý, có thể lấy lòng Dương lão phu nhân được hay không thì bà không biết, nhưng nếu nàng có thể đến đến Nữ học Dương gia, đối với Lạc gia vẫn có lợi.



Nàng chính là một con cờ của mình, đến lúc đó phải an bài thật tốt cho nàng mới được. Quan trọng nhất chính là dáng vẻ, căn cơ tốt lại thông minh, nếu có thể tạo tốt danh tiếng truyền ra bên ngoài, nhất định có thể gả cho nhà tốt (@JuuSan: “nhà tốt” ở đây chính là gia đình giàu có, có nhiều tiền đấy Q,Q). Chính mình phải suy nghĩ kỹ cho Nghi nha đầu mới được, dù như thế nào cũng phải để cho Lạc gia lấy được lợi ích lớn nhất.
Sân viện của nàng gọi là Mai Viên, Lạc gia có tất cả bốn vị tiểu thư, Lạc Tương Ngọc đi vào trước nhất, thứ hai là hai người Lạc Tương Quần và Lạc Tương Phồn, còn thứ ba là bọn hạ nhân, tất cả đều vào gian phòng chính, gian viện của Tương Nghi có tất cả ba phòng.



"Lạc Tương Nghi, ngươi đứng lại cho ta!” Bỗng nhiên Lạc Tương Ngọc nhào tới, đối tượng công kích tất nhiên không phải là Lạc Tương Quần, nàng vội vàng đẩy Lạc Tương Phồn đang đi, rồi chạy thẳng đến trước. Edit by JuuSan



"Ngươi mau cởi áo choàng Sỉ La Ni kia ra!” Lạc Tương Ngọc kêu khàn cả giọng: “Ngươi làm sao xứng mặc một kiện y phục tốt như vậy chứ?”



Tương Nghi xoay người lại, lẳng lặng nhìn Lạc Tương Ngọc: “Ta không xứng, chẳng lẽ ngươi xứng?”



"Tất nhiên ta còn xứng đáng hơn ngươi!” Lạc Tương Ngọc thở hỗn hển chạy đến trước mặt Tương Nghi, đưa tay túm lấy áo choàng trên người nàng: “Chính ngươi hãy nhìn dáng vẻ ốm yếu này của ngươi đi, cũng dám mặc áo choàng quý giá như vậy?”



Trong mắt Lạc Tương Ngọc giống như toét ra lửa, nàng nhớ đến Gia Mậu ca ca kia, hôm nay chỉ nhìn vào người Tương Nghi, còn đưa áo choàng và găng tay cho nàng ta, toàn tâm toàn ý bảo vệ nàng ta, chính mình đùa giỡn quỷ kế, đi đến chỗ Lạc Tương Nghi để đổ dầu nóng lên áo choàng, sau không thành, lại còn bị té ngã, nhưng Gia Mậu ca ca chỉ bận tâm đỡ nàng ta dậy, ngay cả liếc mắt cũng không nhìn nàng.



Mình cũng té đó có được hay không? Gương mặt dính đầy tuyết lạnh, dáng vẻ vô cùng thê thảm, nhưng Gia Mậu ca ca lại chỉ lo vỗ tuyết dính trên người Lạc Tương Nghi, còn ân cần hỏi nàng ta có bị thương ở đâu không? Chẳng lẽ hắn không muốn tới an ủi mình chút nào ư? Nếu hắn quan tâm mình như Lạc Tương Nghi, thì thật quá tốt?!



Lạc Tương Ngọc nghĩ đến chuyện này, trong lòng cũng thấy đau, ánh mắt liền bắn ra tia oán độc, thật hận không thể đem Lạc Tương Nghi bằm thây vạn đoạn….Nàng cũng không nhìn được nữa rồi, cái áo choàng Sỉ La Ni màu tím khoác lên người Lạc Tương Nghi chết tiệt kia, như thế nào lại hài hòa như vậy, giống như chính nàng ta mới xứng với những bộ trang phục sang quý đó.