Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 169 : Dung Gia Mậu xoay người trợ giúp

Ngày đăng: 22:24 21/04/20


“Dung phi muốn đích thân chọn hôn sự cho con?” Mày Dương lão phu nhân nhíu lại, có vài phần kinh ngạc, Dung phi này thế nào lại quan tâm tới con cháu Dung gia như vậy? Theo lý mà nói, nàng ở thâm cung làm Dung Phi của nàng thật tốt, nào còn có thời gian quản đến hôn sự Gia Mậu chứ? Trừ phi là...



Ánh mắt của Dương lão phu nhân híp lại, con người thì luôn có lòng tham, ngay cả Dung phi nhìn thanh đạm như vậy, cũng không tránh được vẫn có dã tâm này.



Chỉ là người trong cung thì tranh đấu là không thể tránh khỏi, dù Dung phi thanh đạm, nhưng cũng sẽ bị cuốn vào trong, ngang ngược phách lối như Vinh quý phi, lỡ như đắc thế, vậy còn không phải sẽ đạp Dung phi dưới chân? Trong lòng Dương lão phu nhân yên lặng xoay một vòng, mình nên là lẳng lặng quan sát thế cục trong triều, không nên dính vào, muốn lập ai là chuyện nhà của hoàng thượng, người khác cần gì phải chỉ chỉ trỏ trỏ.



Đối với Hoàng thượng Hứa Triệu Ninh, Dương lão phu nhân vẫn rất có lòng tin, bọn họ quen biết cũng có bốn mươi năm rồi, hắn không phải một tên hôn quân, điểm này Dương lão phu nhân biết rất rõ, Hoàng thượng lập ai làm Thái tử, chẳng lẽ trong lòng còn chưa chọn sẵn? Buồn cười là một nhóm người trên triều đình suốt ngày tấu lên, đúng là lo chuyện bao đồng.



“Bà ngoại, có thể như vậy không phải?” Gia Mậu thấy thần sắc Dương lão phu nhân, trong lòng vui mừng, vội vàng khoác cánh tay của bà: “Bà ngoại, bà giúp con đi nói một chút với Dung phi nương nương, bảo nàng bỏ ý niệm này đi, người mà con yêu là Tương Nghi, con không muốn kết hôn người khác. Nhưng hôm nay con mới uyển chuyển nói một tiếng, ta muốn tự mình chọn hôn sự, lại bị Dung phi nương nương khiển trách một trận, nói cái gì chuyện hôn nhân là lệnh của cha mẹ lời của mối mai, bảo con không được nghĩ như vậy.”



Dương lão phu nhân nhìn Gia Mậu liếc mắt, thở dài một cái: “Dung phi nương nương nói cũng không sai, con bảo bà ngoại đi nói với nàng thế nào? Trước giờ chuyện thành thân không phải là cha mẹ cho nhìn kỹ rồi lại mời người làm mai thương lượng sao?” Mặc dù tự bà sáng suốt, nhưng dù sao Gia Mậu là người Dung gia Giang Lăng, bà làm thế nào nhúng tay quản đến chuyện trong Dung gia đây? Dương lão phu nhân nhìn thần sắc trên mặt Gia Mậu, trong lòng cũng có vài phần khó chịu, đưa tay vỗ tay của Gia Mậu một cái: “Gia Mậu, trên đời có rất nhiều chuyện mong mà không được, con cần gì phải khổ sở giữ vững như vậy?”



“Nhưng là...” Gia Mậu chán nản chôn mặt khuỷu tay Dương lão phu nhân, ngồi ở bên cạnh bà, thật sự đau lòng, sao lại ngay cả bà ngoại sáng suốt nhất cũng nói lời như vậy rồi hả?



“Gia Mậu, tuổi tác con còn nhỏ ra đời chưa lâu, còn chưa hiểu nhiều lắm về những chuyện trên thế gian này, bà ngoại cũng không phải mù cưới ách gả này, nhưng lệnh của cha mẹ cũng tự có đạo lý của nó. Hai người thành thân, không chỉ là chuyện của hai người, còn liên quan đến quan hệ giữa hai gia tộc, cha mẹ thay con chọn người, tự nhiên sẽ ngàn chọn vạn chọn, mọi phương diện phải băn khoăn suy tính, sẽ không hồ đồ chọn một người cho con, mà Dung phi nương nương muốn gánh, tự nhiên vậy...”




“Ma ma, hôm nay ta nói chuyện với bà ngoại, bà muôn ngàn lần đừng truyền đi...” Gia Mậu ngập ngừng một chút, tâm trạng hưng phấn từ từ bình tĩnh, lại lo lắng lên khuê dự của Tương Nghi.



“Ta biết, ta biết.” Phương ma ma gật đầu cười, lúc này mới cất đi ra ngoài Ngọc Thúy Đường.



Dương lão phu nhân lắc đầu một cái: “Gia Mậu, con ngay cả Phương ma ma cũng không tin rồi hả? Nàng là người thân thiết nhất bên người bà ngoại!” Phương ma ma đã phục thị từ khi Dương lão phu nhân vẫn còn con nít, bây giờ tóc đã bạc trắng, vẫn còn ở làm bạn với bà, trung thành cảnh cảnh, dĩ nhiên là không cần lo lắng.



“Bà ngoại, vừa gặp chuyện của Tương Nghi, con cũng hơi lo được lo mất.” Gia Mậu ngồi ở chỗ đó, hơi mất mát, mấy năm này hắn không đi quấy rầy Tương Nghi, nhưng không nhịn được nghĩ về nàng, nhớ tới nàng, trong tối giúp nàng. Đảo mắt đã năm năm, cũng không biết nàng đã thành dáng vẻ thế nào, vừa nghĩ Tương Nghi sắp tới kinh thành, không nhịn được hơi kích động.



“Bà hiểu tâm trạng của con.” Dương lão phu nhân khẽ mỉm cười, thiếu niên lang mới biết yêu, sao không phải lo được lo mất như vậy? Năm đó Dương lão thái gia cũng là như vậy, đêm hôm khuya khoắt vẫn còn trên nóc nhà ngây ngốc nhìn trăng sáng ——là tháng mười hai, bốn phía đều là tuyết, trên nóc nhà đen như mực cũng là một tầng trắng xóa, hết lần này tới lần khác hắn không thấy lạnh chút nào.



“Đúng rồi, Gia Mậu.” Dương lão phu nhân đột nhiên nhớ lại một chuyện: “Mấy ngày nữa bà sẽ mời rồi Công bộ thị lang Lâm đại nhân mang gia quyến tới Dương phủ chúng ta du ngoạn, con ở nhà thì đi theo đi, con trai Lâm đại nhân này, là Tiến sĩ cùng khoa với con, bà nghĩ cũng biết hắn.”



“Lâm Mậu Chân?” Gia Mậu vừa nhấc lông mi, nhìn một chút Dương lão phu nhân: “Bà ngoại, nghĩ thế nào mà lại gọi hắn tới Dương phủ làm khách nha?”