Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 181 : Tề tổng Đốc người quản lý Hoa Dương

Ngày đăng: 22:25 21/04/20


Lưu tri phủ hoàn toàn choáng váng rồi.



Nhìn bộ dáng Lạc tiểu thư này, hình như quan hệ không tệ với Tề tổng Đốc, kết quả nàng là ai? Vì sao có thể mặt mày thoải mái như vậy nói chuyện với Tề tổng Đốc? Hơn nữa lúc Tề tổng Đốc đáp lời cũng không có phong thái từ trên cao nhìn xuống, hết sức hòa ái, giống như một trưởng giả hiền hòa.



Chẳng lẽ... Lạc tiểu thư là con tư sinh của Tề tổng Đốc? Giống như không đúng... Tề tổng Đốc là tới từ vùng Chiết Giang bên kia, mới đến Lưỡng Hồ này không tới ba năm... Lưu tri phủ mê hoặc chớp chớp mắt ti hí, chỉ thấy Tề tổng Đốc vươn tay ra chỉ hắn, hù dọa được toàn thân run lên.



“Có người làm Tri phủ như vậy sao? Chuyện gì cũng không hỏi rõ ràng, đã chụp mũ trên đầu người ta!” Trong đôi mắt của Tề Tổng đốc cơ hồ muốn toát ra lửa, Lạc tiểu thư này là Dương lão phu nhân chính tay viết thư tới, dặn dò hắn nhất định phải chăm sóc thật tốt, hai năm này ngày xuân hắn phải phái quản sự tới Hoa Dương mua không ít trà ngon.



Tại Hoa Dương có một cái thang tiến thân lại không nịnh nọt, ngược lại tính toán nhiều mặt, Tề tổng Đốc nhìn bộ dáng mơ hồ của Lưu tri phủ giận không chỗ phát tiết, nếu không phải ngày lễ ngày tết Lưu tri phủ đều đưa quà tặng phong phú lên, hắn đã sớm kêu quân sĩ trói hắn mang đi.



Người làm Lạc tiểu thư tới đưa tin, hắn vốn chỉ tính toán phái một thuộc hạ qua tới xử lý một chút, định đích thân viết Phong thơ cho Lưu tri phủ, để cho hắn thả Lạc tiểu thư và người làm của nàng. Đang chuẩn bị động bút, có quân sĩ Vệ đại nhân chỉ huy Hoa Dương cuỗi ngựa chiến tới báo lại, nói Trà Trang Thúy Diệp Hoa Dương □□, giam Lưu tri phủ, giờ Hoa Dương không có Tri phủ, hỗn loạn tưng bừng.



Giam mệnh quan triều đình... Tề tổng Đốc làm quan nhiều năm, tự nhiên biết chuyện này trọng đại, đã không phải vấn đề mình viết thơ thì có thể giải quyết, vội vàng chọn một nhánh binh mã, tự mình mang theo lao tới Hoa Dương.



Đến Hoa Dương, cũng không thấy tình trạng hỗn loạn tưng bừng binh sĩ kia báo lại, trong nha môn Tri phủ có mấy người đang xử lý công vụ, ngay ngắn rõ ràng, không Tri phủ với có Tri phủ cũng giống nhau.


Tương Nghi thấy bộ dáng Lưu tri phủ đau khổ cầu khẩn, khẽ lắc đầu với Liên Kiều một cái, đánh chó cũng phải xem mặt chủ nhân, rất rõ ràng Tề tổng Đốc là nhận chỗ tốt của Lưu tri phủ, mình mời hắn điều giải, cũng phải tôn trọng hắn, huống chi hắn còn xử mười vạn lượng bạc cho mình, đã coi như là không tệ.



“Hừ.” Liên Kiều tức giận bất bình, nặng nề hừ xuống mũi, dù sao không dám nghịch ý Tương Nghi, ngậm miệng không nói thêm gì nữa.



Tề tổng Đốc điều giải chuyện này xong, Lưu tri phủ bỏ mười vạn lượng bạc mua trà, sau này không thể lại tới gây sự với Trà Trang Thúy Diệp, về phần Ca Lạp Nhĩ và Liên Kiều, bọn họ chẳng qua là tuân theo phân phó chủ tử, mời Lưu tri phủ tới Trà Trang Thúy Diệp uống trà thôi, tự nhiên vô tội.



Phu nhân Lưu tri phủ với so với Lưu tri phủ, coi như là một người hiểu biết, lúc này lấy ra mười vạn lượng ngân phiếu tới giao vào trong tay Tương Nghi—— bạc xuất ra đi chung quy sẽ trở về, mũ cánh chuồn (quan tước) này ném một cái rồi là không còn cơ hội lại thu bạc.



Tương Nghi để cho Liên Kiều cầm một cân đại hồng bào ra, lại cầm một hộp quà ra, thả năm vạn lượng ngân phiếu. Một trăm ngàn lượng bạc này mua đi lá trà không sai biệt lắm là hơn năm chục ngàn, lợi nhuận trong này nàng dự định cho Tề tổng Đốc hết, người ta tân tân khổ khổ tới Hoa Dương một chuyến, dù sao phải được chút chỗ tốt mới được.



Không nghĩ tới Tề tổng Đốc lại đưa ngân phiếu trở lại: “Lạc tiểu thư mở Trà Trang là muốn buôn bán, sao có thể không kiếm bạc? Đại hồng bào thì ta nhận, ngân phiếu nhất định không thể.”



Tương Nghi thấy mặt Tề tổng Đốc đầy kiên quyết, nhìn ra hắn không tính thu, cũng không từ chối nữa, giữ cái hộp kia lại, trong lòng âm thầm khen ngợi, Tề tổng Đốc là một người linh hoạt, biết Dương lão phu nhân có quan hệ với mình, thấy năm vạn lượng bạc là ánh mắt cũng không nháy mắt một chút, trực tiếp đưa cho mình.



Một ngày bán được một trăm ngàn lượng bạc, lợi nhuận rất khả quan, Tương Nghi khẽ mỉm cười cất ngân phiếu, dự định để dành bạc, sang năm đi Quảng Châu mở chi nhánh.