Nữ Nhi Lạc Gia

Chương 196 : Hoa Dương cống trà

Ngày đăng: 22:25 21/04/20


Edit: rinnina



Sau khi Gia Mậu trở về Dương phủ, bầu không khí trở nên hơi vi diệu.



Tương Nghi và Lâm Mậu Dung sóng vai đứng cùng nhau, thấy Gia Mậu đi tới nàng, cũng không tránh né, nhếch miệng mỉm cười, ngược lại là Lâm Mậu Dung, mặt bỗng nhiên đỏ mấy phần, trên gương mặt mang theo chút vàng nhạt kia, có hai luồng đỏ ửng mềm mại, nhìn cũng có vài phần quyến rũ, trong đôi mắt hạnh thấm ra không ít ánh sáng.



"Tương Nghi, hôm nay là sinh nhật của nàng, ta cũng không có gì hay đưa cho nàng, ta nghĩ đến ngày mai Trà Trang Thúy Diệp của nàng khai trương, đi thỉnh một pho tượng thần tài, đến lúc đó đưa vào trấn giữ trà trang." Gia Mậu cười rất dịu dàng: "Chẳng qua là này thần tài rất nặng, không tiện cầm, ta để cho ngày mai Kim Ngọc Phường trực tiếp đưa đến Trà Trang, nàng thấy có được không?"



"Gia Mậu ca ca cũng thiệt là, hôm nay Nghi tỷ tỷ mừng sinh nhật, đương nhiên là hôm nay đưa nàng, nào có đạo lý ngày mai đưa? Huynh cũng quá lười rồi!" Bảo Thanh gạt người ra đi tới, làm mặt quỷ với Gia Mậu: "Còn không mau mau đi lấy về? Để cho chúng ta cũng nhìn xem thần tài kia ra sao?"



Gia Mậu có vài phần lúng túng: "Quá nặng, không dễ mang."



Lâm Mậu Dung nhìn dáng vẻ Bảo Thanh không chịu tha thứ, vội mở miệng giải vây cho Gia Mậu: "Ngũ tiểu thư, Dung Đại thiếu gia nói đồ vật quá nặng không dễ dời, ngươi cần gì ép hắn chứ."



Bảo Thanh hừ một tiếng: "Ta đùa với biểu ca ta, chẳng lẽ ngươi không nhìn ra?"



Mặt của Lâm Mậu Dung bỗng nhiên đỏ lên, theo tính tình của mình, nàng bảo đảm ầm ỹ với Bảo Thanh, nhưng nghĩ tới đây là đang Dương phủ, Gia Mậu lại đứng trước mặt, không tiện hiển hiện ra một mặt hung dữ của mình, nàng nghiêng mặt đi, thấp giọng nói: "Đùa giỡn cũng không phải như vậy, Ngũ tiểu thư."


Dương lão phu nhân gật đầu một cái: "Lần tới ta dẫn con đi là được." Bà cười nhìn Tương Nghi: "Hôm nay ta vào cung, là vì chuyện của con."



Tương Nghi có vài phần kinh ngạc, chợt khẽ mỉm cười: "Đa tạ lão phu nhân."



Dương lão phu nhân vì nàng đi hoàng cung? Hai mắt Tương Nghi tỏa sáng, bỗng nhiên nghĩ tới Trà Trang Thúy Diệp của mình, Dương lão phu nhân vì chuyện trà trang mà bôn ba?



Dương lão phu nhân cười híp mắt nhìn Tương Nghi, bảo Ngọc Trúc đạo: "Mở mặc bảo của hoàng thượng ra."



"Mặc bảo của Hoàng thượng?" Tất cả mọi người cả kinh mở to mắt, có bà tử mang hương án đến, thắp nến thơm, sau đó Ngọc Trúc Ngọc Mai mở một tờ giấy lớn ra, chỉ thấy bên trên viết chữ to: Có thể thanh tâm, một góc in đại ấn đỏ tươi, mấy chữ triện nơi đó nhìn không phải rất rõ, nhưng mọi người đều hiểu, hẳn là tư ấn của hoàng thượng.



"Vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!" Mọi người quỳ sụp xuống đất, cao giọng hô mấy câu, rồi mới nơm nớp lo sợ bò dậy, hâm mộ nhìn bức thủ bút trên hương án.



" Chờ sau giờ ngọ ta sẽ mang mặc bảo của hoàng thượng đi Trà Trang Thúy Diệp, để cho tiểu nhị Kim Ngọc Phường làm lồng bích sa, bảo quản ngự bút này thật tốt, ngàn vạn không thể dính tro bụi." Gia Mậu mặt đầy hưng phấn, có hoàng thượng chính tay viết, còn sợ Trà Trang Thúy Diệp làm ăn không tốt? Chỉ sợ người ta sẽ đoạt đến mua trà đây.



"Còn có một chuyện vui lớn nữa." Dương lão phu nhân cười hài lòng: "Hoàng thượng uống Hoa Dương xuân, lớn tiếng khen trà ngon, chọn Hoa Dương xuân làm cống phẩm, hàng năm ít nhất tiến cống một trăm cân lá trà thượng phẩm vào hoàng cung."



"Hoa Dương xuân thành... Cống trà?" Tương Nghi trợn to hai mắt, cơ hồ không thể tin vào tai của mình, nàng đưa tay che ngực, chỉ cảm thấy nơi đó ùm ùm nhảy dồn dập, trái tim cơ hồ muốn nhảy ra ngoài từ trong yết hầu.